Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 591 : Giao thủ (3)
Ngày đăng: 16:53 19/04/20
Đao quang liên tiếp lóe lên, chỉ trong một giây, Lôi Thập Bát có thể bổ ra cả chục đao, thậm chí còn hơn thế.
Đây chính là đỉnh phong võ giả sức mạnh cùng tốc độ, dưới sự gia trì của nội lực, bọn hắn hoàn toàn đã vượt qua khỏi phàm nhân cực hạn.
Bởi vậy, ở giữa hai người, chưa bao giờ có đao ảnh ngưng lóe lên thời điểm, đáng tiếc, những đao ảnh này đều không thể lập công to lớn, mỗi lần đều là thiếu một chút thì có thể đả thương được Triệu Vô Cực.
Hắn nhanh, nhưng Triệu Vô Cực so với hắn càng nhanh.
Bản thân đã là tay không tác chiến, nếu không thể ở trên tốc độ phương diện chiếm ưu thế, vậy thì Triệu Vô Cực chỉ sở không sớm thì muộn cũng sẽ bại mà thôi.
Nếu Lôi Thập Bát có thể trong một giây đánh ra được sáu bảy đọa đanh quang, thì Triệu Vô Cực xuất thù hoàn toàn có thể đạt tới mười lần.
Tuy tốc độ nhanh chóng nhưng còn thiếu hiểm ác cùng chính xác, khiến cho Lôi Thập Bát luôn có cơ hội né tránh trảo của hắn công kích sau đó từ chỗ khác phương vị lại bổ thêm một đao.
Nhưng cho dù là vậy, hai người ở trạng thái cao tốc chiến đấu cũng không thể tránh khỏi có lúc tránh né không kịp.
hai người chiến đấu lúc đầu cương khí còn có thể miễn cưỡng duy trì, nhưng sau đó cho dù là cương khí hộ thể cũng bị đánh nát.
Trên người Triệu Vô Cực bị Lôi Thập Bát vẽ ra bốn năm đạo vết thương, áo trên thân rách nát, máu tươi chảy ròng thấm ướt cả áo.
Hắn có thể điều khiển cơ bắp co rút lại phòng ngừa chảy máu, nhưng Triệu Vô Cực không hề làm như thế, ngược lại hắn chỉ cố gắng làm cho máu chảy không quá nhanh nhưng không hề rời khỏi trạng thái đổ máu.
Triệu Vô Cực muốn chính là tích lũy trạng thái xuất huyết của Tu La Cửu Trảo, sau đó một lần bùng phát đánh bại đối phương.
Nhưng nếu làm như thế, hắn muốn tấn công vào Thần Điện trong ngày hôm nay, chỉ sợ còn không được.
Bởi vì đánh xong một trận này, hắn cũng là kiệt sức.
Nhất định phải nghỉ ngơi một ngày hai ngày, mới có thể hồi phục được.
Bọn hắn đại quân, chỉ sợ phải cắm trại ở chỗ này cùng Thần Điện hao tổn.
Mà Lôi Thập Bát cũng không tốt đi nơi nào.
Trên người hắn cương khí hộ thể sớm nát, còn bị Triệu Vô Cực lưu lại không ít đạo huyết trảo.
Mỗi lẫn đánh trúng Lôi Thập Bát, Triệu Vô Cực ít nhất đều có thể lưu lại ba đạo huyết trảo, có nông có sâu.
Nông thì chỉ trầy da xuất huyết nhẹ một chút, sâu thì gần đến xương.
Vết thương do trảo công của Triệu Vô Cực gây ra còn phụ kèm theo nhức nhối hỏa diễm thiêu đốt, khiến hắn đau đớn, tâm tính trở nên táo bạo, tinh thần cũng khó tập trung mà cùng Triệu Vô Cực chiến đấu được.
Chỉ sợ lấy tốc độ này ra tay, đối phương không cần đến chiêu thứ hai cũng có thể lấy mạng ta a!”
một người gần đó cũng không nhịn được cảm thán:
“ Triệu Võ tôn quả nhiên không hổ xưng hào đệ nhất võ lâm.
Ta trước đây cũng nhìn qua đỉnh phong cao thủ quyết đấu, nhưng tốc độ còn so kém bọn hắn nhiều lắm, uy lực cũng là không bằng.
Cái này tốc độ chiến đấu, hoàn toàn đã vượt xa ta đối với đỉnh phong nhận biết!”
một người giống như nhìn đồ nhà quê nhìn bọn hắn nói:
“ nếu các ngươi có thể biết được đối phương mạnh yếu thế nào, đối phương còn là đỉnh phong cao thủ sao?
Còn là võ lâm chí tôn sao?
Không cần dùng ánh mắt phàm trần thiển cận các ngươi đi đánh giá Triệu Võ tôn!”
tên này nói chuyện xong lại nhìn về phía Triệu Vô Cực, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Hiển nhiên, Triệu Vô Cực uy danh trên giang hồ không tốt, nhưng hắn vẫn là tụ được một số lượng nhỏ người yêu thích.
Dù sao chỉ cần là cường giả, liền sẽ có người ngưỡng mộ hướng tới.
Mà phong cách hành sự bá đạo dũng mãnh, cũng hợp khẩu vị của không ít người.
Triệu Vô Cực có fan hâm mộ, cũng không có gì là chuyện lạ.
Chỉ cần có người bình luận đến hắn, đám này fan hâm mộ cũng sẽ lập tức nhảy ra tranh luận một phen.
Một cái tuổi trẻ thanh niên lúc này bỗng nhiên nói ra:
“ các ngươi đoán xem, ai sẽ thắng a!”
Đám người đang hứng thú nói chuyện, bỗng nhiên trở nên tẻ ngắt nhìn về bên này.
Thanh niên nhân không chịu được ánh mắt mọi người đổ dồn, liền ho khan nói:
“ ta nói có gì sai sao?”