Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 80 : Được người mời đi thuyền hoa

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Triệu Vô Cực dẫn Trang Huyền Nhi đi tới Minh Nguyệt Lâu, lần này gọi món chỉ có Triệu Vô Cực là tích cực ăn, Trang Huyền Nhi không ăn, nàng cảm thấy đã no rồi



Ăn uống xong xuôi đi xuống tần một của Minh Nguyệt Lâu, Triệu Vô Cực thấy được ở đây rất nhiều người đang ngồi uống trà



Hắn cũng lên hứng thú, mới ăn uống no say nên ngồi lại làm li trà nóng thả lỏng bản thân



Triệu Vô Cực liền cùng Trang Huyền Nhi chọn lấy một bàn không bắt mắt cũng không quá hẻo lánh ngồi xuống.



Triệu Vô Cực đối với tiểu nhị vẫy tay nói:



“ ở đây trà gì ngon nhất? ”



Tiểu nhị cười hì hì lập tức đáp:



“ Bẩm công tử, ngon nhất chính là Thái Bạch trà, vị cam nhuận, uống vào dư âm vô cùng sâu sắc, rất có phẩm vị tính. ”



Triệu Vô Cực gật đầu nói:



“ tới một ấm Thái Bạch trà! ”



“ Vâng, công tử! ”



Triệu Vô Cực cùng Trang Huyền Nhi chỉ cần đợi trong chốc lát tiểu nhị đã đi tới mang ấm trà cùng hai tách trà cho hai người,Triệu Vô Cực rót trà ra nếm thử



Quả nhiên giống như tiểu nhị nói vị trà cam nhuận dư âm sâu sắc, uống vào có cảm giác ngọt dịu lưu lại ở cổ họng



Triệu Vô Cực từ từ uống cũng tranh thủ nhìn xung quanh



Nơi đây người rất tạp, có võ giả có thương lái cũng có đủ loại người làm đủ mọi ngành nghề trên xã hội



Triệu Vô Cực chỉ cần muốn hắn có thể dễ dàng nghe lén bọn họ đang nói gì, nhưng hắn không rảnh rỗi tới mức đó



Hắn liếc nhìn trung tâm bình đài có một bãi nhỏ trống rỗng, giống như là ở đó để dành riêng cho sự việc gì vậy



Triệu Vô Cực hiếu kì hướng Trang Huyền Nhi hỏi:



“ chỗ kia bình thường để làm gì?



Trang Huyền Nhi nhìn theo hướng tay Triệu Vô Cực chỉ, lập tức trả lời:



“ chỗ đấy bình thường là người thuyết thư, kể chuyện giang hồ hoặc người bán nghệ cầm kĩ biểu diễn. Hôm nay chắc là bọn họ chưa tới nên không có ai biểu diễn ”



Triệu Vô Cực gật gật đầu, hắn lại nhớ lại lão cha Triệu Phi Dương trước lúc hắn ra khỏi nhà đã dạy cho hắn cầm kĩ,trong lòng hơi máy động cũng lên thử một chút



“ không biết ta cầm kĩ rốt cục ở mức nào?không bằng đánh một khúc cho Trang Huyền Nhi nghe thử? ”



Trong lòng nghĩ vậy, Triệu Vô Cực lập tức nói:



“ Huyền nhi,ngươi muốn nghe đàn không? Ta có biết một chút cầm kĩ, không bằng ta lên đánh cho ngươi nghe đi? Dù sao người bán nghệ cũng chưa tới! ”



Trang Huyền Nhi vui vẻ cười nói:



“ Triệu công tử thật đa tài đa nghệ, võ công giỏi lại còn biết đánh đàn. Công tử nếu muốn vậy thì ta nguyện lắng nghe! ”



Triệu Vô Cực cười cười lập tức từ nhẫn trữ vật của bản thân lấy ra một cây đàn, là cây đàn mà hắn vẫn thường ở nhà luyện tập đi lên trước đài



Ở Minh nguyệt lâu có người chủ động lên biểu diễn cũng không có gì là lạ, một số người đều có kĩ nghệ tại thân ở trên giang hồ gặp mặt cao hứng liền tới đánh một khúc là chuyện thường xảy ra mà thôi



Triệu Vô Cực đi lên đài cũng bắt đầu hấp dẫn ánh nhìn mọi người



Đa số người dám ở trước mặt công chúng biểu diễn cầm kĩ của mình đều là loại người tự tin vô cùng về kĩ nghệ của bản thân



Có một số người cầm kĩ so với bán cầm nghệ người còn cao



May mắn gặp phải nghe bọn họ đàn một khúc quả là tâm linh đạt được cực lớn thỏa mãn cùng vui vẻ



Triệu Vô Cực đi lên đài vào chỗ ngồi, hắn lập tức ngưng thần tĩnh khí



Trước khi đánh đàn quan trọng nhất là phải tâm vô tạp niệm, tập trung tất cả vào đàn. Chỉ có như thế mới đánh ra được đỉnh cao nhất ca khúc



Cho tới có thể dùng đàn sát thương người, đàn ý cái gì Triệu Vô Cực không hề biết! nhưng lão cha hắn Triệu Phi Dương lại là đánh đàn một tay hảo thủ, đối với những cái này lại rất quen thuộc



Triệu Vô Cực thả lỏng cơ thể bắt đầu nhẹ nhàng đàn lên



Đàn lúc đầu tiết tấu nhẹ nhàng chính là lời mở đầu, sau đó ngày càng dồn dập hẳn lên, mọi người lập tức hiểu đàn muốn vào ý chính tĩnh tâm lắng nghe



Triệu Vô Cực lập tức dùng ý chí của mình dựa theo phương thức ngưng tụ chưởng ý mà dung nhập vào đàn, hắn muốn vừa đàn vừa vẽ lên minh họa cho mọi người cùng hiểu được trong đàn ý cảnh có bao nhiêu đặc sắc.



Lập tức hắn đàn, đồng thời cất giọng hát lên



Giọng Triệu Vô Cực không cao cũng không thấp, hắn không hoàn toàn là trẻ con nhưng cũng chưa phát dục phá giọng, âm thanh nghe vô cùng rõ ràng, sáng tỏ.



Hắn đàn một khúc chính là lúc trước xuống núi hát khúc kia Tiếu ngạo giang hồ lộ:



Cuồng Phong Đao Kiếm Lạnh - Thế Sự Mặc Tiếu Đàm 



Kề Vai Cùng Tương Trợ - Hoạn Nạn Sinh Tử Nan 



Niên Thiếu Ko Vướng Bận - Ai Chẳng Lúc Cuồng Ngông 



Chung Rượu Ca Đối Ẩm - Vọng Giang Hồ Mênh Mông 
Thuyền hoa chính là một hình thức kinh doanh khác của hồng lâu, là nơi hồng trần nữ tử tụ tập, khác biệt ở chỗ là hồng lâu là ở trên mặt đất kinh doanh thuyền hoa lại là ở trên mặt nước kinh doanh. 



Nhìn sắc mặt ngạc nhiên Triệu Vô Cực, đối phương lập tức biết hắn hiểu lầm lập tức ho khan một cái nói: 



“ công tử không cần hiểu nhầm, ta mời ngươi đi chính là chính quy thuyền hoa, trên đó chỉ có thể uống trà hoặc ăn uống một chút gì đó, là một nơi tốt để đàm đạo. ”



Triệu Vô Cực lập tức hiểu, thuyền hoa cũng không phải toàn bộ là dùng tới kinh doanh hồng lâu, một số thuyền hoa là chính quy ăn uống, uống trà nơi. Rất thanh nhã. 



Triệu Vô Cực lúc này mới hiểu, hắn nghĩ quá rồi. xem ra đối phương vẫn là rất chính quy, không hề suy nghĩ lệch đen tối như hắn.



Triệu Vô Cực cười nói: 



“ vậy mời công tử dẫn đường ”!



Từ Tiểu Bạch đi trước, Triệu Vô Cực theo sau chẳng mấy chốc đã tới một cái thuyền hoa khá là to lớn.



Thuyền nổi trên mặt nước, nước ăn khá sâu chứng tỏ bên trong cũng rất nặng. bên ngoài thuyền được trang trí đèn lồng cùng các loại sặc sỡ ruy băng nhìn từ bên ngoài vô cùng bắt mắt.



Thuyền hoa đẹp nhất cùng hoạt động tích cực nhất phải là về đêm, ban ngày cũng hoạt động nhưng kém náo nhiệt hơn nhiều



Ban ngày đa số các thuyền hoa kinh doanh xác thịt sinh ý đều nghỉ ngơi, buổi tối lại mở cửa tiếp khách.



Thiên giang thành cuộc sống về đêm cũng bởi thế trở nên sinh động hơn rất nhiều. 



Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch lên thuyền, một cái trung tuổi bà chủ lập tức đi ra cười nói:



“ Hoang nghênh hai vị khách quan tới thăm, mời mời mời, mau vào! Không biết hai vị muốn dùng gì? ”



Bà chủ lập tức dẫn hắn cùng Từ Tiểu Bạch đi vào bên trong, bên trong có phòng riêng để ăn uống cùng nói chuyện, Từ Tiểu Bạch tỏ ra khá quen thuộc, có thể là trước đây hắn từng đi qua những chỗ như thế này.



Triệu Vô Cực không cần làm gì cả chỉ việc đi theo, món ăn đã được Từ Tiểu Bạch gọi, hắn gọi đều là món ngon nhất:



“ bà chủ, ở đây có cái gì chiêu bài món ăn ngươi cứ việc mang lên, thêm một hũ rượu là được! ”



“ tốt, công tử chờ một chút lập tức có ngay! ”



Nói xong nàng như một làn gió lập tức đi ra ngoài đóng cửa lại, Triệu Vô Cực lúc này mới đánh giá một chút hoàn cảnh xung quanh.



Phòng cũng không quá rộng dài chừng ba mét rộng hai mét, hai người ngồi ăn uống thừa sức, trong phòng cũng trang trí một số vật dụng để tăng thêm tính ưu nhã, đương nhiên những vật này cũng không có bao nhiêu giá trị to lớn. 



Phía ngay bên cạnh bàn ăn là cửa sổ, cửa sổ được chuyên môn thiết kế để cho người ngồi trên bàn ăn có được góc nhìn tốt nhất ra bên ngoài, tăng cường cảm giác thoải mái.



Triệu Vô Cực cảm thấy thuyền hoa này làm cũng rất tốt, so với trước đây hắn ở địa cầu cũng không kém bao nhiêu, đương nhiên phải kể tới trong đó khoa học kĩ thuật chênh lệch nữa.



Từ Tiểu Bạch lúc này mời lên tiếng nói:



“ tới quá vội còn chưa kịp hỏi công tử quý tính đại danh! ”



“ Ta là Triệu Vô Cực, công tử muốn gọi Vô cực cũng không vấn đề gì! ”



Ở thế giới này nếu thân thiết hoặc vô cùng quen thuộc mới có thể trực tiếp gọi tên nhau, nếu không chỉ gọi bằng họ mà thôi.



Triệu Vô Cực sảng khoái như vậy cũng khiến Từ Tiểu Bạch rất hứng thú nói:



“ tuy rất muốn gọi công tử là Vô cực nhưng chúng ta trước hết vẫn nên giữ quân tử chi lễ trước, sau này nếu thân thiết hơn ta sẽ thay đổi cách xưng hô. ”



Triệu Vô Cực cười cười, tên này còn rất lễ nghĩa đây. hắn buông ra cây đàn để một bên.



Từ lúc trong quán trà đi ra hắn đều chưa có thời gian cất đi cây đàn.



Từ Tiểu Bạch cười nói: 



“ không biết Triệu công tử học đàn bao lâu! ”



Triệu Vô Cực mặt hơi cứng ngắc một chút, cũng không thể nói ta mới học một tuần, trước đây đều là rảnh rỗi mới xem lão cha đánh đàn đi.



Hắn nói:



“ ta cũng không nhớ rõ đã tập bao lâu, thời gian chủ yếu của ta đều sử dụng để luyện tập võ đạo. ”



Hắn phần sau cũng không nói dối, thật sự Triệu Vô Cực bản thân thời gian lớn đều ở luyện tập võ đạo.



Từ Tiểu Bạch cũng gật đầu nói:



“ lúc nãy công tử cùng lão nhân kia đối thoại ta cũng nghe được, gia sư quả nhiên là tài hoa hạng người, có thể dạy ra công tử một thân bản lĩnh cùng cầm kĩ như vậy quả không đơn giản, không biết Triệu công tử năm nay bao nhiêu tuổi? ”



Triệu Vô Cực lập tức cứng một chút, sao đám người này cứ thích hỏi tuổi tác thế a!



Hắn cẩn thận nói:



“ năm nay tại hạ mới ba tuổi? ”



Từ Tiểu Bạch trên mặt nụ cười sáng lạn bỗng chốc cứng lại, sau đó mặt hắn từ trắng lại biến thành đỏ, từ đỏ lại biến thành tím một bộ nghẹn rất khó chịu.



Từ Tiểu Bạch lập tức vỗ bàn đứng dậy, quay lưng bước đi ra ngoài một loạt hành động vô cùng tiêu sái tự nhiên.



Triệu Vô Cực cũng là mộng bức, đối phương sao bỗng nhiên nổi giận a. Hắn lập tức gọi:



“ Từ công tử chậm đã, sao ngươi lại có thể bỏ đi như vậy a! thế bàn cơm này ai trả tiền? ”