Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 711 : Trò chuyện

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Triệu Tiếu Tiếu vốn đang ánh mắt ngơ ngơ ngác ngác nhìn lấy trước mặt mình cái này suất khí thiếu niên kéo lấy mình chạy đi, lúc này nghe được đối phương hỏi vậy, lập tức ánh mắt bớt đi mấy phần ngơ ngác, nhiều lên mấy phần nguy hiểm.



Triệu Vô Cực cười nói:



“ ta khuyên ngươi không cần động cái gì ý nghĩ ngu ngốc, nếu không người chết chắc chắn là ngươi!”



Triệu Vô Cực lời nói vừa ra, Triệu Tiếu Tiếu lập tức tỉnh táo lại. 



Nói đùa cái gì, luyện khí kì tám tầng Nhị ca lúc nãy còn bị hắn một chưởng đánh nát linh lực hộ thân, sau đó bị một đầu hắc thử chém giết.



Đầu kia hắc thủ tám chín phần chính là của hắn sủng vật, cái này nhân thú phối hợp quả thật đã vô cùng nhuần nhuyễn không thể lệch đi đâu được, nàng có thể là đối thủ của hắn sao?



Nhất là khi ở gần như thế này, tay của nàng còn bị đối phương chế trụ, không muốn chết liền không cần loạn động a!



Triệu Vô Cực thấy nàng khóe mắt nguy hiểm quang mang rút đi, lúc này mới cười nói:



“ hắc hắc, lúc nãy ở xa không nhìn ra, bây giờ tới gần mới cảm giác ra được, ngươi liễm tức công phu còn không tệ đây.



Tên ngu ngốc vừa nãy còn nghĩ có thể kiểm soát ngươi, chắc hắn cũng không ngờ ngươi là luyện khí kì thất trọng a.



Cách biệt hơn ba năm, ngươi mới chỉ tu luyện lên được hai cái tiểu cảnh giới, quả thật rất chậm a! bình thường ngươi là làm gì? không tu luyện sao?”



Triệu Vô Cực vừa hỏi, Triệu Tiếu Tiếu đầu lại hơi ngẩng lên, nàng có chút suy nghĩ nhìn về phía hắn, sau đó hỏi:



“ ta cùng ngươi rất quen sao? Tại sao ta không nhớ đã từng gặp ngươi? Ba năm? Ta chắc chắn ba năm trước chưa hề gặp qua ngươi!”



Triệu Vô Cực không mặn không nhạt nói:



“ ngươi đương nhiên không biết ta, nhưng ta biết ngươi. Ngưu giác hạp cốc, Dạ Vũ sư huynh, mấy cái tên này, có khiến ngươi nhớ tới cái gì hay không?”



Triệu Vô Cực lời nói vừa ra, Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt lần nữa trở nên nguy hiểm nhìn chằm chằm vào hắn.



Dạ vũ sư huynh, nàng sao có thể quên được cái tên này.



Đây đương nhiên là một cái đã từng chơi qua nàng nam nhân, nhưng cuối cùng bị nàng một đao giết chết.



Đối với người đã từng ngủ nàng, từng chơi nàng, nàng nhất nhất đều không quên, cũng đã toàn bộ đưa bọn hắn tiễn xuống địa ngục cả rồi.




Nghĩ tới đây, nàng lại bỗng nhiên có chút cảm động.



Đối phương biết nàng cách sống, cách làm việc, cũng biết nàng là một cái bẩn thỉu nữ nhân, không khác gì trong giang hồ đám kia kĩ nữ, vậy mà không hề chán ghét nàng, còn thuận tay cứu nàng một mạng?



Trong thế tục, kĩ nữ là một loại thấp hèn nghề nghiệp, chỉ giúp nam nhân mua vui, nơi bọn hắn xả ra của mình dục vọng, xả xong liền kéo quần rời đi, không chút suy nghĩ.



Cho dù là hồng bài cũng không xóa đi được sự thật, các nàng quả thật rất thấp kém.



Mà nàng, qua tay không ít nam nhân, cũng bị không ít người thượng.



Một đôi môi thơm trăm người nếm, một cái gối tay trăm người nằm, vậy mà Triệu Vô Cực là nội môn trưởng lão con trai, lại không hề tỏ ra khinh bỉ xem thường nàng, còn cứu nàng một mạng.



Hành động này của Triệu Vô Cực, khiến nàng bỗng nhiên cảm giác là lạ.



Giống như một người chưa từng được quan tâm, không hề biết được quan tâm cảm giác là gì, một ngày được bỗng nhiên được người khác quan tâm, liền ngơ ngơ ngác ngác tại chỗ.



Nam nhân khác quan tâm nàng, truy cầu nàng không phải đều là muốn thượng nàng hay sao?



Triệu Vô Cực vậy mà chỉ là tiện tay cứu nàng ra mà thôi, còn đối với nàng mỉm cười?



Nụ cười của hắn, thật ấm áp a!



thật là một cái đẹp trai lại còn tốt bụng nam nhân!



nếu nàng còn trong trắng, nhất định sẽ lấy thân báo đáp hắn một phen!



đáng tiếc, tấm thân này của nàng quá bẩn thỉu quá nhơ nhớp.



Đến nàng còn chán ghét chính bản thân mình chứ đừng nói người khác.



Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt rũ xuống, tự ti cảm giác lại một lần nữa trỗi dậy, khiến nàng trạng thái vô cùng buồn thảm.



Nhưng lúc này, từ phía sau của hai người truyền tới một tiếng nộ hống:



“ nhị đệ, tam đệ, là ai giết các ngươi? Ta nhất định sẽ trả thù cho các ngươi, a a a a a!”