Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 687 : Tiểu Hoàng tầm bảo
Ngày đăng: 16:54 19/04/20
Không phải là Thiên tài hòa thượng cũng ở sắp chết trạng thái mới có thể đột phá thành công sao?
Như vậy lúc đó hắn mấy cái tinh khí thần chỉ số hẳn đều đang cực thấp bởi vậy nếu đem chúng nó xem thành một đoàn đồ vật nhét vào trong túi kia, vậy thì đồ vật này cũng không hề lớn, dĩ nhiên là có thể đem cả ba thứ nhét vào một chỗ thành công rồi
Đây cũng là trạng thái Triệu Vô Cực đang hướng tới, nếu như hắn đem bản thân mình trạng thái chịu đựng đến mức kém nhất, để cho mỗi cái chỉ số đều trở thành 1, phải chăng hắn có thể cân bằng tỉ lệ của cả ba thứ này?
Triệu Vô Cực càng nghĩ, ánh mắt càng sáng lên, hiển nhiên đây có thể thực hiện được a!
cho dù bây giờ hắn giống như Thiên tài hòa thượng đi vào sa mạc, đem tinh khí thần của mình tiêu hao thất thất bát bát, sau đó tiến hành đột phá tam hoa tụ đỉnh cảnh, như vậy cũng không khẳng định được là hắn có cân bằng được ba cái này chỉ số hay không.
Nhưng nếu đem bản thân mình trạng thái đem đến tồi tệ nhất hoàn cảnh, sau đó lại kết hợp thêm sa mạc thiêu đốt, như vậy liền đạt tới Thiên tài hòa thượng trạng thái lí tưởng như vậy, tinh khí thần đều cạn kiệt, có thể thử nghiệm đột phá.
Nhưng hắn cách làm so với Thiên tài hòa thượng càng thêm triệt để, càng tiến xa một bước, chính là hắn biết cân bằng tỉ lệ của tinh khí thần, mà Thiên tài hòa thượng chỉ là mang tinh khí thần ba thứ hòa vào nhau thành công mà thôi.
Như vậy sau cùng cho ra sản phẩm, hiển nhiên Triệu Vô Cực sản phẩm sẽ là thượng phẩm thậm chí cực phẩm, chắc chắn hơn xa nhiều so với Thiên tài hòa thượng a!
Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực lập tức ánh mắt nóng rực, quả thật có thể thử nghiệm một phen a!
chỉ có điều, cách làm này cũng có một cái nguy hiểm, chính là nếu để bất kì thứ nào trong tinh khí thần của hắn tụt về 0, như vậy hắn liền triệt để chơi xong.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị thiên tài địa bảo hoặc tiên đan diệu dược để cứu mạng hắn cùng Tiếu Mị Mị nếu lỡ như một trong hai người bọn hắn không chịu nổi mà chơi xong, vậy thì còn có thể cứu được.
Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực ánh mắt sáng rực.
Xem ra lần này mất hết sức chín trâu hai hổ đánh vào Thần Điện cũng không phải là không có cái gì thu hoạch a!
Xem như biết được những cái này tin tức, cũng đủ để hắn đối với tam hoa tụ đỉnh càng thêm chắc chắn, không còn như trước đây như vậy một đường mê mang chơi liều, được sao hay vậy.
Triệu Vô Cực nhìn xung quanh, Tiếu Mị Mị cùng mấy Bán Thiên Ưng Hiền Tụ Nghĩa Kiến Đức đại sư đang mải mê xem xét cùng suy nghĩ bên trong những cuộn giấy kia để lại kinh nghiệm cùng tin tức.
Bọn hắn có sắc mặt đăm chiêu suy nghĩ, có sắc mặt mê man không rõ, mỗi người một loại sắc thái khác nhau.
Triệu Vô Cực cười chắp tay nói:
“ hai vị chưởng môn, các ngươi cứ từ từ xem xét, chúng ta có việc đi trước a!”
Triệu Vô Cực nói xong, Tiếu Mị Mị bỗng nhiên giật mình một cái, hướng hắn nhìn lại, sau đó từ trong tay buông xuống cái kia cuộn giấy nhanh chân đi đến bên Triệu Vô Cực cùng hắn đứng song song.
hẳn là rất kinh hỉ đúng hay không?
Triệu Vô Cực nghĩ đến đây liền bật cười, đối với Tiểu Hoàng nói:
“ Thần Điện có chỗ nào có thứ tốt dẫn ta đi xem một vòng, nhớ kĩ, là chân chính thứ tốt.
Bình thường đồ vật, ta sẽ không để vào mắt a!”
Tiểu Hoàng thử nhãn nhìn chăm chú Triệu Vô Cực, nghe xong mệnh lệnh của hắn, nó bắt đầu suy tư một chút.
Triệu Vô Cực đối với Tiểu Hoàng làm ra nhân tính hóa vẻ mặt rất hài lòng, xem ra đối phương theo cảnh giới tăng lên linh trí cũng càng tăng trưởng, cứ như vậy đến lúc đó trúc cơ nói không chừng cũng có thể có được người bình thường khả năng tư duy a!
Đây là một cái tín hiệu tốt.
Dù sao Tiểu Hoàng là sủng vật của Triệu Vô Cực, hắn cũng không muốn nuôi một cái ngốc chuột, năm đó chính là nhìn trúng Tiểu Hoàng thông minh, sớm khai linh trí mới nuôi nó mà thôi.
Tiểu Hoàng thử nhãn đảo vòng vòng, giống như đang tự hỏi cái gì chỗ tốt mới có thể khiến Triệu Vô Cực hài lòng.
Trong mắt nó, nhân loại chỗ tốt quá nhiều, đồ vật đáng giá cũng rất nhiều.
Nhưng Triệu Vô Cực đã nói rõ a, đồ vật quá thấp kém, hắn là nhìn không vào mắt.
Triệu Vô Cực tiêu chuẩn so với nó cao nhiều lắm, bởi vậy phải thật sự là thứ tốt, Triệu Vô Cực mới có thể xem trọng
Tiểu Hoàng nhanh chóng suy tư, sau lưng nó cái đuôi nhẹ nhàng lắc lư qua lại trái phải, càng lúc nó lắc lư càng nhanh.
Tiểu Hoàng giống như là nghĩ ra cái gì, hướng về Triệu Vô Cực chít chít kêu một tiếng, sau đó bốn chân nhanh chóng ở trên mặt đất chạy đi.
Triệu Vô Cực cười cười, dẫn theo Tiếu Mị Mị đi theo Tiểu Hoàng.
Tiếu Mị Mị đối với Tiểu Hoàng cũng không hề chán ghét, cho dù đối phương là chuột, bởi vì đây là Triệu Vô Cực sủng vật.
Nàng trải qua thời gian dài ở bên Triệu Vô Cực, cũng được lĩnh giáo Tiểu Hoàng chỗ lợi hại, nó tuy không phải là một cái cường lực sủng vật, nhưng đôi lúc so sài lang hổ báo loại này mãnh liệt tấn công tính sủng vật còn lợi hại.
Mà lúc này, hiển nhiên chính là lúc nó thể hiện ra bản lĩnh của mình.