Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 566 : Hoàng Kiếm Dũng mãnh

Ngày đăng: 15:41 30/04/20


Hoàng Kiếm lẩm bẩm xong liền lao vút xuống bên dưới. Hoàng Minh có thể đánh ngang với Tất Liệt mà chưa sử dụng hết toàn bộ thực lực, Hoàng Kiếm cơ bản là vô cùng yên tâm. Hoặc là trong lòng của hắn, Hoàng Minh chính là mạnh mẽ như vậy.



Tất Liệt lúc này mặt mũi đã cực kì nghiêm trọng. Đúng vậy, là cực kì nghiêm trọng. Hắn không ngu đến nỗi còn không nhận ra đối phương lợi hại. Vừa rồi một chiêu kia quả thực đã làm cho hắn phải đánh giá lại tên hạ vị thần đeo mặt nạ này.



Đối phương là một hạ vị thần, cầm trong tay hai món thượng phẩm thần khí, hơn nữa lực lượng sức mạnh cùng lĩnh ngộ cực kì khủng bố. Lại còn có thể sao chép lại tuyệt kì của Tất Liệt hắn. Từ bỏ hay không đây? Tất Liệt thật khômg cam lòng, dù sao Song long thủ của hắn cũng đã bị vỡ vụn, lại không chiếm được thượng phẩm thần khí trước mắt. Đây quả thực là nỗi nhục nhã cùng mất mặt nhất từ trước tới nay của hắn. Nhưng hắn có thể liều mạng sao? Tất Liệt đắn đo suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng nhìn vào con mắt của Hoàng Minh hắn triệt để từ bỏ. Thần Khí mất coi như là, giờ có liều mạng chỉ sợ cũng đánh không lại hai thượng phẩm thầ khí.



- Ta nhớ rõ ngươi!



Tất Liệt quyết liệt dứt khoát, buông lại một câu ngoan thoại liền cấp tốc quay đầu bỏ chạy.



Hoàng Minh làm sao có thể ngờ đối phương vậy mà lựa chọn bỏ chạy đâu, rõ ràng là đang đánh hăng say mà. Bản thân hắn còn chưa có sử dụng lực lượng của Siêu xayda, thậm chí là cửu vĩ hoá hình cũng chưa dùng.



- Muốn chạy đâu dễ như vậy!



Hoàng Minh tức giận, Chấn Thiên Cung xuất hiện nơi tay, hắn giương cung ngắm đích Tất Liệt từ xa.



Vút!



- Bá Vương Tường Phụng Tiễn!



Tiếng ngân cao vút của Phượng Hoàng Vang lên, Tất Liệt da đầu run lên từng hồi, quay đầu nhìn lại thấy một co Phượng Hoàng Lửa khổng lồ đang hướng phía hắn mà lao tới.



- Khốn kiếp!


Hanh Khê bộ lạc lúc này quả thực là một chiến trường to lớn. Nhưng bây giờ không phải là hai bên bộ lạc đánh nhau nữa mà chính là một người đánh cả ngàn người.



Hoàng Kiếm như một đầu tu la, trên người thấm đẫm máu tươi. Hai thanh trường kiếm bằng nước của hắn như hai lưỡi liềm đang gặt hái tính mạng. Liên tục phân thân liên tục chém giết, càng đánh càng hăng. Đến Hoàng Minh cũng phải tặc lưỡi mà thở dài. Không còn cách nào, hắn cũng muốn cho Hoàng Kiếm Ma luyện một phen. Một đám hạ vị thần này không thể làm cho Hoàng Kiếm bị thương được. Hoàng Kiếm với hai con mắt thiết nhãn cùng quỷ nhãn, hai tay hai thanh trường kiếm chính là ma vương tại nơi này.



- Tên Trung vị thần khi nãy đâu rồi?



Hoàng Minh ánh mắt nhìn bốn phí tìm kiếm thân ảnh của Quân Khu. Mắt thấy không ít tên hạ vị thần đào thoát ra ngoài, Hoàng Minh trực tiếp giết chết. Nhưng người thật sự nhiều lắm, quả thực hắn bao không hết.



- Đã tới thì đừng có đi! Đa Trùng Ảnh Phân thân chi thuật!



Hoàng Minh lên tới thần cấp đã có thể tạo ra ba ngàn phân thân. Nhiều hơn Hoàng Kiếm tới một ngàn ảnh. Ba ngàn Hoàng Minh quả thực bao phủ một bầu trời.



- Lại một đeo mặt nạ nữa, làm sao chạy đây!



Rốt cuộc một tên trung vị thần nữa sợ hãi đứng khựng lại. Chính là thấy thoát chết trong gang tấc, thoát khỏi tên Ma Vương kia thì lại phát hiện ra, phía bên ngoại lại có một tên Ma Vương khác. Thậm chí khí thế còn kinh khủng hơn tên vừa nãy.



- Đánh sao...



Đồng bạn của hắn trên trán cũng toàn mồ hôi lạnh, thật sự là bị hù tới sợ rồi. Giọng nói cũng là run rẩy.



- Đánh cái ông nội ngươi, mau cầu xin a!



Chửi đồng bạn một câu, kẻ này vậy mà quỳ trên không cúi đầu van xin:



- Tiền bối đại nhân xin tha mạng, vãn bối chỉ là con sâu cái kiến bị người ta áp bức mà thôi. Cầu tiền bối cho vãn bối một đường sống. Đại ân đại đức này vãn bối cả đời không quên!



Hoàng Minh ngẩn ra, không nghĩ đối phương vậy mà thật sự quỳ được. Trước cái chết còn có cái gì là thể diện cơ chứ, hơn nữa ở đây cũng toàn là giặc cướp mà thôi.