Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 543 : Đến Ngũ Độc phái

Ngày đăng: 16:53 19/04/20


Đối với loại này trộm vặt người mà nói, Triệu Vô Cực có thể chỉ cần trừng phạt một chút để bọn hắn nhờ đòn, nếu có thể thức tỉnh, vậy thì sau này không tiếp tục tái phạm nữa.



Nhưng tỉ lệ cũng rất mong manh. ở thế giới hiện đại, rất nhiều tù nhân ra tù xong lại ngựa quen đường cũ, liên tục tái phạm.



Bởi vì bọn hắn lúc này đã không hợp với xã hội nữa, tài năng của bọn hắn cũng không có nhiều toàn bộ kĩ năng của bọn hắn chỉ dùng để trộm cắp mà thôi.



Bởi vậy cho dù Triệu Vô Cực trừng phạt hắn, muốn để hắn không tái phạm cũng là vô cùng khó khăn.



Nhưng mà, bọn hắn ở đây lại có chút khác biệt.



ở đây nếu chỉ có Triệu Vô Cực, đối phương trộm xong đồ vật, có thể có tỉ lệ nhỏ sẽ không động thủ với hắn, tha cho hắn một mạng. Đương nhiên, đây chỉ là tỉ lệ nhỏ mà thôi.



Đối phương mặt đã bị nhìn thấy, Triệu Vô Cực nhìn qua lại không phải cái gì nhà bình thường người, ít nhất là phú quý gia đình công tử.



Loại này công tử trả thù tâm rất mạnh, để hắn khỏe mạnh trở lại trả thù, là một cái vấn đề vô cùng to lớn với hắn.



Bởi vậy tỉ lệ lớn chính là một kiếm trảm chi, kết thúc hậu hoạn.



Nếu Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đồng thời trúng độc, đối phương làm sao có thể bỏ qua cho cái này Tiếu Mị Mị vạn dặm chọn một đại mĩ nữ.



Đương nhiên là trước tiên lên nàng, giày vò nàng một trận cho sảng khoái lại nói.



Sau đó, Triệu Vô Cực là nam nhân của nàng, thấy vậy đương nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.



Vậy thì hoặc là đem hai người cùng một chỗ giết, hoặc là giết Triệu Vô Cực, khống chế Tiếu Mị Mị, đem nàng về làm đồ chơi.



Cho dù là trường hợp nào xảy ra, hắn tính mạng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm.



Đối với loại này nguy hiểm trùng điệp giang hồ, bất kể là bảo vật, võ công bí tịch, tiền tài, danh tiếng hay là mĩ nhân.



Bất kì một thứ nào cũng có thể đưa đến họa sát thân.



Bởi vậy, Triệu Vô Cực không chút do dự, đưa đối phương giết chết.



Nếu đã không muốn làm ăn lương thiện ra giang hồ lăn lộn, vậy thì phải chuẩn bị tâm lí.



Trộm chó có lúc không bị bắt lên phường xử lí mà tại chỗ đánh chết, chứ đừng nói loại này đi hạ độc lại tâm thuật bất chính người.




Bọn hắn sở trường hạ độc giải độc, nuôi độc trùng độc cổ.



Thủ đoạn thiên kì bách quái giết người trong vô hình, khiến người ta vô cùng khiếp sợ.



Ân Tố Tố chưởng môn một đời này, tuy không thể làm môn phái phát dương quang đại nhưng đứng trước áp lực như núi lớn của Thần Điện đè lên, bọn hắn Ngũ Độc phái vẫn gian nan sinh tồn không hề lộ ra bên ngoài tiếng gió, có thể nói là làm được rất khá rồi.



Triệu Vô Cực hỏi đường một chút, lập tức hướng Ngũ Độc phái phương hướng chạy đi kiểm tra một vòng.



Ngũ Độc phái nằm cách trung tâm thị trấn cũng không xa, chỉ tầm bảy dặm, Triệu Vô Cực dựa vào thân pháp kinh người đi một lát là có thể đến.



Ngũ Độc phái thân ở Miêu Cương cái này không mấy phát triển kinh tế giao thương vùng đất, bọn hắn cũng không có được cái gì tường cao chót vót môn phái mà là một mảnh bình địa, thỉnh thoảng lại mới mọc lên kiến trúc chính của Ngũ Độc phái, bao quanh bọn hắn cũng chỉ là mấy cái hàng rào gỗ vót nhọn, chủ yếu vẫn là dựa vào cây cối che chắn.



Như thế điều kiện, cũng thích hợp để cho độc trùng qua lại phát triển.



Triệu Vô Cực còn nhìn thấy không ít những cái hồ bùn đầm lầy đồng dạng đồ vật.



Nơi này đối với độc vật mà nói, quả thật là hoàn cảnh sinh tồn vô cùng thích hợp.



Hắn áp sát đến Ngũ Độc phái phạm vi cũng không gặp được mấy cái đệ tử tuần tra, canh phòng vô cùng lỏng lẻo.



Tình huống bình thường, người ngoài muốn đột nhập vào Ngũ Độc phái không khó, nhưng dễ vào mà lại khó ra.



Bên trong đủ loại thiên kì bách quái độc vật ẩn nấp ở khắp mọi nơi, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút liền có thể dính đòn, bị độc vật bám vào người, một mạng liền coi như xong.



Bởi vậy phái người ra canh gác phòng thủ chỉ là mang tính chất tượng trưng mà thôi.



Hoàn cảnh tự nhiên ở đây mới là lá bài tủ lớn nhất của ngũ độc phái.



Triệu Vô Cực dựa vào thân pháp cực kì linh xảo nhanh như chớp tiếp cận lấy bên cửa thủ vệ phương hướng.



Hắn không hề xông thẳng tới mà là ở bên nách đâm vào, dựa vào cây cối yểm trợ che chắn tầm nhìn mà đi tới.



Sau đó nhẹ nhàng một cái phi thân, lập tức nhảy lên một cành cây rậm rạp, thu liễm khí tức quan sát chung quanh.



Nhưng Triệu Vô Cực vừa đặt chân lên cành cây, trong lòng hắn nguy hiểm cảnh báo lập tức điên cuồng gõ vang!