Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 930 : Quá chậm
Ngày đăng: 16:57 19/04/20
Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh, Nam Cửu sao? Có bản lĩnh liền tới a!
Đổi lại nếu gặp phải sử dụng kiếm pháp cao thủ Triệu Vô Cực sẽ có gặp rắc rối một chút, nếu là quyền chưởng giao phong hắn trước giờ chưa hề sợ bất kì một ai cùng cảnh giới, thậm chí là vượt cấp khiêu chiến.
Nam Cửu trên người linh lực sôi trào, quyền sáo huyết quang lóe lên, cả người hơi cúi xuống thủ thế khiến cho linh lực hắn hợp vào một chỗ tạo thành một cái ngưu đầu hư ảnh.
Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn cái này hư ảnh, đối phương là tu luyện quyền pháp liên quan đến ngưu lực a, xem ra lực tấn công rất mãnh liệt đây này.
Nam Cửu đắc ý nói:
“ ta tu luyện chỉ là hoàng giai thượng phẩm võ kĩ Man ngưu quyền nhưng đã đem nó tu luyện đến cảnh giới rất cao thâm, có được một tia man ngưu kình.
Ngươi hôm nay gặp phải ta xem như ngươi xui xẻo, Triệu Vô Cực nạp mạng đi!”
nói xong hắn trực tiếp hướng về Triệu Vô Cực xông tới, tay phải mạnh mẽ vung lên, một cái ngưu đầu hư ảnh hiện lên hướng về Triệu Vô Cực rít gào xông tới.
Cái này ngưu đầu khí thế hung mãnh kéo theo một đạo khí lãng khiến cho mặt đất cũng bị nó cày ra một đạo không cạn hố sâu.
Đổi lại là người khác nếu bị cái này hung ác man ngưu húc trúng không chết cũng phải trọng thương, đa số sẽ lựa chọn tránh né phong mang, nhưng Triệu Vô Cực không hề làm thế.
Triệu Vô Cực cười lạnh, hoàng giai thượng phẩm võ kĩ sao?
Hắn ở Thanh Vân Tông chiến đấu với đám người đều là sử dụng hoàng giai cực phẩm võ kĩ, có một số người khí thế so với tên này Nam Cửu còn mạnh mẽ.
Cho dù Nam Cửu có luyện ra được một tia man ngưu kình khiến cho hắn quyền pháp càng mạnh mẽ, nhưng Triệu Vô Cực cũng không phải là dạng người yếu đuối.
Bọn hắn Thất Tinh tông sở dĩ có thể khiến người khác rơi vào hạ phong bởi vì bọn hắn một khi có thể quấn lên cùng đối phương cận chiến như vậy cho dù là Thanh Vân Tông hay Phi kiếm môn nếu không cẩn thận đều có thể bị bọn hắn cường hãn thể phách áp chế đánh cho bó tay bó chân vô cùng, từ đó chiến bại.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không có cái này lo lắng, hắn phong cách chiến đấu cùng đối phương vô cùng giống, lại có thực lực trực tiếp ngạnh kháng đối phương.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực trên cổ tay xuất hiện một cái âm dương vòng, một cái âm dương hoàn nhanh chóng xoay tròn lấy, Nam Cửu còn chưa kịp tới nơi hắn một chưởng đã như phô thiên cái địa vỗ tới.
Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!
Ầm!
Nam Cửu lòng sinh thoái ý ánh mắt hướng bốn phương tám hướng nhìn quanh, xác định một cái phương hướng an toàn sau đó nhanh chóng tìm cách rút lui.
Hắn bây giờ đâu còn cái gì phách lối khí diễm như ban đầu, chỉ cần giao thủ hai chiêu, ai mạnh ai yếu liền rõ ràng, đứng lại cùng Triệu Vô Cực liều mạng để giảm bớt Thanh Vân Tông lực lượng không phải là anh dũng mà là ngu xuẩn.
Cái này thành tựu ai muốn làm thì làm, thứ cho hắn Nam Cửu tài hèn sức mọn.
Nam Cửu dưới chân dẫm mạnh một cái, một cục đá to trực tiếp bị hắn hất bay lên trước mặt, hắn quyền kình đại phát hướng hòn đá mãnh liệt vung quyền.
Rống! Ầm!
Một tiếng ngưu rống cùng tiếng nổ to lớn vang lên, thạch đầu từng khối từng khối hướng Triệu Vô Cực như là phi thạch lao tới, khiến hắn thế công trực tiếp phải dừng lại.
Triệu Vô Cực dưới chân xung quanh trực tiếp xuất hiện tám đóa kim sắc hoa sen, hắn thân hình bỗng nhiên ở trên tám đóa hoa sen thoáng hiện sau đó lại biến mất như là thuấn di đồng dạng, hoàn mĩ tránh né cái này phi thạch tấn công.
Đây cũng không phải cái gì thuấn di, chỉ là Triệu Vô Cực thân pháp quá nhanh tạo thành dị tượng mà thôi.
Triệu Vô Cực tránh né phi thạch thành công sau nhìn lại, Nam Cửu đã hướng một cái phương hướng chạy xa gần trăm mét, hiển nhiên chiêu vừa rồi chỉ là đánh nghi binh.
Triệu Vô Cực trong miệng gắt nhẹ một cái, không ngờ đối phương vì bỏ chạy mà còn chơi ra một chiêu này.
Nam Cửu thân pháp toàn lực triển khai, một bên toàn lực chạy đi một bên trong lòng oán thầm.
“Triệu Vô Cực, chờ đấy cho ta! Lần này tình báo sai lầm, ta không phải đối thủ của ngươi.
Nhưng chỉ cần tìm vài cái sư huynh tới, ngươi nhất định phải chết!”
trong lòng oán thầm sau Nam Cửu hướng phía sau nhìn lại, hắn tin tưởng khoảng cách này đã đủ xa, cho dù Triệu Vô Cực toàn lực phát động thân pháp cũng không thể nào đuổi kịp hắn, hơn nữa nếu vì đuổi hắn mà gặp cái khác môn phái tu sĩ đối phương rất có thể sẽ cùng hắn hợp công vây giết Triệu Vô Cực, bởi vậy hắn tin Triệu Vô Cực sẽ không dám đuổi theo.
Mang theo ánh mắt cừu hận nhìn về phía sau, Nam Cửu bỗng nhiên ngạc nhiên, bởi vì bụi mù từ phi thạch tán đi sau, hắn cũng không hề thấy Triệu Vô Cực thân ảnh.
Sau lưng mồ hôi lạnh bỗng nhiên chảy ròng, Nam Cửu bên tai một cái ma quỷ âm thanh vang lên:
“ thân pháp của ngươi, quá chậm!”