Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 858 : Tập kích
Ngày đăng: 16:56 19/04/20
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch chọn một cái bụi cây ẩn nấp đi vào, hai người ánh mắt hướng chiến trường nhìn tới.
Hai nhóm tu sĩ đang đánh nhau, một nhóm có bốn người, một nhóm có ba người.
Triệu Vô Cực rất nhanh có thể nhận ra, nhóm bốn người mặc chính là Phi kiếm môn ngoại môn đệ tử y phục, nhóm ba người mặc trên người y phục là Thanh Vân Tông nội môn đệ tử y phục.
Trên người bọn hắn khí tức tỏa ra đều tiếp cận luyện khí kì đỉnh phong, trong đó Phi kiếm môn có ba người luyện khí kì đỉnh phong, một cái luyện khí kì thập nhất trọng, bên Thanh Vân Tông hai người luyện khí kì đỉnh phong, một nữ nhân luyện khí kì thập nhất trọng.
Bên Phi kiếm môn không những chiếm lợi thế về nhân số mà còn chiếm lợi thế về cảnh giới, hoàn toàn chính là đè lên Thanh Vân Tông bên này đánh.
Thanh Vân Tông là danh môn chính phái, chủ tu kiếm đạo.
Cùng ở phía đông đại lục có bốn thượng cấp môn phái thường xuyên cạnh tranh cùng Thanh Vân Tông là Phi kiếm môn chủ tu kiếm đạo, Huyền Đao môn chủ tu đao đạo, Thiên Nguyên tông chủ tu thuật pháp, Thất Tinh tông chủ tu luyện thể cùng các loại kì môn binh khí như ấn, chung, trùy,...bọn hắn quyền pháp cùng luyện thể kĩ cũng vô cùng mạnh mẽ.
Ngoài ra có một số môn phái đặc thù như Vạn thú tông chuyên ngự thú, Dược vương tông chủ tu luyện đan, Tinh mệnh các tinh thông tính toán xem thiên cơ.
Thanh Vân Tông mạnh nhất là thật sự nhưng cũng không có nghĩa là mấy cái môn phái này phải sợ bọn hắn.
Mạnh đây chỉ là sức mạnh tổng hợp thi đấu bên trên mạnh hơn mà thôi, không hề đại biểu đơn độc một cái đệ tử nào cùng cảnh giới cũng sẽ mạnh hơn đối phương.
Nhưng cũng bởi vì bọn hắn yếu hơn một chút mà trong tông môn tỉ thí nhiều năm đều bị Thanh Vân Tông đè lên đánh, khiến cho Thanh Vân Tông cuối cùng luôn là người ẵm về vị trí thứ nhất mà bọn hắn chỉ có thể ngậm ngùi chia sẻ những vị trí sau khiến cho trong lòng bọn hắn đối với Thanh Vân Tông đệ tử cũng là vô cùng căm ghét.
Ở đây chính là chốn dã ngoại hoang vu, gặp được cái khác môn phái đệ tử triển khai chém giết cũng sẽ không có ai biết cũng không cần mang bất kì cái gì gánh nặng tâm lí, mà đối thủ lại là bọn hắn ghen tị đã lâu Thanh Vân Tông đệ tử, hai bên chủ tu đều là kiếm đạo, đương nhiên phải dùng kiếm hảo hảo chào hỏi một phen rồi.
Từ Tiểu Bạch híp mắt lại nói:
“ Vô Cực, chúng ta giúp người của tông môn một tay chứ?”
Triệu Vô Cực nhíu mày, hắn không phải là người thích bao đồng, nhưng Từ Tiểu Bạch đã mở lời hắn cũng không tiện từ chối.
Có thể là Triệu Vô Cực vị trí cùng Từ Tiểu Bạch vị trí không giống nhau nên cách nghĩ của hai người cũng khác nhau.
Triệu Vô Cực chính là nội môn trưởng lão con trai, hắn đối với tông môn lòng trung thành là có, nhưng không phải gặp phải cái nào tông môn đệ tử gặp nạn cũng muốn ra tay giúp một chút, như vậy hắn gặp nạn ngày cách cũng không xa.
Dù sao nhìn Triệu Vô Cực kĩ thuật bắn tên hai ngày, lại thêm hắn vì kéo căng dây cung mà trên trán cũng xuất hiện gân xanh, Từ Tiểu Bạch có thể khẳng định, cái này mũi tên một khi xuất ra, cho dù là trúc cơ kì đang ngự không phi hành cũng có thể trực tiếp không phản ứng kịp bị Triệu Vô Cực một tiễn bắn rụng chứ đùng nói luyện khí kì đang hăng máu chiến đấu.
Triệu Vô Cực cũng không hể hắn chờ lâu, lần nữa nhắm chuẩn cái kia đang mạnh mẽ vung kiếm luyện khí kì thập nhất trọng Phi kiếm môn đệ tử, trực tiếp buông tay ra.
Pằng!
Một cái như là đại pháo nổ vang âm thanh vang lên, nhưng trước lúc âm thanh này kịp truyền đi, mũi tên đã hướng về phía trước cực tốc lao ra, theo sơ tốc còn dưới tốc độ âm thanh sau đó lúc rời khỏi cung càng lúc càng nhanh trực tiếp vượt qua tốc độ âm thanh, hướng về phía tên kia Phi kiếm môn đệ tử lao tới.
Triệu Vô Cực chính là người bắn ra mũi tên này mà đến hắn cũng không thể nhìn rõ mũi tên quỹ tích, tốc độ của mũi tên quá nhanh, gần như là xuyên toa không gian đồng dạng.
Từ Tiểu Bạch cùng Tiểu Hoàng ở một bên cũng bị một cái âm bạo này chấn đến trực tiếp giật bắn mình, kinh ngạc trợn tròn mắt.
Mũi tên nư là xuyên toa hư không, chỉ trong một cái nháy mắt liền đã xông tới đám người chiến đấu bên kia.
Đang đại chiến hăng say bốn cái ngoại môn đệ tử Phi kiếm môn bỗng nhiên cảm giác vong hồn đại mạo, một cỗ cảm giác nguy cơ sinh tử đem bốn người cùng bao trùm vào bên trong.
Đi đầu một cái kia luyện khí kì đỉnh phong bỗng nhiên rống lớn một tiếng:
“ không tốt, địch tập, cẩn thân!”
nhưng hắn một tiếng rống này quá muộn, bởi vì bên cạnh hắn cái kia luyện khí kì thập nhất trọng sư đệ lúc này đã điên cuồng vận công, linh lực toàn bộ quán chú vào thân kiếm, hướng về mũi tên bay tới phương hướng chém ngang mà ra.
Một mũi tên này nhắm vào hắn, hắn đương nhiên là sớm nhất có thể cảm giác được nguy hiểm, ở dưới nguy cơ ngàn cân treo sợi tóc, không kịp vận dụng bất kì cái gì võ kĩ, chỉ có thể dựa vào bản thân linh lực đi vung kiếm chống trả mà thôi.
Hắn lúc này ánh mắt trợn to, hàm răng cắn chặt, trong mắt tràn đầy tơ máu vung ra một kiếm.
Hắn lúc này đã biết, đối với hắn tiến hành tập kích cũng không phải là người hay yêu mà chính là một đầu mang theo năng lượng ba động cực kì kinh khủng mũi tên.
Một kiếm này đỡ được, vậy thì hắn sống.
Đỡ không được, vậy thì nhất định phải chết a!