Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 74 : Tiểu Hoàng thành danh tuyệt kĩ
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
Triệu Vô Cực bị Cát La kiếm như độc xà săn mồi đột phá phòng thủ xông thẳng hướng cổ
Hắn lập tức trong lòng cảnh báo kéo vang, tinh thần căng thẳng, sau lưng càng là lạnh một mảnh.
Cảm giác nguy cơ sinh tử giáng lâm Triệu Vô Cực lúc này muốn tránh né hay phong thủ cũng không kịp rồi
Đã vậy thì đồng quy vu tận.
Trong lòng nổi lên hung ác, Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật phi châm lập tức xuất hiện trên tay hắn
Niêm Hoa Chỉ lập tức được sử dụng, phi châm bắn ra nhắm thẳng Cát La đầu lâu
Cát La nếu muốn đâm hắn cổ, vậy hắn liền đánh xuyên Cát La đầu lâu đến lúc đó xem ai chết trước.
Cát La cũng cảm nhân được nguy cơ,Triệu Vô Cực vừa lấy ra phi châm hắn đã thấy nhưng không kịp ngăn cản Triệu Vô Cực bắn ra.
phi châm như là phá không đang bay tới hướng Cát La, hắn sắc mặt trở nên vô cùng khó coi
có thắng lợi sắp tới lại lập tức trôi đi mất mát, có không cam lòng, cũng có tức giận cùng tiếc nuối
hắn ở Thần Điện cũng là nhân vật thiên kiêu sao có thể Triệu Vô Cực liều mạng, tiền đồ của hắn còn rất dài
Cát La lập tức né tránh phi châm, trên tay hắn kiếm cũng bị chậm mất một nhịp
Triệu Vô Cực nhanh chóng dùng Thủy Thượng Phiêu thân pháp lui lại,trong lòng nghĩ mà còn sợ hãi
Không ngờ đối phương lại có thể bỗng nhiên bộc phát ra xảo trá như vậy kiếm pháp, Triệu Vô Cực suýt chết dưới kiếm của đối phương
Hắn bây giờ cũng coi như là bài tẩy đã lật, đôi bên đều ai cũng khó làm gì được ai
Thế cuộc lại lâm vào thế giằng co,Triệu Vô Cực thở dài
Đã vậy hắn liền không cần giấu diếm
Triệu Vô Cực lắc tay một cái trên tay lập tức xuất hiện mấy cái phi châm
Triệu Vô Cực nhắm mắt một cái sau đó lập tức mở ra
Cả người hắn khí chất giống như là lập tức biến đổi, từ một cái dũng mạnh chiến binh biến thành một cái làm văn hóa nghệ thuật người.
Triệu Vô Cực Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển lên cung cấp cho Thủy Thượng Phiêu thân pháp hoạt động hắn lập tức lao ra như một mũi tên
Cát La lập tức đề cao tinh thần xem Triệu Vô Cực rốt cuộc muốn làm gì, hắn sẽ tấn công từ đâu?
Triệu Vô Cực càng chạy càng nhanh, dần dần hắn biến thành một cái bòng mờ liên tục di chuyển quanh Cát La
Cát La cũng có thể dùng thân pháp ứng đối, nhưng đến tình trạng Triệu Vô Cực chỉ chuyên sử dụng thân pháp thì hắn lại theo không kịp nên chỉ đành đứng yên thủ thế lấy tĩnh chế động
Triệu Vô Cực lúc này liền ra tay, phi châm được hắn dùng Niêm Hoa Chỉ lập tức bắn ra
Phi châm của Triệu Vô Cực đều có tê liệt độc tố chỉ cần Cát La trúng một cái cũng phải nằm đơ cả ngày
Hơn nữa phi châm hắn thuần một sắc màu đen, không hề phản quang, mắt thường rất khó bắt được hình ảnh của nó huống chi là Triệu Vô Cực dùng niêm hoa chỉ bắn ra.
Hắn chỉ lực có bao nhiêu mạnh? So với trảo lực còn mạnh
Triệu Vô Cực không chỉ dùng kìm lực để tu luyện lực bóp tay mà còn thường xuyên nhân lúc rảnh rỗi tu luyện Niêm Hoa Chỉ.
Không ít khối sắt hoàn đã bị hắn dùng hai ngón tay bóp dần dần đến mức biến hình
Trên ngón tay hắn cũng nhiễm lên một lớp mạt sắt, đủ thấy chỉ lực hắn có bao nhiêu ghê gớm
Triệu Vô Cực bắn nhanh phi châm ra, Cát La lại lợi dụng tốc độ mau lẹ kiếm pháp của mình đón đỡ
Hắn cảm giác được trên phi châm là có độc tố không dám lơ là bất kì chi tiết nào
Mỗi lần Triệu Vô Cực bắn ra phi châm hắn đều chú ý đón đỡ
Đến mức thân hình Triệu Vô Cực di chuyển nhanh quanh hắn bắn loạn hắn cũng không thời gian quan tâm
Lúc này hắn chỉ một lòng đỡ phi châm mà thôi
Cát La trong lòng chửi thầm:
“không phải nói danh môn chính phái không sử dụng thủ đoạn phi châm hèn hạ này sao? tên này nhìn chính là danh môn xuất thân sao lại chơi phi châm lợi hại như vậy? tà phái gặp hắn còn phải gọi gia gia!”
Trong lòng có khổ nhừng không thể nói Cát La chỉ có thể chuyên tâm đón đỡ, sợ một cái sơ sẩy trúng phi châm bẩn thân sẽ bị trúng độc
Triệu Vô Cực bắn ra gần mười cái châm lập tức thấy được cơ hội, Cát La phòng thủ có lỏng lẻo.
Lập tức hắn xông tới, Cát La vừa đỡ xong một cây châm quay người lại thấy Triệu Vô Cực đã tới gần còn đang tích tụ nội lức hướng minh đánh ra một chưởng thì vong hồn đại mạo
Không ngờ Triệu Vô Cực đối với thời cơ nắm bắt lại chuẩn xác đến thế, trước dùng phi châm quấy rồi chờ hắn lộ ra sơ hở liền tấn công
Cát La không thể làm gì khác là đưa kiếm một cái chém ngang hi vọng có thể bức lui Triệu Vô Cực
Triệu Vô Cực lập tức trên khóe môi kéo ra một cái cười ta, tay hắn vận công lập tức hướng sống kiếm đánh tới
Lần này Triệu Vô Cực dùng lực rất có cân nhắc hắn dùng là xảo kình muốn đưa kiếm của Cát La chấn bay, hắn chưởng pháp chưa bước vào ngoại cương quá bị kiếm pháp khắc chế
“ha ha,người trẻ tuổi a, vẫn là không biết dấu dốt, phong mang quá lộ!” Một cái già đời trung niên nhân nói hắn đối với thế cuộc cũng là hiểu rõ Triệu Vô Cực hôm nay quả thật phong mang quá lộ
Một cái phe phẩy quạt giấy phong độ phiêu phiêu công tử cũng lên tiếng bình luận:
“hôm nay hắn lập tức giết Hắc Kình bang lại đánh thương người của Thần Điện, tuy không biết Thần Điện là thế lực thế nào nhưng cũng không đơn giản. tương lai hắn sắp có phiền phức”
“kia là trang gia tiểu thư sao? ta lần đầu nhìn thấy đây thật là xinh đẹp cô nương! Có thể cùng nàng ngủ một đêm giảm thọ mười năm ta cũng nguyện ý” một cái thanh niên ý dâm tràn đầy nói
“Ngươi cũng không sợ chết! nàng nam nhân mạnh mẽ thế kia còn dám ở đây nói nhăng nói cuội cẩn thận người ta cắt lưỡi ngươi!” một người hắc hắc cười nói
“sợ gì chúng ta ở xa như vậy bình luận hắn cũng không nghe được a!” thanh niên kia đúng là không sợ, người vô tri không sợ.
“các ngươi nhìn thấy cái kia con chuột không thật to a! ta từ nhỏ tới giờ chưa hề nhìn thấy con chuột nào to như vậy? chả lẽ là yêu thú? Nó động tác đánh lén tốt bẩn thỉu a!”
“nói đùa cái gì sao ở đây có thể có yêu thú! Chỉ là một cái giống loài chuột khá to mà thôi!”
Mọi người không cho rằng đó là yêu thú vì phàm nhân không có tinh thần lực có thể nô dịch yêu thú nên cho rằng đó là Triệu Vô Cực nuôi một con bình thường chuột mà thôi
Nếu hắn có thể nô dịch yêu thú sao không làm một đầu mãnh hổ, đảm bảo đánh khắp Giang Thành không địch thủ
Triệu Vô Cực lập tức cùng Trang Huyền Nhi hướng cổng rời đi
Đám người Thần Điện lập tức từ trên mái nhà lao xuống, đón lấy Cát La lập tức đưa đan dược chữa thương bỏ vào miệng hắn cùng lấy băng vải sơ cứu tại chỗ cho hắn
Sau đó là mấy người lập tức làm một cái cáng,khiên hắn đi
Cả quá trình vô cùng thuần thục như đã được huấn luyện cả trăm lần không hề có một câu giao tiếp, đủ thấy Thần Điện huấn luyện đi ra người có bao nhiêu tinh anh, lãnh khốc cùng tuân thủ kỉ luật
Đám giang hồ ô hợp đừng bao giờ nghĩ cùng họ đánh đồng
Triệu Vô Cực đi ra tới cửa, trước mắt hắn nhìn thấy là đám người vây xem đông đảo hắn chỉ liếc mắt một cái cũng không để ý nữa lập tức hướng Trang gia xuất phát
Đột phiên cuồng phong từ phía sau lưng kéo tới, Triệu Vô Cực lập tức phát hiện ra, hắn lập tức quay người lại
Một cái trùm kín mặt giống như là thích khách người xuất hiên hướng hắn đâm ra một kiếm, tốc độ người này khá nhanh nhẹn có thể thấy là thường xuyên làm loại chuyện ám sát này
Triệu Vô Cực vừa đại chiến hai cái mạnh mẽ nhị lưu cao thủ xong là lúc sức cùng lực kiệt không nhân lúc này tập kích giết hắn chả lẽ chờ hắn khôi phục tới giết?
Tên kia thích khách chính là muốn nhân cơ hội như vậy
Cho dù có đông đảo người đang nhìn chằm chằm nhưng hắn tự tin nếu như có thể ám sát thành công đoạt được bí tịch lập tức trốn xa ngàn dặm
Còn về Triệu Vô Cực thế lực truy tìm?
Bọn hắn vốn là dân liều mạng, cho dù là thiên vương lão tử bọn hắn cũng dám giết!
Giết xong liền lưu lạc thiên nhai, trời đất rộng lớn luôn có chỗ cho bọn hắn nương thân.
Tên này thích khách thân hình trung đẳng không gầy không béo, khuôn mặt bịt kín chỉ để lại một đôi mắt lộ ra ngoài
Mắt hẹp kéo dài, bên trong mắt tỏa ra một luồng cảm giác âm lãnh, người này đúng thật là quanh năm làm việc âm u khiến hắn tính cách cùng khí tức cũng trở nên âm u rất nhiều
Triệu Vô Cực trong lòng là cười, tam lưu cao thủ đỉnh phong cũng muốn ám sát hắn, thật nghĩ hắn sức cùng lực kiệt?
Lão hổ không phát uy ngươi cho ta là mèo bệnh?
Triệu Vô Cực lập tức tay trái cong thành ưng trảo, xuất trảo
Hắn lúc này không đeo phụ trọng tốc độ là cực kì kinh người, lập tức bắt được người kia đoản kiếm
Người này giãy dụa mấy lần đều không thể dãy ra Triệu Vô Cực như kìm sắt kẹp chặt trảo
Hắn lúc này mới hiểu được những người trước đây cùng Triệu Vô Cực đánh tuyệt vọng đau khổ
Trảo này, quá cứng rồi.
hắn nắm, quá chặt rồi
rút không ra thì đành bỏ lại đoản kiếm, hắn lập tức dùng khinh công phi thân chạy đi
trước giờ hắn đều là như thế, ỷ vào khinh công mạnh mẽ một kích không trúng chạy xa ngàn dặm không ai làm gì được hắn
Triệu Vô Cực cười lạnh: “ta cho ngươi đi sao? ám sát xong rồi liền chạy? ngươi cho rằng ta tốt tính như vậy?vẫn là nghĩ ngươi khinh công thiên hạ nhất tuyệt rồi?”
Triệu Vô Cực không muốn dùng khinh công đuổi theo hắn, nếu không hắn một bước cũng đừng hòng chạy thoát
Triệu Vô Cực lập tức đảo ngược đoản kiếm dùng đoản kiếm xem như ám khí ném mạnh ra
Đoản kiếm lập tức phá không hướng tên kia bay tới, tốc độ tấn mãnh nhanh chóng vô cùng.
Tên kia còn không kịp ý thức chuyện gì xảy ra tâm can chợt lạnh, từ trên trời đang khinh công lập tức rơi xuống đất, khí tuyệt bỏ mình.
Triệu Vô Cực quét mắt về đám người đứng bên ngoài, mọi người lập tức khẩn trương.
Triệu Vô Cực phát ra một nụ cười lạnh:
“đúng là không biết tự lượng sức mình!”