Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 885 : Chỉ còn hai cái
Ngày đăng: 16:56 19/04/20
Từ Tiểu Bạch kiếm vung ra, một đạo lôi đình kiếm khí dài đến mười mét từ phía trên vung trảm mà xuống, nhắm thẳng vào Phạm Trình cùng Khiết Tích vị trí, đem hai người đồng thời bao phủ vào bên trong.
Lôi đình kiếm khí bên trên tràn đầy một cỗ cuồng bạo linh lực ba động, liên tiếp nổ ra đôm đốp âm thanh, mang theo hủy diệt chi ý hướng Phạm Trình cùng Khiết Tích bao phủ mà tới.
Triệu Vô Cực ở một bên ánh mắt híp lại, hắn hoàn toàn cảm nhận rõ được khí thế cuồng bạo bên trong một chiêu kiếm pháp này.
Lôi đình kiếm khí lóe sáng quang mang vô cùng mạnh mẽ, ánh sáng như quánh đặc vào một chỗ khiến Triệu Vô Cực khiến người ta khó mà nhìn thẳng, bất kì thứ gì bị nó chém trúng chỉ sợ sẽ lập tức bị nó cuồng bạo linh lực ba động cùng lôi đình phá hủy chặn ngang chặt đứt.
Khiết Tích cùng Phạm Trình cũng cảm nhận được Từ Tiểu Bạch một kiếm này sức mạnh, bọn hắn lúc trước vốn nghĩ Từ Tiểu Bạch kiếm pháp chỉ là mạnh ở cận chiến, không ngờ đối phương chém ra kiếm khí lại có thể đạt được đến mức độ kinh khủng như thế này.
Khí thế của Từ Tiểu Bạch hoàn toàn đã đè lên hai người, khiến hai người tinh thần một trận cảm giác đè nén khó thở cùng nguy hiểm cảm giác trong nháy mắt cuồng tăng.
Khiết Tích rống to:
“ cùng một chỗ động thủ! Giết!”
Nói xong hắn một kiếm cũng theo đó từ trên cao chặt xuống, Phạm Trình bảo kiếm cũng lập tức ra khỏi vỏ, bên trên thân kiếm kiếm mang đại thịnh, lưỡi kiếm quanh quẩn một cỗ bén nhọn phong nhận cũng theo hắn rút kiếm động tác trực tiếp bị vung ra ngoài.
Một đạo không hề thua kém thậm chí còn có phần to lớn phong nhận trực tiếp thành hình, Triệu Vô Cực ánh mắt như điện bắt lấy nó thân ảnh, hắn trong lòng trầm xuống một cái, bởi vì đối phương chiều dài có đến mười hai mét, so với Từ Tiểu Bạch chỉ mười mét lôi đình kiếm khí còn dài hơn hai mét.
Tuy phong cùng lôi đều không thuộc ngũ hành, cả hai đều có sức công phá vô cùng to lớn, nhưng để nói cái nào mạnh cái nào yếu thì cũng rất khó bình xét.
Phong nhận đặc tính sắc bén, lôi đình đặc tính cuồng bạo cùng phá hủy, cả hai đạo kiếm khí va chạm vào nhau còn phải xem người sử dụng kiếm pháp đối với kiếm pháp tu luyện đến đâu, linh lực có tinh thuần hay không, tu vi có thâm hậu vững chắc hay không, vũ khí cùng ngoại giới hoàn cảnh có ủng hộ hay không,... một loạt các loại yếu tố có thể ảnh hướng tới kết quả chiến đấu cuối cùng
Nhưng Triệu Vô Cực lúc này tin tưởng, cho dù Từ Tiểu Bạch kiếm khí so với đối phương bé, nhưng Từ Tiểu Bạch nhất định có thể thắng được.
Thứ hắn cần làm bây giờ chính là đối phó với Khiết Tích một kiếm mang theo thiên sơn áp đỉnh mà xuống khí thế đè nặng lên hắn cùng Từ Tiểu Bạch.
Ngược lại Triệu Vô Cực chiến đấu liên tục thời gian dài như vậy không chỉ cùng Ngụy Tuấn cùng Hoàng Văn Trác đánh cái lưỡng bại câu thương, vậy mà còn có thể hỗ trợ Từ Tiểu Bạch đánh giết bọn hắn, đối phương linh lực quả thật nhiều như biển, linh lực khôi phục tốc độ nhanh như là trường giang liên miên bất tuyệt không ngừng nghỉ, khiến bọn hắn không thể tin nổi.
Tổng kết lại một câu chính là, Triệu Vô Cực căn cơ vững chắc thâm sâu đến một cái cực kì đáng sợ tình trạng, khiến bọn hắn không kịp trở tay.
Nhưng thứ làm bọn hắn càng không ngờ hơn chính là, lúc này bọn hắn đang bay ngược phương hướng mặt đất bỗng nhiên bị đội lên, một cái hắc ảnh bỗng nhiên lóe lên, móng vuốt sắc bén lóe lên hắc quang bỗng nhiên hướng cổ bọn hắn phương hướng chém tới.
“Không!”
Phạm Trình cùng Khiết Tích đồng thời tê tâm liệt phế sợ hãi la to, bọn hắn bên trong ánh mắt lúc cảnh chính là một cái toàn thân hôi hoàng sắc yêu thử, toàn thân là mạnh mẽ cứng rắn cơ bắp đang hướng về bọn hắn cổ vung ra sắc bén hắc sắc móng vuốt của mình.
Phốc! phốc!
Huyết hoa tung ra, hai cái đầu lâu phóng lên trời, Tiểu Hoàng hai châm đứng trên mặt đất, hai chân trước còn đang làm ra động tác vung chém
Nó khóe mắt nhìn lại, Khiết Tích cùng Phạm Trình hai cái thi thể không đầu lúc này mới rơi xuống mặt đất, phát ra “bịch” âm thanh, máu tươi chi vị nhất thời tràn ngập không khí.
Tiểu Hoàng thử nhãn híp lại lóe lên tàn nhẫn quang mang, bốn chân chạm đất, lần nữa hướng mặt đất động khẩu chui xuống, tiếp tục phục sát hành động.
Triệu Vô Cực cũng nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng.
Tiểu Hoàng quả nhiên càng lúc đánh lén càng thuần thục, thu liễm hơi thở cùng sát ý càng lúc làm được càng tốt, quả nhiên không phụ hắn công lao huấn luyện nuôi dưỡng a.
Từ Tiểu Bạch bị thương so với Triệu Vô Cực nhẹ hơn, lúc này đỡ hắn đứng lên lạnh giọng nói:
“ chỉ còn hai cái!”