Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 715 : Cứu ta

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Cảm giác được dưới chân mình rẽ ra làn gió, Triệu Vô Cực như là đạp sóng mà lên, ngược gió mà xông, bị đại ca điên cuồng truy sát, hắn nỗ lực sử dụng thân pháp bỏ trốn, vậy mà ở lúc này lại cảm giác được một cỗ cảm giác kì lạ, khiến cho hắn như là đốn ngộ ra vậy.



Thủy Thượng Phiêu, Thủy Thượng Phiêu, phàm nhân có thể tại thủy thượng phiêu du, nhưng cũng chỉ là phiêu mà thôi, làm sao có thể chân chính giống như tu tiên giả ngự không phi hành.



Cho dù bọn hắn thân pháp có tốt, khí như trường hà, rồi cũng có lúc phải kiệt sức mà hạ xuống lấy đà.



Một cước này bước ra tốt, vậy thì tốc độ không những không giảm trái lại càng tăng, lúc phiêu đi càng nhẹ nhàng thanh thoát. 



Một cước này bước không tốt, vậy thì sẽ càng lúc càng chậm, phiêu đi khoảng cách càng lúc càng ngắn.



Mà bí quyết ở đây chỉ có một mà thôi, chính là trong sát na cùng mặt nước va chạm, phải làm sao để tạo ra được to lớn nhất sức đẩy mà không phải để cho mặt nước kéo giảm đi tốc độ cùng thế tới của mình.



Mà tất cả thứ này, đều chỉ liên quan đến hai chữ “ điểm tựa” mà thôi.



Có một cái điểm tựa tốt, võ giả mới có thể phát lực được tốt, phiêu đi càng xa.



Điểm tựa chưa chạm đã nát, giống như là mặt nước vậy, vậy thì càng phiêu sẽ càng chậm càng ngắn, không thể đạt được tới Thủy Thượng Phiêu cảnh giới tối cao.



Mà muốn phát lực tốt, có một cái điểm tự tốt, vậy thì phải hiểu rõ làm sao tương tác với mặt nước.



Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, võ giả muốn phiêu càng xa càng nhanh, như vậy thì phải hiểu được làm thế nào để cho mặt nước bắn ngược bản thân chứ không phải là dùng mũi chân điểm phá mặt nước, để mặt nước kéo xuống chính mình.



Mà Triệu Vô Cực không nghi ngờ gì từ trước tới nay đều là đang dùng mũi chân điểm phá mặt nước, khiến cho chính mình càng lúc càng chậm càng lúc phiêu càng kém.



Mà muốn làm được mặt nước bắn ngược, đẩy lên chính bản thân mình, vậy thì phải tăng cường diện tích tiếp xúc chứ không phải như Triệu Vô Cực bây giờ mũi chân chạm xuống liền đánh vỡ mặt nước, khiến cho nó không thể nào bắn ngược lại chính mình.



Nếu có thể làm được như vậy, Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ vén mây thấy trời, nghiên cứu ra một cảnh giới mới của Thủy Thượng Phiêu, vượt xa viên mãn cảnh giới hiện giờ của hắn, khiến cho hắn tốc độ đại tăng.



Nghĩ liền làm, đối mặt với đại ca từ phía sau điên cuồng truy sát, hắn bây giờ chỉ có thể đánh cuộc một phen mà thôi.



Triệu Vô Cực bộ pháp bỗng nhiên thay đổi, lúc trước hắn vốn dùng đầu mũi chân điểm lên mặt đất để di chuyển lúc này ngược lại hoàn toàn cả bàn chân chạm đất, đồng thời dưới chân hắn linh lực còn đang không ngừng phát tán ra, khiến hắn giống như là đang dẫm lên mặt nước, cố gắng tăng cường cùng mặt nước diện tích tiếp xúc để cho mặt nước bắn ngược chính mình.



Ầm~



Triệu Vô Cực nhấc chân lên hướng về phía trước xông tới, bởi vì là lần đầu phát động phương thức di chuyển như thế này, hắn còn chưa quen thuộc hoàn toàn, bởi vậy lập tức ở tren mặt đất kích phát ra một trận dư chấn, khiến bụi đất bay tứ tung.



Nhưng hiệu quả cũng là cực kì rõ rệt, Triệu Vô Cực thật sự như là đang được mặt nước đẩy lên, hắn tốc độ so với lúc trước bạo tăng ba thành, thân thể giống như cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, hướng về phía trước phiêu càng là xa hơn.




Lo lắng hắn có một ngày nào đó không ưa thích nữ nhân nữa mà chuyển sang ưa thích nam nhân a!



Triệu Phi Dương nghe đến đây cũng là xanh mặt, bởi vì hắn cũng không dám phủ nhận đối phương mị lực, quả thật rất tuấn tú.



Thái Nhất vốn đang thấy tình hình ổn định nhấp một ngụm trà, nghe Sở Phi Huyền nói như vậy trực tiếp phun ngay cả ngụm trà mình đang uống ra ngoài.



“phốc~ Sở trưởng lão, dù sao đối phương cũng là chưởng môn chân truyền đệ tử, không cần nói trực tiếp như vậy a!”



Sở Phi Huyền tức giận thở phì phì nói:



“ Thái trưởng lão, nói hắn ít đến chỗ chúng ta một chút, Vô Cực lúc nào trở lại môn phái chúng ta làm sao có thể biết được, hắn dăm hôm ba bữa lại mò tới, khiến ta cùng Phi Dương đều nhanh muốn bế quan không về nhà đây!”



Thái Nhất lau lau khóe miệng của mình:



“ được rồi được rồi, để ta cùng hắn nói. Mà nói đi cũng phải nói lại, tên tiểu tử này quả thật là một cái thiên tài kiếm tu hiếm thấy a, kiếm pháp nhập môn bản môn rơi vào trong tay hắn không bao lâu thời gian thì bị hắn luyện đến mức xuất thần nhập hóa, có thể dùng yếu đánh mạnh a, nếu như hôm đó ta có thể thu hắn làm đồ, vậy thì một thân kiếm pháp này chắc chắn có người kế thừa a, đáng tiếc chưởng môn so với ta càng nhanh tay.



Hắn bây giờ đã bắt đầu tu luyện sơ cấp kiếm pháp của bổn môn, không biết mất bao lâu thì lại có thể xuất đầu, ta thật mong chờ ngày đó a!”



Thái Nhất cùng đám người thảo luận người không ai khác chính là Từ Tiểu Bạch.



Từ Tiểu Bạch vậy mà thần kì đúng hẹn tham gia Thanh Vân Tông thu đồ đại điển, mà Triệu Vô Cực thì lại trở về muộn.



Nếu không phải Sở Phi Huyền nói cho hắn biết Triệu Vô Cực hồn đăng vẫn còn đang cháy, chỉ sợ hắn đã nghĩ Triệu Vô Cực có mệnh hệ gì rồi.



Nhưng bọn hắn đang thảo luận sôi nổi thời khắc, một cái đưa tin phù vượt qua cấm chế bay thẳng vào đạo điện.



Tất cả trưởng lão ở đây sắc mặt lập tức biến ảo. Có thể xuyên qua cấm chế xông thẳng vào chỗ này hiển nhiên là đặc thù đưa tin phù, chỉ có trưởng lão của Thanh Vân Tông cấp bậc nhân vật ở bên trên để lại của mình đặc biệt tinh thần ấn kí mới có thể làm được điều này.



Đưa tin phù ở giữa đại điện lắc lư một cái sau đó hướng Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền ngồi vị trí bay tới, ở giữa hai người lắc lư qua lại như là không biết nên bay về phía người nào.



Triệu Phi Dương nhíu mày, hắn bấm một cái pháp quyết, một ngụm linh lực hướng về cái này đưa tin phù bay tới.



Lập tức đưa tin phù sáng lên, một đạo trầm thấp lại gấp gáp âm thanh vang lên:



“ phụ thân, mẫu thân, cứu ta!”