Hệ Thống Giả Mạo Trang Bức Trị

Chương 145 : Nhiệm vụ nhân quả

Ngày đăng: 01:36 27/06/20

- Tin tức lão tổ nhà trí tuệ gia tộc không hiểu thấu xuất hiện ở cổng thành nhanh như gió truyền đi khắp nơi, nghị luận bắt đầu ầm ĩ, cũng có nhiều người nghi ngờ, nhất là khi tới tai đám người của trí tuệ gia tộc.
- Còn tạ dương lúc này thì đang trên xe thú, phi hành tinh thú đang bay trên bầu trời, mục tiêu là trí tuệ gia tộc, hắn chính là trước tiên muốn gặp kẻ có 8 thành gương mặt giống hắn, lại cũng mang họ độc cô vốn không tồn tại trên thế giới này, lại là cùng hắn có quan hệ gì, khả năng là con hay cháu của hắn hoặc chắt chút chít gì đó, cần phải gặp trực tiếp cho nó 1 soi thì sẽ rõ cả.
- ở 1 tửu lâu nào đó, 1 đám người của trí tuệ gia tộc biết tin không dám vọng động, vội vã truyền tin về tộc, chính vì nơi này cho dù cường giả tối đỉnh là hóa hư vô đỉnh phong cũng không có khả năng xé rách hư không, tin tức không linh thông, vì vậy sản phẩm khoa học cũng đã có chút thành tựu, ít nhiều có thể chế tạo ra được thiết bị sóng âm phạm vi ngắn, cũng gần như điện thoại.
- quang cầu thạch truyền âm chế tạo từ nhóm danh sư đường, còn chế tạo như nào là bí mật , công ngệ là không lộ ra ngoài, chỉ có cao cao tầng danh sư đường mới nắm được quy trình sản xuất,
- Còn muốn học lỏm, xin lỗi không có, sản xuất qua nhiều giai đoạn, mỗi nhóm chỉ phụ trách sản xuất riêng 1 thứ gì đó trong 1 bộ phận, còn khâu lắp ráp cuối cùng đều là những người đáng tin cậy hoặc là đám cao tầng làm,
- sẽ không có hàng giả hàng nhái. Những thứ kiểu như quang cầu thạch truyền âm có từ xa xưa, giá cả cũng ko đắt do nó chỉ là phạm vi hạn hẹp dùng để liên lạc nội bộ mà thôi.
- Tin tức này vừa được truyền về, cả trí tuệ gia tộc đều xôn xao, có điều, người quan trọng nhất lão tổ tông thần long thấy đầu không thấy đuôi trấn giữ gia tộc cả vạn năm hưng thịnh của gia tộc, duy nhất 1 vị lão tổ tông khác họ , lại đóng cửa thạch thất, cầu báo cáo mà không được.
- Đám cao tầng mấy người ở lại trước cửa thạch thất chờ lão tổ tông triệu kiến, còn lại thì cử 1 nhóm 1 nhóm đi thăm dò hư thực tin tức, còn lại ở sơn môn chờ đối phương đến cửa, nghe nói hướng bay chính là về hướng trí tuệ gia tộc.
- Đang lúc tạ dương trong xe suy nghĩ linh tinh, đột nhiên có tiếng hệ thống nhắc nhở
- Keeengg!!!! phát động cưỡng chế nhiệm vụ nhân quả
- Yêu cầu : hoàn thành gieo nhân để hôm nay gặt quả
- Phần thưởng : không biết
- Trừng phạt : không rõ
- Hạp quang bảo hạp cưỡng chế kích hoạt , sau 30s liền sẽ tự động khởi động, kiến nghị ký chủ có gì cần hỏi thì sớm hỏi
Tạ Dương mặt chú nai vàng ngơ ngác hỏi : Hoàn thành xong nhiệm vụ sẽ thế nào ?
Hệ thống : Sẽ trở lại đúng thời điểm trước khi rời đi
Tạ Dương : Nói vậy , sau khi ta hoàn thành nhiệm vụ nhân quả sẽ lại trở về đúng nơi này tại thời điểm này như chưa từng có chuyện gì sảy ra sao?
Hệ thống : Đúng vậy, ký chủ còn cần hỏi gì nữa sao?
Tạ Dương : Vậy điểm trang bức của ta thì thế nào ?
Hệ thống : Còn tùy vào thời không và vị diện ký chủ xuyên tới mà số điểm đổi sẽ khác nhau, sản phẩm khác nhau, còn điểm trang bức của kí chủ là sẽ không bị biến mất, cùng lắm là không dùng được, cơm không ăn gạo còn đó lo gì =))
Tạ Dương : vậy lần trước lúc gặp nhã nhã vì cái gì không phát động cưỡng chế nhiệm vụ nhân quả?
Hệ thống : Thiên cơ bất khả lộ, mà đã lộ còn gì thiên cơ :D . Đi thôi chàng trai, chúc may mắn
Tạ Dương : Ồ .... từ khi nào hệ thống lại nhân tính hóa giống con người như vậy?
Trời đất bỗng quay quồng, trước mắt tối sầm lại, ý thức tri giác mọi thứ biến mất......chìm trong màn đêm....
==Một nơi nào đó==
- không biết trải qua bao lâu, Tạ Dương bắt đầu có ý thức, mắt vẫn nhắm, cảm thấy như mình mới vừa ngủ 1 giấc ngủ dài, hắn cảm giác được có thứ gì đó dẫm qua người, giống như là bị yêu thú bước qua, sau đó là những âm thanh, tiếng động, tiếng gào rú, gầm rống của yêu thú, hắn muốn mở mắt ra, có điều, kỳ quái là mắt nặng trịch không thể mở.
- Hắn lại từ từ cảm nhận được tim mình không đập, mũi miệng không thở, giật mình kỳ quái giây lát, từ từ cảm nhận lại, ồ , có đập chỉ có điều vài phút mới đập 1 lần, vài phút mới hít 1 tý , mãi cho đến khi hít vài hít mới lại thở ra từng tý 1.
- toàn thân rất nặng nề, giống như nơi này lực hút vô cùng lớn, lớn gấp trăm lần ở vô giới hạn tinh cầu, khiến cho mọi thứ của hắn bị trì trệ cả trăm lần, hít thở 1 hơi cũng mất tới chục phút, cái lưng đang dán sắt dưới mặt đất cứng ngắc, thi thoảng có tiếng hệ thống thông báo tự động dùng vô địch bảo hộ, thi thoảng có tiếng con gì đó hít hít hắn, giống như đánh hơi xem hắn là người hay là tượng đá đồ vật.
- Nằm đã vài tiếng, cơ thể không thể cử động, mắt không thể mở, chỉ có thể tai nghe tám hướng, thần thức phóng ra không được, có lẽ ở nơi này thần thức của hắn ngay cả cái rắm cũng không bằng,không biết đây lại là nơi nào. nếu không phóng được thần thức, mắt không thể mở, sẽ không soi được để biết nơi này là nơi nào.
- Đột nhiên bên tai có tiếng nổ lớn, tiếng đánh nhau, tiếng gào thét, ngôn ngữ không hiểu, có điều ngay sau đó hệ thống tự động quán thâu ngôn ngữ, 30 phút sau ngôn ngữ mới đã hình thành trong đầu, có thể nghe hiểu, có điều vẫn không biết đây là nơi nào.
- Gaoooo 1 tiếng rống lớn vang lên kèm theo 1 tiếng va chạm mạnh, đồng thời có tiếng đám người hô lớn (( Đội trưởng ))
- Phụt.... , vị đội trưởng phụt máu trên không trung không rên 1 tiếng mà chỉ hô lớn, (( BẢO...VỆ....))..
- Bịch, tiếng mông va chạm vang lên, có điều vị đội trưởng cũng có chút ngạc nhiên, không giống ngã trên đất, nhíu nhíu mày cố chống tay xuống đất gượng dậy quay mặt ra sau xem mình ngã ngồi vào cái gì .
- Vừa quay lại nhìn thì 2 mắt trợn tròn, nàng là thấy mình đang ngồi lên mặt 1 nam nhân, tay vừa xong là chống vào đúng vị trí háng của nam nhân, bảo sao bóp bóp thấy mềm mềm còn tưởng ngã vào xác chết con yêu thú nào đó, máu miệng nàng đang không ngừng trào ra rơi xượt qua tai nam nhân nàng còn đang úp cả cái sông quê của nàng vào mặt hắn.
- Có chút xấu hổ nhưng nàng không còn sức để đứng dậy, khí huyết đang loạn tưng bừng như nhảy múa trong cơ thể. toàn thân không còn sức lực, nàng là đội trưởng 1 đội dong binh có số má , lần này tiếp nhiệm vụ hộ tống 1 vị nữ phú hào cùng đoàn đội của nàng băng rừng vượt núi đến trạm dịch chuyển, không nghĩ tới đen đủi đụng phải yêu thú cấp cao biến dị, cả đội hợp sức còn đang siêu vẹo chống đỡ. Nếu cứ đà này không tìm cách thoát thân hay không có đội dong binh nào đi qua đây , khẳng định toàn quân bị diệt.
- Vốn dĩ chuyện này vô cùng hiếm sảy ra, yêu thú cũng sẽ có địa bàn, ví như từ vòng ngoài đi càng vào sâu yêu thú càng mạnh, nơi nàng đang ở vỗn dĩ chỉ là địa phận yêu thú cấp 5, không nghĩ tới gặp được cấp yêu thú biến dị đã đột phá lên cấp 6, do biến dị sức chiến đấu càng sánh ngang cấp 7, tương đương với phải vào cực sâu trong rừng mới có thể hiếm hoi gặp được.
- Có trách chỉ có thể trách số đen cho những kẻ đụng phải chuyện thế này, nàng dẫn đội theo bản đồ vốn dĩ là men theo vòng ngoài hoặc đâm xuyên qua vòng ngoài của lãnh địa yêu thú, né trung tâm cư chú của chủ lãnh địa, nàng dẫn đội nhiều năm xưa nay luôn trót lọt an toàn, lần này , đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma,
- Yêu thú đang lao tới, nàng cũng không còn sức né tránh, nàng biết mình sắp chết, mặc cho đồng đội nàng dù bị thương vẫn có hò hét sông tới đâm chém cản lại yêu thú đang lao tới phía nàng, có điều đám người lao tới nhanh bị đánh bật đi cũng nhanh, nó dường như không thèm để ý đám sâu kiến chắc chắn sẽ chết , nó muốn giết nàng trước vì nàng mạnh nhất đội, cũng là kẻ đã đâm mù 1 mắt của nó, khiến nó gi hận , nhất định phải giết nàng trước.
- VÙ uuuuu , tiếng xé gió vang lên, 1 bàn tay đầy móng vuốt đang chảo tới vỗ vào đầu nàng, nàng chợt nghĩ tới cái gì, liền xoay người ngã xuống, nằm đè lên người tạ dương,
- Lý do rất đơn giản, nàng từ bé đến giờ không nơi nương tựa, không nhà không cửa, duy nhất có 1 cô em gái bệnh tật, nàng ngày ngày tu luyện cùng đi làm nhiệm vụ kiếm tiền chưa bệnh cho em, cũng như mua tài nguyên tu luyện, cuộc sống khô khan, nhan sắc mặc dù không tệ, nhưng ở cái thế giới này, nhan sắc của nàng chỉ tính là tầm thường.
- Với người tu luyện càng tu càng đẹp, da dẻ càng mịn, lại phục dụng đan dược bảo dưỡng sắc đẹp, dù cóc gẻ cũng có thể hóa thành thiên nga, còn nàng quanh năm đi nằm gai nếm mật phơi gió phơi sương, dù thiên nga cũng hóa thành vịt nhà, nàng cũng là nữ nhân cũng là thiếu nữ cũng hoài xuân, cũng muốn có 1 vị hoàng tử của riêng mình, đáng tiếc đến tận bây giờ, ngay cả ôm ấp 1 nam nhân cũng chưa từng, nói gì người yêu, còn trong tổ nhóm, có chẳng may đụng chạm nắm chân nắm tay 1 nam nhân nào đó cũng chỉ là bình thường như cân đường hộp sữa mà thôi.
- Đáng tiếc chỉ đủ thời gian để biết cảm giác ôm 1 nam nhân là thế nào, còn hôn không kịp, cái tát của yêu thú đã đến sau gáy, chỉ có thể nói vĩnh biệt đồng đội.
- Oanhhh , tiếng nổ mạnh vang lên, đám đằng sau gào rú, nam nữ đều có tiếng, la ó thất thanh, tiếng nghẹn ngào nức nở sắp khóc, tiếng chém giết điên cuồng, tiếng va chạm giữa vũ khí và móng vuốt keng keng vẫn đang không ngừng vang lên, bọn họ là gặp phải 1 đàn thú nhìn giống sư tử ở địa cầu, nhưng lông trắng cùng vùng lông ở cằm lại dài xuống như dê, không có sừng, hàm răng sắc nhọn như răng chó, móng vuốt có 3 cái, có thể đi bằng 4 chân hoặc đứng lên chạy bằng 2 chân như gấu.
- Đột nhiên, sau tiếng nổ cùng mạnh cùng tiếng gào thất thanh trong tuyệt vọng của đám người , bọn họ lại nhìn thấy 1 vầng sáng bao khỏa đội trưởng của bọn họ, hay nói cách khác là xác chết nam nhân nằm phía dưới bỗng phát sáng, vòng sáng bảo phủ lấy cả nam nhân đó và đội trưởng của bọn họ.
- Vòng sáng khiến con yêu thú có sức mạnh tương đương cấp 7 lại bị phản trấn bắn ngược ra sau cả chục mét, đổ vỡ 3 cái cây đại thụ mới dừng lại.
- Lúc này mọi người mới ý thức được, nam nhân đang nằm bất động ở đó không phải là 1 cái xác chết như bọn họ nghĩ, mặc dù không cảm nhận được nhịp đập cùng hơi thở, rất giống người chết, lại do tiếng yêu thú cùng tiếng người, tiếng trưởng pháp, kiếm pháp vang dội, không có nghe được tiếng tim đập hay tiếng hít thở, bọn họ đều cho là người chết.
- nhưng bây giờ có thể đánh giá lại 1 chút, 1 là nam nhân kia trên người có bảo vật hộ thân, 2 là cao thủ đầu mung mủ, bản thân tự hành bảo hộ khi đang trong tình trạng vô thức,
- nhìn đi nhìn lại dường như không thấy có cái gì là bảo vật hộ thân, quần áo rách rưới tang hoang nhìn còn thảm hơn thằng ăn mày, tay chân người ngợm không có bất kì đồ trang sức gi, vậy chỉ có thể là khả năng thứ 2 ?? mỗi người 1 suy nghĩ mông lung. có điều rất nhanh bị gạt qua 1 bên, tạm thời con đầu đàn biến dị đã bị đẩy ngã, ít ra có thời gian thở dốc, 1 nữ nhân vội vã chạy tới bảo hộ đội trưởng để nàng có thời gian phục dụng đan dược, những người khác không ai là có thể rảnh tay.
- Lúc này vị đội trưởng mới hồi phục 1 chút sức lực, cắn đan dược vài giây liền vác nam nhân rách nát này lên vai. cho dù nam nhân trước mặt này có là cao thủ hay là rác rưởi gì đi nữa, hắn cũng đã cứu nàng 1 mạng, cũng lên đem người ta cùng đi rồi tính tiếp.
- Cả đám vội vã vừa đánh vừa lui đi đường khác, con đầu đàn không biết vì lý do gì vẫn chưa thấy đứng dậy hay gào rú gì, không rõ sống chết, nhưng không ai dám mạo hiểm đi xem lại, tính mạng là trên hết, rút đã rồi tính tiếp.