Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 911 : Lên võ đài

Ngày đăng: 16:56 19/04/20


“Triệu Vô Cực, ngươi nói cái gì?”



Vũ Văn Hóa Cập ánh mắt tràn ngập tức giận nhìn hắn.



Đối phương vậy mà dám ở trước mặt mọi người mắng hắn là phế vật đây quả thật là xích lõa đánh mặt a!



cái này nếu còn có thể nhịn sau này hắn làm sao có thể ở ngoại môn ngóc đầu lên được.



Lý Tam cũng thay Vũ Văn Hóa Cập bất bình:



“ Triệu Vô Cực, ngươi chớ quá phận.



Vũ Văn Hóa Cập là sư huynh của ngươi, ngươi sao có thể vô lễ như vậy!”



Thiết Đôn cũng the thé giọng nói:



“ đúng vậy, ngươi đối với đồng môn sư huynh còn không biết tôn trọng như vậy sau này chỉ sợ cũng sẽ trong mắt không có trưởng bối.



Vũ văn sư huynh, hôm nay ngươi nhất định phải giáo huấn một chút tiểu tử này,để hắn biết cái gì gọi là tôn trọng!”



Triệu Vô Cực nghe đám người này bất bình la to liền cười lạnh:



“ tôn trọng? Ta Triệu Vô Cực đương nhiên biết cùng hiểu thứ này.



Nhưng đáng tiếc đám người các ngươi chưa đủ tư các để ta tôn trọng.



Ta nói rồi, Vũ Văn Hóa Cập, ngươi chính là phế vật!



Còn ở đó chít chít méo mó làm gì, ngươi hẳn là phải biết cái này khiêu chiến không được phép từ chối a!”



Vũ Văn Hóa Cập tức đến phát run lên, cắn răng nghiến lợi nói:



“ Triệu Vô Cực, nếu ngươi đã muốn tự tìm khổ ăn như vậy cũng đừng trách ta rồi.



Gần như ta luyện kiếm pháp ngộ ra một cái chiêu thức mới đang ở luyện tâp, nếu trong lúc chiến đấu không thể kiểm soát được, gây thương tích cho ngươi, ta sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm gì!”



Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh, đây là muốn mượn cớ kiếm pháp chưa thuần thục mà đối với hắn hạ độc thủ a!



Nhưng mà, đối phương có cơ hội đó sao?



Hắn lạnh lùng nói:



“ cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không rồi hẵng nói!”



hai người bắt đầu hướng võ đài đi tới, đám đệ tử ở phía dưới nhao nhao tránh đường đồng thời điên cuồng nghị luận lên:



“ ta nhớ lần gần nhất Triệu Vô Cực cùng người ở ngoại môn võ đài chiến đấu là tận mấy năm trước a. sau đó hắn rời khỏi tông môn ra ngoài lịch luyện,bây giờ không ngờ lần đầu tiên trở lại đây võ đài chiến đấu liền khiêu khích ngoại môn chúng ta trước bốn mươi vị trí đầu hàng ngũ, đây là muốn một tiếng hót làm nên kinh người tiết tấu a!”



“ đúng vậy, lấy Triệu Vô Cực thân phận cho dù không chấp nhận khiêu khích của Vũ Văn Hóa Cập hắn cũng có thể dựa vào luyện đan sư thân phận tham gia Nhất nguyệt bí cảnh lần này.
Bạch Vô Thường cùng La Thiên vui vẻ Hạ Chu cùng Mộc Thanh Hà đương nhiên khó chịu, dù sao đây là thế lực đối nghịch của bọn hắn nha.



Hạ Chu cắn răng nói:



“thế thì phải xem hắn có thể chiến thắng không đã.



Nếu có thực lực ngông cuồng đương nhiên không sao.



Nhưng nếu không có thực lực còn ngông cuồng, đây chính là tìm chết!”



Bạch Vô Thường ánh mắt đảo một vòng bỗng nhiên cười nói:



“ thế nào? Hạ trưởng lão cảm giác không phục sao?



Hay chúng ta đánh cược a!



Ta cược Vô Cực sẽ thắng, chúng ta chơi một cái tiểu cược tránh tổn thương hòa khí nha, một vạn Linh thạch!”



một vạn Linh thạch trong miệng hắn chính là hạ phẩm linh thạch, đối với nguyên anh kì trưởng lão mà nói không phải là số tiền lớn, nhưng thua cược mới là vấn đề.



Cá cược là trò chơi, mà người chơi thì có ai là trong lòng không mong muốn mình là người thắng?



Thua không phải Linh thạch, thua chính là khí thế cùng trận hình a.



Nếu đổi là người khác lên sàn, Hạ Chu chắc chắn sẽ tăng số tiền cược lên.



Nói đùa, một vạn Linh thạch cũng muốn đánh cược, quả thật làm mất mặt nguyên anh kì cường giả như hắn.



Nhưng Vũ Văn Hóa Cập nội tình thế nào hắn cũng biết, tuy không yếu nhưng cũng không quá mạnh.



Đem quá nhiều Linh thạch ra đánh cược trên thân hắn, Hạ Chu cảm giác không ổn.



Nhưng nếu không cược thì chỉ sợ Bạch Vô Thường sẽ được nước lấn tới mỉa mai hắn a.



Dù sao Bạch Vô Thường miệng tiện hơn rất nhiều so với La Thiên đấy.



Hạ Chu lạnh lùng nói:



“ một vạn thì một vạn, ta cược Vũ Văn Hóa Cập thắng!”



La Thiên nghe vậy ánh mắt sáng lên đảo một vòng.



Có Linh thạch ngu sao không cầm a!



hắn đối với Mộc Thanh Hà nói:



“ Mộc trưởng lão muốn chơi một chút không? Chúng ta cũng không chơi lớn, 10 vạn Linh thạch!”