Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 676 : Khí đường đường chủ La Thái Hoa

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Giọng cười này, vô cùng khàn khàn, vô cùng khó nghe, như là rất lâu rồi chưa hề cùng người nói chuyện, lại giống như một đống mạt sắt ma xát với nhau, hiển nhiên là người phát ra nụ cười này, thanh quản từng bị thương hoặc xảy ra vấn đề.



Tất cả mọi người ở đây đều vội vàng hướng ánh mắt về nơi phát ra âm thanh kia.



Dám can đảm đánh lén thương các các chủ đang phi thân lên cứu Điện Chủ, lại còn lớn lối cười vang như vậy, quả thật không phải hạng người gì đơn giản.



Người tới, đương nhiên cũng không phải là cái gì đơn giản hạng người. 



Đối phương một thân áo bào đen rộng thùng thình, trên mặt lại là một cái mặt nạ vô diện, chỉ để lại một cái quỷ dị nụ cười kéo lên, khiến cho người ta vừa nhìn vào liền cảm giác một trận không khỏe, như là bản thân mình đang bị đối phương tính kế vậy.



Người này vừa xuất hiện, thân pháp cực tốc di chuyển ở bên vách núi, hắn nhẹ nhàng phi thân một cái lập tức bắt lấy đang từ trên cao rơi xuống Điện Chủ, sau đó nhẹ nhàng phi thân một cái liền rơi xuống cạnh thương các các chủ Tinh Kỳ.



Tinh Kỳ tức giận đến muốn thổ huyết.



Hắn vừa rồi chính là muốn cứu Điện Chủ của bọn hắn một mạng mà thôi, không ngờ đối phương lại lại ra tay đánh lén đả thương hắn, khiến hắn thương càng thêm thương.



Quan trọng nhất là, đối phương lại muốn giành lấy Điện Chủ trong tay của hắn.



Tên này rốt cuộc là ai, hắn muốn làm gì? ban ngày ban mặt, tại sao phải đeo mặt nạ, lén lén lút lút như vậy là muốn làm gì?



ở Thần Điện đeo mặt nạ người không ít, nhưng đeo mặt nạ lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, ẩn nấp ở trong Thần Điện hiển nhiên là mưu đồ bất chính. 



Đối phương tiềm phục ở đây bao lâu rồi? Biết được những gì? Thần Điện cơ mật có phải là hắn tiết lộ hay không? Quan trọng nhất là, hắn muốn đối với Điện Chủ làm cái gì?



Thương các các chủ Tinh Kỳ trong lòng trăm đầu câu hỏi không có đán án, hắn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy tên đeo mặt nạ này, bên trong ánh mắt muốn bao nhiêu tức giận thì có bấy nhiều tức giận.



Người áo đen thấy Tinh Kỳ cứ như vậy nhìn hắn, lập tức vung lên chân, một cước đá bay hắn.



Tinh Kỳ như một quả bóng bị đối phương sút bay, cả người gập lại thành một con tôm, cú đá này đá đến hắn mật cũng muốn nôn ra, quả thật không nương chân chút nào.



Rốt cuộc có người nhìn không nổi tức giận đứng ra mắng:



“ khốn kiếp, ngươi là ai? Tại sao lại đối với Các chủ của chúng ta như vậy? Ngươi muốn gì?”



người áo đen lập tức hắc hắc cười lớn:



“ muốn gì? ta muốn gì? ta đương nhiên là muốn xưng bá giang hồ, độc bộ võ lâm, trở thành trong miệng mọi người cực kì cao quý tu tiên giả a!”



hắn dùng một cái giọng khàn khàn nói ra, giọng nói thô ráp khó nghe khiến người khác cực kì không thích ứng.



Người vừa đứng ra tiếp tục chất vấn:
một đạo nội dư chấn phát ra, vốn đang kêu gào Thần Điện đám người lập tức bị chấn nhiếp, tất cả trở nên im lặng thin thít không dám tiếp tục kêu gào.



Khí đường đường chủ lúc này thỏa mãn vô cùng.



Hắn nhìn về phía Triệu Vô Cực, cười nhạt nói



Ta có thể nên cùng ngươi giới thiệu một chút a. ta là Khí đường đường chủ, La Thái Hoa. Trên tay ta cầm đây, chính là Điện Chủ, cũng là sư huynh của ta!”



Triệu Vô Cực cười lạnh:



“ La Thái Hoa sao? Có dạng này đối đãi sư huynh sao?”



La Thái Hoa hắc hắc cười lạnh nói:



“ không có gì là không thể! ở Thần Điện chém chém giết giết, tranh giành vô cùng khốc liệt, không hề giống như các ngươi tưởng tượng như vậy an bình.



Hôm nay không phải là ta tính kế ngươi, đánh bại ngươi, vậy thì là ngày mai ngươi tính kế ta, đánh bại ta, chỉ có thế mà thôi.



Hắn có thể góp một phần vào kế hoạch của ta, cũng đã là của hắn vinh hạnh rồi.



Ít nhất, hắn chết, cũng xem như có ích, ha ha ha ha!



Ngươi có muốn nghe một cái cố sự hay không?”



Triệu Vô Cực híp mắt lại nhìn hắn, hắn ám kiểm tra của mình tình huống một chút.



Nội lực đại lượng tiêu hao, cho dù hắn có khả năng phục hồi cực kì nhanh chóng của nội lực hóa hình, muốn trở lại đến đỉnh phong, cũng mất một chút thời gian.



Đối phương nếu đã muốn cùng hắn nói nhảm, vậy không bằng nghe một chút xem sao!



Triệu Vô Cực lập tức gật đầu nói:



“ không biết cố sự gì? Có đặc sắc hay không?”



La Thái Hoa cười ha ha nói:



“ Đặc sắc, đặc sắc. đảm bảo ngươi nghe xong, dư vị vô cùng!



Chuyện kể rằng, ngày đó, có hai đứa trẻ ở trong một đám trẻ mồ côi, được đưa đến một nơi tên là Thần Điện....!”