Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 607 : Xá mệnh nhất đao

Ngày đăng: 16:53 19/04/20


Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị bên này thắng thế, khiến cho liên quân tất cả mọi người đều là vui mừng ra mặt.



Bọn hắn gần như quên hết lúc bọn hắn bị Triệu Vô Cực cưỡng ép chiêu mộ lúc tức giận cùng không cam lòng.



Bây giờ mỗi người trong lòng như là có một đầu tham lam sói muốn lao ra, xông thẳng vào Thần Điện chiếm đoạt hết tất cả bảo vật vậy.



Nhưng bọn hắn vẫn là muốn muốn mà thôi, bọn hắn chưa có cái này bản lĩnh.



Mọi việc ở đây, vẫn phải là nghe theo Triệu Vô Cực sắp xếp.



Cho dù là năm vị chưởng môn, hay mạnh mẽ như Tiếu Mị Mị, đều không thể làm trái lệnh hắn.



Triệu Vô Cực lúc này, đã là danh xứng với thực Võ tôn, không còn người có thể nghi ngờ hắn cái này thân phận.



Vừa rồi một trận chiến cũng để bọn hắn thấy rõ đối phương thực lực.



Bất kể là sức mạnh, tốc độ, nội lực, kĩ xảo chiến đấu, sức chịu đựng, võ kĩ,... mọi thứ Triệu Vô Cực đều rất ưu tú, hoàn toàn vượt qua cùng cảnh giới người, hoàn toàn là vì vượt cấp khiêu chiến mà sinh.



Mà Tiếu Mị Mị một đòn tấn công Thần Điện đám người nơi tập trung để bọn hắn vội vã tán loạn gà bay trứng chạy để Triệu Vô Cực bên này lập tức rảnh tay.



Hắn đối mặt với Lôi Thập Bát, trên khuôn mặt lập tức hiện lên nụ cười gằn.



Để ta xem bây giờ còn có ai có thể cứu được ngươi! ha ha ha ha!



Triệu Vô Cực nhanh chóng tiếp cận đối phương, Lôi Thập Bát ánh mắt trở nên kinh hãi nhìn lấy hắn.



Triệu Vô Cực tới, hắn muốn giết ta, hắn muốn giết ta!



Lôi Thập Bát trong lòng điên cuồng gào thét, lúc này Thị huyết ma đao âm thanh mới vang lên.



“Đúng vậy, hắn muốn giết ngươi.



Ngươi không đủ lực lượng cùng hắn chém giết đâu, muốn sống chỉ có thể dựa vào ta.



Để ta một lần nữa giúp ngươi cùng hắn đại chiến, lần này ngươi tốt nhất đừng phản kháng, nếu không người chết sẽ là ngươi!”



Thị huyết ma đao nói xong, lập tức muốn xông vào tâm trí của Lôi Thập Bát, nhưng đáng tiếc, nó lại bị cản lại.



Thị huyết ma đao tức giận rống to:
Tịch Diệt Kiếm một khi bị kích phát lên, nó có thể khiến chủ nhân của nó đạt được một chiến lực siêu phàm, vượt xa sức mạnh vốn có của hắn.



Thứ phải trả giá không chỉ là “tinh” cùng “thần” của hắn, mà còn là thọ nguyên của hắn.



Chính là dùng tuổi thọ, sinh mệnh của bản thân làm mồi lửa, đổi lấy chiến lực.



Chiến thắng thì không sao, nhưng một khi chiến bại, sẽ bị Tịch Diệt Kiếm thiêu đốt đi toàn bộ sinh mạng mà hóa thành hư vô.



Quả thật so với Thị huyết ma đao còn hung tàn, càng “ma”.



Chỉ thấy Lôi Thập Bát trong ánh mắt lóe lên huyết sắc quang mang, trên người hắn huyết sắc cương khí cũng đại thịnh, khiến cho xung quanh hắn cảnh vật cũng như là nhiễm lên một bức màn màu máu vậy.



Khặc~ khặc~ khặc!



Trong miệng hắn phát ra từng tiếng cười quái dị, hai tay cầm đao giơ lên cao, nội lực điên cuồng phun trào mà ra.



Triệu Vô Cực dừng lại bước chân, hắn không dám tiếp tục đuổi giết bởi vì đối phương lúc này đã không phải là người hắn có thể truy đuổi được nữa rồi.



Triệu Vô Cực dám chắc hắn, đối phương lần này chính là vận dụng sức mạnh của chí bảo để đối phó hắn.



Nhìn thân hình trở nên gầy gò của đối phương, Triệu Vô Cực liền biết được, tên này một chiêu này, hoàn toàn đã là một chiêu cuối cùng có thể đánh ra, xá mệnh nhất kích.



Đối với loại này liều mạng một đòn, cách đối phó tốt nhất chính là tránh ra.



Nhưng hắn cảm giác được, bản thân khí cơ đã khóa chặt, lúc này cho dù muốn tránh né cũng đã muộn.



Triệu Vô Cực có thể thắng đối phương một lần, cũng không hề là dựa vào may mắn.



Hắn hoàn toàn có lòng tin, lại có thể thắng đối phương lần thứ hai.



Cho dù là xá mệnh nhất kích, hắn cũng không hề sợ hãi.



Muốn chiến sao? Vậy thì tới đây, đánh ra một chiêu cuối cùng đi.



Cháy lên sinh mệnh của ngươi cuối cùng quang huy đi!



P/s: tác giả ốm rồi, hôm nay 1C