Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 83 : Hoa hoa công tử Lan Mã Đức
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
Ba người lúc này liền quyết định, hai ngày sau mọi thứ chuẩn bị hoàn tất sẽ cùng nhau lên đường khám phá Thiếu Vân Tự di tích.
Đến cùng là phúc hay họa đều ở bản thân nắm chắc, chỉ cần không tìm đường chết tất nhiên sẽ không sao.
Triệu Vô Cực lúc này muốn trở về cẩn thận suy nghĩ xem sau đó nên làm thế nào cùng điều chỉnh bản thân trạng thái lên tới đỉnh phong.
Bỗng nhiên lúc này ngoài cửa phòng truyền tới một tiếng ồn ào.
“ Lan công tử, bên trong có khách nhân ngươi không nên làm như thế? chúng ta chỉ là tiểu kinh doanh mà thôi, làm thế sẽ ảnh hưởng rất lớn tới danh vọng của chúng ta! ”
Tiếng bà chủ ở bên ngoài vang lên, Triệu Vô Cực nghe rõ ràng, nàng giọng rất gấp giống như là đang ngăn trở ai đó lại bị đối phương cường thế đẩy lùi.
Một cái khác giọng nam ồm ồm vang lên:
“ Lan công tử đã nói bao hết các ngươi thuyền chính là phúc phận của các ngươi, lúc này công tử muốn cùng Sa công tử ở trên thuyền, không được có ai quấy rầy nhã hứng của các công tử!
Các ngươi mau vào trong đuổi hết đám người bên trong đi cho ta! ”
Tên này nam tử to giọng rống lên, bên ngoài tiếng bước chân dồn dập, cửa phòng lập tức bị mở ra.
Triệu Vô Cực, Độ Hải,Từ Tiểu Bạch đều đang ở trong phòng khuôn mặt bình tĩnh lạnh lùng.
Độ Hải trước giờ rất hòa khí, hắn cũng sẽ không vì chút chuyện này mà trở mặt với ai. tìm một chỗ khác ăn uống chính là, dù sao cơm chay ở đâu ăn cũng vậy.
Từ Tiểu Bạch lại khác, hắn là Từ gia thiếu chủ trước giờ chỉ có người khác nể mặt hắn, mời hắn ăn cơm chưa bao giờ có người khác đuổi hắn đi.
Từ Tiểu Bạch lập tức cảm thấy trên mặt không ánh sáng, dù sao là hắn mời Triệu Vô Cực tới đây, không ngờ lại bị đối phương một cái hạ nhân muốn đối với bọn họ thanh tràng.
Triệu Vô Cực thì chỉ là lạnh lùng nhìn tất cả không nói gì, hắn đối với tên Lan công tử này phách lối cảm thấy không thích, hơn nữa hắn rất ghét bị người khác làm phiền lúc ăn uống!
Tên kia đại hán lập tức đi vào, hắn thân cao mã đại, so với Triệu Vô Cực đúng là một cái người khổng lồ.
Đứng trước mặt ba người, tên này đại hán lập tức ồm ồm nói to:
“ Lan công tử muốn bao trọn nơi này, ba người các ngươi khôn hồn thì mau rời khỏi đây, đừng để chúng ta phải ra tay! ”
Thái độ của hắn vô cùng phách lối, không xem ai ra gì khiến người ta vô cùng khó chịu.
Triệu Vô Cực lạnh nhạt hỏi:
“ Cái nào Lan công tử? ”
Tên đại hán kia một mặt kiêu căng trả lời:
“ Chính là Thanh Lang bang tam công tử Lan Mã Đức Lan công tử. Thanh Lang bang chính là Thiên Giang thành đệ nhất đại bang. Thế nào tiểu tử? có sợ hay không? Khôn hồn thì mau rời khỏi đây đi đừng để đại gia phải ra tay với ngươi! ”
Tên này đại hán thái độ quả là phách lối vô cùng, làm việc không ngại ngần gì, giống như là thiên lão đại hắn lão nhị vậy.
Tất nhiên cũng là dựa vào thế Lan Mã Đức cùng Thanh Lang bang mà thôi. Triệu Vô Cực đối với loại này cáo mượn oai hùm đã thấy nhiều cũng không xa lạ gì.
Từ sau khi Triệu Vô Cực diệt đi Hắc Kình bang, Thanh Lang bang chính thức xưng hùng đệ nhất bang phái Thiên Giang thành. người của Thanh Lang bang số lượng thẳng tắp kéo lên, bọn họ khí diễm cũng càng trở nên càn rỡ có chút đi vào Hắc Kình bang vết xe đổ lúc trước.
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch Độ Hải vốn cũng đã muốn bàn xong, chuẩn bị trở về tự mình chuẩn bị, không ngờ còn gặp được một màn bao trọn thuyền hoa phách lối vô cùng này.
Hắn còn nhớ rõ Lan Ngọc mời chào bản thân, bị bản thân từ chối lúc đó lập tức đi ra ngoài chửi thầm hắn. Nữ nhân này cũng là một cái độc ác nữ nhân, Thanh Lang bang quả nhiên không có một thứ nào là tốt đẹp hàng.
Triệu Vô Cực đúng là có chút khó chịu rồi hắn mở miệng lạnh lùng nói:
“ Hóa ra là Lan công tử, ngưỡng mộ đã lâu. Nhưng ta cùng của ta bằng hữu đang ăn uống nói chuyện rất vui vẻ, Lan công tử lại muốn đuổi đi có chút không hợp lí chứ? không biết Lan công tử có giảng đạo lí hay không? ”
Đại hán lập tức tức giận lên, mặt hắn hơi đỏ bừng muốn mở miệng quát to Triệu Vô Cực vô lễ, sau đó đánh cho hắn một trận rồi ném ra ngoài, lúc này từ bên ngoài bỗng nhiên truyền tới âm thanh:
“ Đạo lí đương nhiên Lan mỗ sẽ giảng, nhưng ngươi không xứng cùng ta giảng. ở Thiên Giang thành này ta chính là đạo lí, đã hiểu chưa? ”
Âm thanh kết thúc, đi vào là một cái ăn mặc vải tơ lụa quần áo thiếu niên, chính là Lan Mã Đức Thanh Lang bang tam công tử.
Lan Mã Đức mặc một bộ làm bằng tơ lụa xa hoa quần áo, bên hông còn đeo mấy cái cực kì quý giá ngọc bội, thể hiện ra hắn thân phận bất phàm.
Trên tay cầm một cây quạt tùy ý lắc lư, đúng là trang bức phạm thiết yếu đồ vật.
Hắn khuôn mặt dài nhọn, ánh mắt hẹp dài âm lãnh, lông mày tản ra hơi xa, bờ môi mỏng lại thiếu huyết sắc, hơi tím.
Có thể nhìn thấy đối phương là một cái âm độc nhan hiểm người, có thể vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
Triệu Vô Cực còn nhìn ra, đối phương khí tức phù phiếm, hẳn là bởi vì sắc dục quá độ gây nên. Tên Lan công tử này hẳn là đã sớm uống đủ loại thuốc, cơ thể đã bị sắc dục đào rỗng, bây giờ muốn lên được chỉ có thể nhờ vào sức mạnh của thuốc kích thích mà thôi.
Đối với loại hoa hoa công tử này hắn từ trước giờ đều không nhìn thẳng.
Triệu Vô Cực lập tức biến đổi quỹ tích chưởng pháp tránh qua người này chưởng, một chưởng giống như khai sơn liệt địa đánh thẳng vào hắn ngực.
Răng Rắc!
Người này ngực lập tức vang lên tiếng gãy xương, trên ngực lập tức lõm xuống một hố to.
Hắn cũng học theo những cái kia đại hán lập tưc bay ngược mà ra, rơi vào tiểu trạch, không hề nổi lên bọt nước gì chìm vào dòng nước.
Triệu Vô Cực lúc này thu tay, mỉm cười nhìn về phía Lan Mã Đức.
Lan Mã Đức lúc này đã là thân cô thế cô, vô cùng chật vật.
Hắn xung quanh chỉ còn một đám kĩ nữ cùng với Sa Cương. bọn hắn bây giờ mỗi người đều là nơm nớp lo sợ, Lan Mã Đức thì càng là mồ hôi trên trán chảy ròng.
Hắn lần này đúng là đá trúng thiết bản, chuyện này không tốt làm.
Đám kia nữ nhân nhìn thấy đánh nhau chỉ là đua nhau hét dài sau đó ôm thành một đoàn như là chim non run rẩy, Triệu Vô Cực không thèm để ý bọn họ.
Ngược lại là Sa Cương ánh mắt đảo loạn, tuy hoảng sợ nhưng không mất bình tĩnh vẫn muốn tìm cách tự cứu, tìm đường sống trong chỗ chết.
Triệu Vô Cực thầm khen ngợi một tiêng, xem ra đối phương chính là quần là áo lụa ăn chơi trác tán bên trong tinh anh, còn biết tự cứu.
Đến nối Lan Mã Đức lúc này sắc mặt đã vô cùng khó coi. thủ hạ mang theo đã bị Triệu Vô Cực giết sạch, Hà đường chủ cùng đối phương vừa giao thủ liền bị đánh bại.
Trong lòng hắn là chửi thầm không ngớt, tên họ Hà này đúng là phế vật không dùng được, một chút tác dụng cũng không có.
Nếu hắn có thể đánh hòa hoặc câu một chút thời gian Lan Mã Đức đã có thể tìm người viện trợ rồi.
ở Thiên Giang thành bây giờ chỉ cần hắn rống một tiếng lập tức sẽ có từng bó lớn người tới tiếp viện hắn. đáng tiếc Triệu Vô Cực quá mạnh ra tay lại quá nhanh, chiến đấu không chút huyền niệm liền kết thúc.
hắn bây giờ chính là đang phải đối mặt với Triệu Vô Cực trả thù.
Lan Mã Đức lập tức nói:
“ ta là Thanh Lang bang tam công tử, nếu ngươi dám giết ta Thanh Lang bang sẽ không bỏ qua cho ngươi! ”
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút nói:
“ Đúng vậy, ta đang có việc cần làm, không muốn cùng Thanh Lang bang qua khai chiến. ”
Khẩu khí thật lớn, còn muốn cùng Thanh Lang bang khai chiến? hắn có biết Thanh Lang bang rốt cục có bao nhiêu người hay không? có bao nhiêu tam lưu cùng nhị lưu cao thủ hay không? còn dám cùng Thanh Lang bang khai chiến đúng là không biết sống chết.
Quan trọng là đối phương đã không muốn cùng Thanh Lang bang khai chiến vậy thì coi như có chuyển cơ, có thể đàm phán. trước nhận túng sau đó hắn sẽ trở về mang người tới trả thù. Lan Mã Đức trước giờ luôn là người như vậy, lật lọng tiểu nhân.
Tuy nghĩ vậy nhưng hắn vẫn là không dám trực tiếp nói ra, Lan Mã Đức lập tức cười nói:
“ Huynh đệ tất cả chỉ là hiểu lầm, chúng ta có thể dừng tay được không? ta sẽ mời ngươi tham gia cái này của chúng ta tiệc rượu. Có rượu lại có mĩ nhân, đúng, ngươi muốn cái nào ta đều có thể cho ngươi! trở lại Thanh Lang bang ta sẽ phái người đem số lớn vàng bạc châu báu tới làm quà tạ lễ cho ngươi xem như là bồi tội! ”
Triệu Vô Cực nhìn đối phương, giống như là nhìn một cái ngu ngốc cười nói:
“ Ta không cùng Thanh Lang bang khai chiến, nhưng dạy dỗ ngươi một chút cũng sẽ không vấn đề gì! ”
Lan Mã Đức lập tức sắc mặt cương lên, khó chịu nói:
“ Ngươi dám... ”
Hắn còn không nói hết câu, Triệu Vô Cực đã lập tức động.
Hắn xông tới trước Lan Mã Đức một chưởng tung ra đánh vào ngực hắn.
Triệu Vô Cực một chưởng này nắm lực hết sức tinh chuẩn, Lan Mã Đức trước ngực lập tức lõm xuống một ít, gãy vài cây xương ngực
Hắn như diều đứt dây bay ngược mà ra, đầu đập vào thuyền hoa một cái thành thuyền, lập tức nôn ra một ngụm máu rồi ngất đi.
Một chưởng này cũng sẽ không lấy mạng hắn, nhưng để cho hắn tĩnh dưỡng cái mười này nửa tháng hẳn không vấn đề. Triệu Vô Cực vô cùng hài lòng.
Hắn nhìn lại Sa Cương, đối phương hiện tại như một cái chim non run sợ nhìn hắn, Triệu Vô Cực lười cùng đối phương động thủ.
Hắn quay lại đối với Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải nói:
“ Hai ngày sau gặp lại! ”
Hai người cũng đồng thời nói:
“ Hai ngày sau gặp lại! ”