Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Chương 633 : Đánh mãi không chết tiểu cường
Ngày đăng: 15:43 30/04/20
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu đã chấn kinh rồi, trong lòng đã có chút hối hận. Đáng ra nàng không cần phải cố chấp giết tên nhân loại này làm gì nữa cả. Chỉ với gần ngàn viên thần cách kia đã đủ để nàng vượt lên trở thành chủ thần rồi. Thế nhưng lúc này lại thật sự phiền toái không dứt. Tên nhân loại này quả thực quá kì quái, giống như một con gián đánh mãi không chết. Từ nãy tới giờ hắn đã hai lần biến đổi kì lạ, thân thể ngoại hình, lực lượng tăng cường đáng sợ. Quả thực không biết nên dùng từ ngữ nào để hình dung nữa.
- Hừ, ta là ai không quan trọng. Ngươi chỉ cần biết hôm nay ngươi chết chắc rồi!
Hoàng Minh lạnh lẽo mà nói. Lời nói chất chứa hàn ý mạnh mẽ. Hắn cũng không nghĩ lần này dưới áp bức sinh tử đáng sợ này lại giúp bản thân hắn đột phá hai cấp bậc mạnh mẽ. Quả thực là phúc hoạ đan xen. Nếu không phải bản thân rơi vào sinh tử chiến, chỉ sợ hắn còn không biết bao giờ mới có thể đột phá. Lúc này bản thân hắn vô cùng khao khát chiến đấu, lực lượng tăng cường, toàn thân tràn ngập lực lượng.
- Hừ, nhân loại thấp hèn, cho dù ngươi có mạnh lên bao nhiêu, ngươi vẫn sẽ chết rất thảm!
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu mặc dù e ngại, thế nhưng nghe được Hoàng Minh nói muốn giết chết nàng thì càng cảm thấy tức giận. Một thượng vị thần đại viên mãn như nàng lại bị một tên hạ vị thần tuyên bố giết chết. Đây quả là chuyện nực cười nhất tiên giới rồi.
- Hừ, chịu chết đi!
Hoàng Minh cũng không nói nhiều, hai tay nắm lại. Một lớp linh lực hoá thành màu bạc bao quanh hai tay của hắn hoá thành hai đầu bạch hổ hư ảo. Thiết Nhãn loé lên tinh quang mạnh mẽ.
Cả hai chiến đấu không biết từ lúc nào đã liên tục di chuyển vào sâu hơn bên trong cấm vực Phá Băng. Tiếng nổ vang vẫn không dứt, đôi khi là kĩ năng của cả hai lại được tung ra khiến cấm vực không ngừng chấn động.
Bất chi bất giác đã trôi qua hai ngày, hai ngày này đối với người khác không là gì, chỉ là trải qua vô cùng bình thản. Thế nhưng đối với Yêu Băng Phong Huyết Mẫu lại chính là một hồi chiến đấu vô cùng khó khăn cùng uất ức.
Nàng lúc này đã voi cùng hối hận, hối hận vì đã cùng tên nhân loại này chiến đấu. Đáng ra nàng có thể mặc kệ hắn rời đi rồi, nhưng chỉ vì một chút kiêu ngạo liền muốn lưu hắn lại rồi giết đi.
Hiện tại có hối hận cũng đã muộn.
- Nhân loại, hiện tại ta có thể cho ngươi rời đi, chính ngươi nên xem xét!
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu sau khi thi triển một loạt băng chuỳ đánh tới đều bị Hoàng Minh phá nát, nghiên răng mà nói.
- Nực cười, ta đã nói rồi. Lần này không giết chết ngươi ta sẽ không mang họ Hoàng!
Hoàng Minh hừ lạnh, ánh mắt mang theo chiến ý nồng đậm liên tục đánh tới. Hắn càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hăng. Điều này khiến cho Yêu Băng Phong Huyết Mẫu tức đến muốn thổ huyết.
Mới ban đầu nàng còn có thể giết hắn như giết một con kiến. Thế nhưng không thể tưởng tượng được tên nhân loại này thuộc cái giống gì mà giết mãi không được. Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu không phải mỗi lần nàng đánh ra sát chiêu tên khốn kiếp này lại chỉ trọng thương chứ không chết. Mỗi lần như vậy hắn lại gầm thét lên một lần. Mỗi một lần như vậy thân thể hắn lại biến đổi đến đáng sợ. Lực lượng, thân thể, linh hồn càng trở nên mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Điều này khiến cho Yêu Băng Phong Huyết Mẫu thậm chí có cảm giác muốn khóc.