Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 322 : Đánh 2

Ngày đăng: 15:38 30/04/20


Biến đổi! Chiến Binh Bầu trời!



Việt Anh hét lớn một tiếng, hai tay đẩy áo giáp trên người ra phía sau. Tấm áo giáp rơi xuống sa mạc nổ ầm một tiếng, mặt cát lún xuống cực sâu, hiển nhiên bộ giáp đó sức nặng có lẽ phải đến ngàn cần. Tay phải Việt Anh giơ lên, đẩy phần trên đầu của hắn, chiến mũ đẩy ngược về sau một trăm tám mươi độ, mặt kính phía sau hoán đổi cho mặt trước. Mặt kính này rõ ràng là hình dáng của hỏa diễm trập trùng.



Một tay cầm kiếm một tay cầm gậy, khí thế của Việt Anh cũng tăng cao trông thấy.



- Húuuuuuu!



Tiếng Hú lớn của loài Sói vang lên khắp không gian khiến người ta phải run sợ.



- Lão đại đã tiến hóa bậc hai rồi, hiển nhiên đối thủ rất mạnh!



Siêu nhân vàng lên tiếng, hai bàn tay hắn nắm chặt. Đã lâu rồi, hắn không có cảm giác sục sôi ý chí chiến đấu như vậy.



- Đúng thế, một trận chiến này, hai người họ đều là đỉnh cao trong tầng lớp thanh niên cường giả.



Siêu nhân đen lên tiếng cảm thán. Toàn trường lúc này đều chăm chú nhìn về chiến trường sắp phát sinh. Khí thế bàng bạc từ cả hai toát lên làm người ta không khỏi kinh hãi.



- Đánh rồi!



Không biết ai đã hô lên, chỉ thấy lúc này cả hai người trên không đã lao vào nhau. Tốc độ lần này quá khủng bố, dường như không ai ở phía dưới có thể theo kịp được nữa. Bọn hắn chỉ thấy lờ mờ hai cái bóng trên trời đang không ngừng va chạm, không ngừng so chiêu.



- Thật khủng bố, bọn hắn mới bao nhiêu tuổi chứ?



Cửu Long hai mắt đã đỏ lên, hắn thật sự kích động.


Cảnh tượng khủng bố xảy ra, trên trời lúc này đã chia thành hai phe. Một phe là hai trăm ba mươi tám Hoàng Minh, một phe là hai trăm sau mươi Việt Anh.



- Thật là điên cuồng mà!



Vũ Vấn Sơn ngồi bệt xuống đất, trái tim hắn lúc này đã rung động cực độ rồi. Hai kẻ trên trời còn là người sao? Yêu nghiệt, đúng là yêu nghiệt rồi. Không chỉ hắn, lúc này bên dưới đất không còn ai có thể giữ được bình tĩnh nữa. Hai người thiếu niên kia, thân ảnh ngập trời kia như hai vị thần vậy.



- Tới đây!



- Tốt!



Hoàng Minh cùng Việt Anh hô lớn, trên trời loạn thành một đoàn, cảnh tượng còn khủng bố hơn khi nãy rất nhiều. Ma pháp, chiến kĩ đầy trời, tiếng nổ ầm ầm vang lên, quả là một trận chiến đáng để thiên hạ thán phục. Nếu bên ngoài hàng vạn tu sĩ có thể nhìn thấy trận chiến bên trong này, khẳng định không kẻ nào có thể đứng vững.



Hơn năm phút, ngươi tới ta lại, số lượng bắt đầu giảm dần đi rồi. Lúc này Việt Anh cùng Hoàng Minh vẫn đang giáp lá cà chiến đấu.



- Ngươi rất mạnh!



Việt Anh lên tiếng, Hoàng Minh cũng không tự cao, đoạn đáp:



- Ta cũng rất kinh ngạc, ngươi cũng rất mạnh!



Cả hai sau pha va chạm này, đều tách ra hai mươi mét.



- Trăn Trối!



Hoàng Minh ngay lập tức sử dụng trăn trối khi nó vừa quay vòng xong. Việt Anh một lần nữa rơi vào áp chế không gian, lãnh đủ sáu kiếm. Chiến giáp giúp hắn đỡ đi phần nào sát thương của Hoàng Minh. Nhất là nội tại của Quỷ Kiếm không hề được phát huy. Hoàng Minh có chút không thỏa mãn, sau khi chém ra sáu kiếm, ngay lập tức cánh tay tụ một lượng lớn sức mạnh. Nhân cơ hội đối phương còn chưa thoát khỏi áp chế để chém tới. Thế nhưng, Việt Anh đã biến mất. Thứ Hoàng Minh chém được chỉ là một bộ chiến giáp mà thôi.



- Thoát xác sao?



Hoàng Minh hơi giật mình, hắn nhớ lại một chút. Đúng là hurricanger có chiêu thức này. Không khác thế thân thuật của hắn là mấy.