Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 525 : Nhảy dân vũ

Ngày đăng: 15:41 30/04/20


Phú Quốc Đảo thời gian này vô cùng nóng bỏng. Nếu tính cả ngoại môn chiến sĩ mới gia nhập ngày hôm nay chính là đạt tới một vạn chiến sĩ.



Trên đài cao nhất của Phú Quốc đảo, hồng kì của Thiên Sát chói lọi phấp phới trong gió. Thiên Sát khi xưa được thành lập bởi chín thiếu niên hơn mười tuổi. Hiện tại Thiên Sát chính là tiếng tăm lẫy lừng toàn bộ Hoàng Thiên đại lục. Lấy Hạ vị diện làm căn cơ, Thiên Sát đánh ra danh tiếng cực kì đáng sợ. Không một thế lực nào tại cả ba vị diện dám đối đầu cùng với Thiên Sát. Nếu ai hỏi thế lực nào có tầng lớp cao thủ trẻ tuổi nhiều nhất, người ta lập tức nhắc tới Thiên Sát. Rất nhiều thế lực còn điều tra được, Hoàng Minh chính là người đứng sau của Thiên Sát. Mối quan hệ giữa Hoàng Minh cùng Trần gia từ sớm đã được công bố ra, thế nên, con quái vật Trần gia đứng phía sau càng làm cho địa vị của Thiên Sát càng được nâng cao.



Chính vào lúc này tiếng còi báo vang lên trong một buổi chiều tà. Cả Phú Quốc Đảo lập tức khẩn trương, hàng ngàn chiến sĩ lao ra từ các phòng riêng, các hoạt động khác cũng đều bị dừng lại. Bọn hắn lao vun vút, nhắm tới hướng quảng trường lớn của đảo mà tới. Càng ngày càng nhiều, người đến đông như kiến. Cuối cùng trong thời gian chỉ có năm phút, ngoài mấy trăm chiến sĩ đang chấp hành mệnh lệnh canh gác những địa điểm quan trọng thì toàn bộ hơn chín ngàn người đều xuất hiện. Quảng trường đã được tu sửa cùng mở rộng từ lâu, hiện tại dưới quảng trường đã có gần vạn thân ảnh chiến sĩ Thiên Sát. Sáu ngàn thân ảnh ở một bên cạnh cũng xếp thành hàng chỉnh tề. Bọn chúng chính là Bán Nguyệt Sư tộc cùng Hữu Hùng tộc. Khi xưa Ngân Nguyệt cùng Hùng Phương dẫn theo tộc nhân tới đảo sinh sống, sau ba năm Bán Nguyệt Sư Tộc cùng Hữu Hùng tộc đã phát triển cực mạnh. Từ hơn một ngàn tộc nhân giờ đã tới hơn ba ngàn tộc nhân. Quan trọng nhất là Bán Nguyệt Sư Cùng Hữu Hùng đều cùng các chiến sĩ thiên sát trở thành quan hệ khế ước công bằng, trở thành bằng hữu chiến đấu. Mỗi nội môn chiến sĩ sau khi đạt được công lao đều được ban thưởng một yêu thú Bán Nguyệt Sư hoặc Hữu Hùng để trở thành đồng bạn chiến đấu.



Dưới quảng trường hiện tại có hơn một vạn năm ngàn thân ảnh xếp hàng chỉnh tề. Ánh sáng chiều tà càng làm cho không khí trở nên nghiêm trang thống nhất cùng hùng mạnh. Toàn trường đều đưa ánh mắt hướng lên trên đài cao, nhìn lên những con người đang đứng ở phía trên. Nhất là chín thanh niên đứng ở giữa, những con người mà bọn hắn thần tượng trong lòng. Hoàng Minh sau khi từ Lưu Vân Tông trở về, hôm nay hắn rốt cuộc cũng quay lại, đứng tại nơi đây nhìn về thế lực đầu tiên mà hắn bồi dưỡng mấy năm qua. Mái tóc bị gió thổi bay về phía sau, vẫn là bộ lam y Hoàng Minh ưa thích. Hắn đứng tại đó như một tượng đài, ánh mắt nhìn xuống hơn vạn người mỉm cười nhẹ nhàng. Bên trái của hắn chính là đám người Chu Du, Gia Cát Lượng, Đoàn Dự, Việt Anh, Kiều Phong, Vũ Văn Thành Đô, Triệu Vân, Trương Vô Kỵ, Tiểu Ngư Nhi, Lệnh Hồ Xung, Hàn Tiên, Thất Dạ, Cửu Võ, Lãng Hưng, Ngân Nguyệt, Hùng Phương, Phúc Khải thần y.



Phía bên phải chính là Cao Trang, Yên Hàn, Lan Hương, A Trang, Hàng Thanh Nhi,  Hoàng Hạ Di, Phượng Cửu Mi, Nguyệt Vũ, Đoàn Mỹ Mỹ, Càn Thu, An An, Mễ Mê, Quân Nhược Lan, Đại Nhã, Tiểu Nhã, Kim Châu cùng Ngọc Mĩ.




Hoàng Minh tiến tới hai bước, ánh mắt hướng xuống phía dưới, trong lòng không khỏi thở ra một hơi dài. Hiện tại những người này theo hắn, sắp tới một trận chiến cùng ma tộc không biết sẽ còn bao nhiêu người có thể sống sót. Hoàng Minh ánh mắt quét một vòng. Những nơi ánh mắt hắn đi qua, toàn bộ chiến sĩ nơi đó đều thẳng lưng, hóp bụng, ưỡn ngực nghiêm trang đứng thẳng. Đám Bán Nguyệt Sư Cùng Hũu Hùng đều cùi đầu bày tỏ niềm kính ngưỡng. Hoàng Minh nhìn một hồi mới cất tiếng nói:



- Mọi người, hôm nay giờ này chính là thời gian tập nhảy dân vũ của đảo. Hôm nay ta tại nơi này, là muốn cùng các ngươi vui vẻ một hôm, tối nay nhất định mở tiệc. Toàn bộ đảo sẽ được nghỉ ngơi hai ngày!



Hoàng Minh vừa nói xong, tiếng hoan hô vang trời vang lên. Đã rất lâu rồi đảo chưa tổ chức nghỉ ngơi ăn uống như vậy. Toàn đảo ai lấy đều sung sướng, thế nhưng thiếu gia câu đầu vẫn nhắc tới nhảy dân vũ, không phải người cũng nhảy đấy chứ?



Trong sự nghi hoặc cùng tò mò của toàn trường, Hoàng Minh phất tay. Ở phía bên cạnh đội quân nhạc đã chuản bị xong tất cả, tiếng nhạc lập tức vang lên. Bản nhạc này chính là bản nhạc nhảy dân vũ quen thuộc của Phú Quốc Đảo. Hễ là chiến sĩ Phú Quốc Đảo đều thuộc làu làu. Mỗi tháng đều có một buổi nhảy dân vũ kiểu này, chính là lúc giải toả áp bức cùng kéo dài tính thân thiện đồng chí đồng đội.



- Nào, nhảy thôi!
- Nào, nhảy thôi!



Hoàng Minh cười lớn, lập tức đưa hai tay ra phía trước vỗ hai cái, sau đó là lắc mông bốn lần. Các động tác chính là bài chicken dance của địa cầu. Cả vạn người kinh ngạc sững sờ.



- Phụt!



A Trang là người đầu tiên không nhịn được mà bật cười, thế rồi tiếng cười như có mà thuật. Ai lấy đều cười lớn thành tiếng không hề che giấu. Vũ mập mạp vậy mà cười bò ra đất. Có giết chết bọn hắn cũng không nghĩ Hoàng Minh lại có thể làm ra những động tác kì cục này. Hoàng Minh quay lại, ánh mắt sắc lẻm lườm một đoàn làm ai cũng kinh hãi. Hắn quát lớn:



- Còn không nhảy!



Thế rồi một màn đi vào lịch sử của Thiên sát cùng nhân loại được ghi lại. Mười mấy thanh niên cao thủ của nhân tộc vậy mà cùng nhau nhảy một bạn nhạc dân vũ với những động tác cực kì hài hước. Phía bên dưới vạn người đều là nhảy theo. Phú Quốc đảo một đêm đầm ấm tràn ngập tiếng cười.