Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 649 : Latios, Latias

Ngày đăng: 15:43 30/04/20


Hai thân ảnh kia chính là Latias cùng Latios. Một màu đỏ cùng một màu xanh. Thân hình bọn chúng hơi mập, hai cánh mở ra theo hình tam giác làm người khác cảm giác được sự bén nhọn cùng tinh thế. Hai chi trước ngắn có móng vuốt sắc bén, hai hi sau lại phân thành mấy ngón nhọn. Phía sau phần đuôi lại không dài, trước ngực in một hình tam giác. Cái đầu thon gọn, hai tai phất cao, đôi mắt lánh lánh tinh quang bén nhọn.



- Yy aaa!



Cả hai cùng kêu lên vui vẻ, bọn chúng tốc độ thật nhanh, bay khắp chủ điện hệ thống. Đôi khi thân ảnh lại trong suốt gần như là biến mất hoà cùng không khí một dạng. Nếu không phải Hoàng Minh là chủ của nơi này thì có lẽ chính hắn cũng không phát hiện ra được hành tung của bọn chúng.



- Nào, quay lại đây!



Hoàng Minh mỉm cười lên tiếng.



Vút vút, hai tiếng gió lướt qua, thân ảnh của Latios cùng Latias đã xuất hiện trước mặt Hoàng Minh. Cả hai đều kêu lên biểu hiện rất thích thú. Hoàng Minh cũng cảm thấy vui vẻ, không nghĩ có một ngày hắn lại thu được hai con pokemon huyền thoại này.



- A Trang, kinh nghiệm của ta có đủ để đưa bọn chúng tới thần cấp không?



Nghe được tiếng gọi của Hoàng Minh. A Trang lập tức xuất hiện bên cạnh hắn, hai mắt nhu tình nhìn Hoàng Minh mà gật đầu nói:



- Mặc dù hai pokemon này cần gấp đôi kinh nghiệm để tiến tới thần cấp, nhưng kinh nghiệm chàng chiến đấu vẫn dư thừa rất lớn đủ để hai bọn chúng tiến tới thần cấp!




- Tốt, lập tức giúp ta thăng cấp cho chúng đi!



Hoàng Minh sảng khoái đáp ứng. Thứ hắn cần hiện tại chính là thần cách a, kinh nghiệm hắn có thể chiến đấu mà kiếm ra không thiếu.



A Trang mỉm cười, cánh tay ngọc khẽ điểm mấy lần. Latios cùng Latias kêu lên hai tiếng, cảm giác bản thân bọn chúng đang xảy ra biến hoá kinh nhân về chất. Lập tức thân thể cả hai hoá thành hai quả cầu lớn hình tròn tràn ngập khí tức mạnh mẽ.



- Bọn chúng bắt đầu tiến vào trạng thái tiến hoá, chàng phải đợi một thời gian rồi!



A Trang mỉm cười, nhẹ nhàng sà vào lòng Hoàng Minh ôm lấy hắn mà nỉ non. Hoàng Minh cũng ôm lấy thân thể mảnh mai này, trái tin tràn ngập nhu tình. Hai người cũng không nói gì, thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ vậy mà thôi.



Hoàng Minh nhìn lại một chút Tiên nhân thuật. Không nghĩ nhiệm vụ lần trước mở ra cho hắn sức mạnh này. Có thêm tiên nhân thuật, sức mạnh thân thể, nhẫn thuật toàn bộ đều mạnh lên một mảng lớn. Hoàng Minh lập tức thử nghiệm. Quán trú năng lượng mạnh mẽ, vành mắt của hắn lập tức trở thành màu đỏ. Hắn lúc này cảm nhận rõ ràng được năng lượng bản thân cực kì sung túc. Hiện tại nếu đối đầu với Yêu Băng Phong Huyết Mẫu, Hoàng Minh tự tin có thể nghiền ép hoàn toàn.



- Mạnh hơn, cũng cần tìm kiếm giải pháp kiếm thần cách!



Hoàng Minh hai mắt sáng rực, có lẽ bị truyền tống tới nơi này chưa chắc là chuyện xấu. Bởi vì hoang thú ở đây, thần cấp cao thủ số lượng quả thực khủng bố. Khoé miệng nhếch lên nụ cười cổ quái, Hoàng Minh thoát khỏi không gian hệ thống.




Trời đã sáng, từng ánh sáng chiếu xuống khu rừng trúc. Nơi này rõ ràng không có mặt trời, thế nhưng vẫn có ban ngày ban đêm sáng tỏ không hề gián đoạn. Hoàng Minh từ bên trong một gian phòng đi ra. Bên ngoài đã thấy Lập Phi đang bày một số thức ăn ra bàn. Bên ngoài Hư Trúc cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi giao thủ, tiếng vũ khí va chạm kêu lên leng keng. Không ít thanh niên bộ lạc gấu trúc đang hiếu kì quan sát hai vị khách nhân này giao thủ. Thi thoảng lại có tiếng võ tay khen hay không ngừng.



- Chàng ngủ có ngon không?



Lập Phi cười duyên, nụ cười nở rộ như ban mai làm lòng người xao xuyến. Hoàng Minh mỉm cười, ngồi xuống trước bàn mà nói:



- Không tệ!



Ánh mắt hắn nhìn ra bên ngoài, Hư Trúc cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đã đánh đến cao trào. Hai người chiến đấu đều không quán trú lực lượng thần cấp, đánh nhau chính là dùng thể lực cùng kĩ xảo. Nếu như sử dụng lực lượng chỉ sợ tiếng nổ vang trời, rừng trúc nơi này quả thực bị chấn đến tàn tạ rồi.



- Thư Đồ Sư Lĩnh Chi sắp thua!



Hoàng Minh nâng li trà lên nhấp một ngụm nói. Lập Phi mỉm cười, cũng hiếu kì nhìn ra bên ngoài. Lúc này Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Hư Trúc đã đánh đến sảng khoái. Hư Trúc chính là dùng một thanh pháp trượng. Pháp trượngg dài đến gần hai mét, phía trên giống như một đoá hoa sen nở rộ. Hư Trúc không ngừng công kích, mỗi đòn đều dông Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đến chật vật. Thư Đồ Sư Lĩnh Chi sử dụng là trường kiếm. Nếu so về linh lực Thư Đồ Sư Lĩnh Chi quả thực không rơi vào hạ phong. Thế nhưng nếu chỉ so thể lực cùng kĩ xảo, hắn không phải là đối thủ của Hư Trúc.



Ầm!



Thư Đồ Sư Lĩnh Chi bị một chưởng đánh bay, thân thể lùi lại mười mấy bước mới đứng vững, khuôn mặt hơi tái.



- Hư Trúc, ngươi cũng quá tàn nhẫn a! Ta thua!



Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lắc đầu cảm thán, thả ra linh lực     nhanh chóng hồi phục. Quả thực nếu không dùng linh lực chiến đấu, hắn đánh không lại Hư Trúc rồi.