Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 567 : Thử nghiệm lần nữa
Ngày đăng: 16:53 19/04/20
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị bỏ ra nguyên một ngày cùng nhau hưởng thụ nam nữ hoan ái vui vẻ, cảm nhận tình yêu của nhau, trao cho nhau tất cả mọi thứ của mình, một tấc cũng không rời.
Sáng ngày hôm sau, hai người tỉnh lại.
Trước tỉnh, vẫn là Triệu Vô Cực.
Dù sao hắn thể lực, cũng vượt xa Tiếu Mị Mị một đoạn dài.
Có câu nói, không có ruộng cày phá, chỉ sợ mệt chết trâu.
Nhưng Triệu Vô Cực đầu này trâu, là trâu điên, cày quá mãnh liệt, ruộng cũng có chút chịu không nổi.
Nhìn Tiếu Mị Mị nằm trong vòng tay hắn, cả ngươi mềm nhũn ra như một vũng nước, trong lòng hắn nam nhân hư vinh liền được thỏa mãn vô cùng.
Nhìn nàng từ đầu tới cuối cơ thể, chỗ nên lớn thì to lớn lại mềm mại, chỗ nên nhỏ thì nhỏ như eo ong, cầm cảm giác mềm mại nhưng ẩn chứa bên trong lại là chắc nịch, vô cùng thoải mái.
Tiếu Mị Mị bị Triệu Vô Cực mò mẫm cũng lập tức tỉnh lại, khó chịu nói:
“ đáng ghét, cho người ta ngủ thêm một chút nữa không được sao, hôm qua rất mệt mỏi a chàng biết không?”
Triệu Vô Cực lông mày giương lên, chàng sao?
là Tiếu Mị Mị tâm thái thay đổi, bị hắn chinh phục, sau đó thay đổi cách xưng hô sao?
Trước đây, tuy hai người yêu nhau, nhưng chưa hề bước qua cuối cùng một bước kia, Tiếu Mị Mị cùng hắn vẫn xưng hồ là ngươi ta.
Nhưng sau hôm qua, bây giờ Tiếu Mị Mị gọi hắn chính là chàng.
Nếu đổi lại hai người kết hôn, hẳn sẽ là tướng công a!
Đây chính là nàng đối với hắn khẳng định, thể hiện vị trí của hắn trong lòng nàng.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, cười nói:
“ ngươi cảm giác thế nào rồi?”
Tiếu Mị Mị như một cái mèo lười dùng giọng mũi nói:
“ còn có thể thế nào? Người ta là lần đầu chàng có biết không? Còn làm mạnh lại nhiều lần như vậy sao có thể chịu được chứ? Sao không cho ta ngủ thêm chút nữa?”
Triệu Vô Cực sờ sờ cằm nghĩ nghĩ nói:
“ không phải Tiếu Mị Mị đệ tử của Âm hậu trước đây thức khuya dậy sớm, canh ba vừa lên đã có thể rời giường đi làm nhiệm vụ sao? Nàng cũng không nhìn, bên ngoài mặt trời đã lên đến đỉnh, nàng còn định nằm đến bao giờ? Chậc chậc chậc, đúng là phú quý khiến người sa đọa a!”
Triệu Vô Cực cũng đổi cách xưng hô với Tiếu Mị Mị, để cho trùng khớp đánh nhịp với nàng.
Hắn dùng giọng điệu có chút mỉa mai nhìn nàng nói.
Tiếu Mị Mị đang nhắm mắt vờ ngủ, liên tức giận mở mắt ra lật lên một cái bạch nhãn, khinh thường nhìn hắn:
Lại thêm tràn trề sinh mệnh của tuổi trẻ, quả thật một cái ánh nhìn đều có thể nghiêng nước nghiêng thành.
Tiếu Mị Mị lúc trước, là một cái xinh đẹp yêu diễm mĩ nhân. Là tà phái người, giết người vô cùng quyết đoán, trong ánh mắt luôn hiện lên vẻ đề phòng cùng suy tính.
Mà nàng bây giờ, trên người lại tràn đầy thanh xuân khí tức, gương mặt, làn da càng trở nên thủy nộn trắng mịn gấp mấy lần, phong thái so với trước đây nhẹ nhàng hơn không ít.
Trong ánh mắt như là chứa gió xuân, khiến người ta vừa nhìn liền cảm giác trong lòng thanh thản nhẹ nhàng.
Phong vận được Triệu Vô Cực hôm qua một loạt hành động bù đắp vào chỗ thiếu, trở nên hoàn mĩ vô khuyết.
Bây giờ nàng, chính là danh xứng với thực, nghiêng nước nghiêng thành.
Triệu Vô Cực ăn uống xong xuôi, rất nhanh thì đi mua được một cái đồng hồ cát, vật này cũng không hề khó tìm.
Bọn hắn bắt đầu quá trình tu luyện của ngày hôm nay.
Triệu Vô Cực ở một bên đặt xuống đồng hồ cát.
Đồng hồ cát lập tức chảy xuống cát đếm giờ.
Hắn cùng Tiếu Mị Mị cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện.
Cải hai người đều có kinh nghiệm, bởi vậy vô cùng nhanh chóng liền đến bước dung hợp nội lực.
Triệu Vô Cực “thần” trạng thái vừa gặp phải Tiếu Mị Mị “thần” lập tức bị đối phương thu hút sự chú ý, hai người như là muốn hòa vào nhau, cùng nhau tiến lại một chỗ không ngừng vui sướng hòa hợp.
Nhưng Triệu Vô Cực ánh mắt bỗng nhiên trở nên thanh minh, hắn cũng là tiến tới, nhưng không phải như thiêu thân lao đầu vào lửa, mà là từ từ tiến tới không hề có chút nào vội vàng xao động.
Tiếu Mị Mị tỉnh lại so với Triệu Vô Cực chậm một chút, nhưng nàng cũng là tỉnh lại thành công.
Hai người ăn ý vui mừng nở ra nụ cười nhẹ nhàng từ tốn bắt đầu dựa theo Triệu Vô Cực cùng nàng trước đây xoay tròn trạng thái tạo nên âm dương cực đồ, bắt đầu dẫn dắt di nội lực di chuyển.
Bọn hắn khống chế tốc độ của mình rất đúng mực, dù sao có lần trước vết xe đổ ai cũng không muốn dẫm vào.
Cuối cùng, hai người hoàn thành một lần luân chuyển nội công, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị nhẹ nhàng rời xa nhau, dựa theo đường cũ trở về.
Lúc này màng lọc lập tức phát huy công dụng.
Triệu Vô Cực có thể thấy được, không ít nguồn nội lực không phải của hắn đang ở trên màng lọc rơi xuống, bị chặn ở ngoài.
Nếu Triệu Vô Cực mang đống nội lực này trở về, chỉ sợ hắn tính cách sẽ dần bị ảnh hưởng.
Bên kia Tiếu Mị Mị cũng là tình huống tương tự.
Nhìn thấy cảnh này, cả hai người liền lập tức vui mừng khôn xiết.
Cuối cùng chỉ cần xem cơ thể phản ứng cùng thời gian, nếu như thân thể cũng không có chuyện gì, như vậy liền là hoàn mĩ một lần vận công.