Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 680 : Thu hoạch thời khắc

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Triệu Vô Cực một chưởng đánh chết La Thái Hoa cũng chính thức tuyên bố kết quả cuộc chiến này thuộc về bên võ lâm liên quân.



Lập tức từ phía sau hắn vang lên tiếng người vui sướng la hét:



“ thắng rồi, chúng ta thắng rồi!”



“ đúng vậy, chúng ta thắng rồi. Triệu Võ tôn thần uy vô địch, ta đã sớm biết không ai có thể ngăn cản hắn a!” 



“ tuy các vị chưởng môn cũng xuất lực không nhỏ, nhưng may mắn trận chiến này có Triệu Võ tôn cứu tràng a, nếu không tất cả chúng ta chỉ sợ cũng phải xong!”



“ Triệu Võ tôn uy vũ, Triệu Võ tôn vô địch!”



“ ha ha ha, lần này ta muốn xem xem đám người Thần Điện này còn như thế nào khinh thường võ lâm nhân sĩ chúng ta! cao cao tại thượng sao? Không phải đều bị Triệu Võ tôn đánh chết! Ha ha ha ha!”



“ đừng nói, một lát nữa xông vào bên trong, tất cả võ kĩ bí tịch tùy tiện cho chúng ta tuyển chọn. Chỉ nghĩ tới thôi mà ta cũng cảm giác toàn thân nhiệt huyết sôi trào, chỉ hận không thể trực tiếp xông vào a!”



“ đúng vậy, Thần Điện tích lũy ba trăm năm, thu thập tất cả võ công trong thiên hạ, ở đây số lượng thần công bí tịch quả thật là một con số thiên văn.



Chỉ cần có được một môn thôi, chúng ta cũng có thể trực tiếp trở thành cao thủ a!”



“ lần này phát, lần này phát!”



“ hừ, các ngươi đám người này chỉ biết lo lợi ích của các ngươi, không nhớ rõ là ai đánh bại Thần Điện, để cho các ngươi có được những thứ này sao?”



“ đúng vậy đúng vậy, ha ha, tất cả đều là nhờ có Triệu Võ tôn a! Triệu Võ tôn vô anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, thần công cái thế uy chấn giang hồ!”



“Triệu Võ tôn thần công cái thế, uy chấn giang hồ, uy chấn giang hồ...!”



Liên tiếp có người tung hô tên của Triệu Vô Cực, đối với hắn thể hiện ra xu nịnh cùng ngưỡng vọng.



Triệu Vô Cực cũng lười quản đám người này, hắn đối với tu la ma ảnh điều khiển, hướng Điện Chủ một chưởng vỗ xuống.



Điện Chủ ánh mắt nhìn thấy hết thảy, hắn muốn tránh, nhưng không thể nào tránh nổi.



Cuối cùng, ánh mắt hắn trợn to, tràn đầy không cam lòng nhìn Triệu Vô Cực tu la ma ảnh một chưởng vỗ xuống, đem hắn đánh giết.



Triệu Vô Cực giết chết Điện Chủ, lập tức thở ra một hơi.



Hắn còn sợ Điện Chủ chơi ra cái gì hoa chiêu đây, may mắn đối phương đã sớm bị phản phệ trọng thương, lại bị điểm huyệt, vô lực xoay chuyển trời đất.



Nếu hắn còn có thể chơi ra cái gì hoa chiêu, quả thật Triệu Vô Cực sẽ lại tốn sức một phen.



Bỗng nhiên, Triệu Vô Cực cảm giác được từ tu la ma ảnh truyền tới một trận rung động.




Tiếu Mị Mị cũng thu tay lại, thu lại của mình trạng thái, hai người đồng thời nhẹ nhõm thở ra một hơi, đồng thời một cỗ cảm giác suy yếu nhanh chóng truyền tới.



Tiếu Mị Mị nãy giờ chiến đấu cũng không kịch liệt, bởi vậy nàng tuy mệt mỏi nhưng vẫn có thể gánh được.



Ngược lại Triệu Vô Cực thì kém chút ngã ra mặt đất, trước mắt phát hoa, như là có vạn con đom đóm đang bay vậy.



May mắn hắn vẫn có thể ổn định được thân hình, tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần một chút, lập tức trở lại bình thường.



Đây cũng là hắn cố gánh mệt mỏi mà thôi, trong cơ thể cảm giác suy yếu cũng không hề giảm đi chút nào, nhưng trước mắt còn rất nhiều việc phải làm, bởi vậy hắn không thể trực tiếp nghỉ ngơi thời gian quá lâu.



Triệu Vô Cực hướng Cầm các các chủ Yến Viên cùng thương các các chủ Tinh Kỳ đi tới, hướng dưới mặt đất hai kiện chí bảo nhặt lên, nhẹ nhõm thu vào nhẫn trữ vật.



Bây giờ Triệu Vô Cực đã không cần cố kị bất cứ người nào.



Qua một trận đánh này, đám người kia cho dù mắt mù cũng đã hiểu rõ Triệu Vô Cực thực lực.



Cho dù bọn hắn có biết Triệu Vô Cực có nhẫn trữ vật, có đỏ mắt, cũng không dám đối với Triệu Vô Cực ra tay.



Chứ đừng nói bây giờ bọn hắn cũng là trọng thương trạng thái, không so với Triệu Vô Cực tốt đi chỗ nào.



Triệu Vô Cực trong tay, đã có được Thần Điện ngũ đại chí bảo, bên trong đó có một cây búa của Địa thần các các chủ, thiếu chính là Phá thiên cung.



Cung các các chủ Chư Hiểu Mai trận chiến này thể hiện vô cùng mờ nhạt, đầu trận chiến Triệu Vô Cực còn thấy nàng bắn được mấy mũi tên, ở giữa cùng hậu kì đều không thấy nàng ra tay.



Hắn nhíu nhíu mày, suy nghĩ xem trong này rốt cuộc là có ý gì, có chuyện gì xảy ra.



Triệu Vô Cực không hề biết, Cung các các chủ Chư Hiểu Mai lúc này vẫn còn đang ở trên đỉnh núi ngây người nghi ngờ nhân sinh.



Phá thiên cung vẫn còn đang lẳng lặng nằm trong tay nàng.



Thu hoạch được năm kiện chí bảo, đánh tan Thần Điện đại quân, Triệu Vô Cực trong lòng bỗng nhiên bay lên một cỗ thành tựu cảm giác, khiến hắn thần thanh khí sảng, vô cùng thích thú.



Giống như là một người tâm tưởng sự thành, nhận được hồi báo sau bao nhiêu cố gắng, đạt được đồ vật mà mình hàng mong ước, cảm giác đó, quá tuyệt diệu.



Hắn lúc này trong nội tâm, giống như là có một mầm cây đang nẩy mầm, bởi vì hắn chiến thắng Thần Điện mà nẩy mầm, bởi vì hắn hoàn thành mục tiêu của mình mà nẩy mầm.



Cảm giác này, quả thật quá sung sướng, quá thần kì, khiến cho Triệu Vô Cực lâng lâng không dứt.



Một lúc sau, hắn mới nhìn về Thần Điện chỗ sâu.



Bây giờ, chính là thu hoạch thời khắc!