Hệ Thống Giả Mạo Trang Bức Trị
Chương 9 : Giả Mạo Quỷ Ảnh
Ngày đăng: 01:33 27/06/20
- Hành Không sát thủ , 2 tên áo đen bật thốt lên
??? : " Nếu đã biết vậy thì đi chết đi."
- Tiếng nói chưa kịp tiêu tán, thân hình sát thủ đã biến mất, lúc ẩn lúc hiện, keeng, tiếng kiếm va chạm vang lên ,
- người áo đen đỡ được 1 kiếm không ngừng lùi lại, người áo đen còn lại đang lao lên tiếp viện cho đồng đội, ngay sau khi va chạm, sát thủ lại biến mất, ẩn thân ở gốc cây nào đó , 2 tên áo đen dựa vào nhau , tinh thần căng cứng, mồ hôi bắt đầu lăn xuống, bỗng nhiên 2 người cảm thấy đầu váng mắt hoa,
- Không tốt trúng độc, từ khi nào? chỉ trong 1 sát la choáng váng, tiếng kiếm ngân vang lên
- Lăng Tiêu Phi Vũ.... tiếng nói vang lên kèm theo tiếng xé gió, 2 cái đầu bay lên trời , 2 mắt vẫn đang mở trừng trừng sợ hãi, khi nghe thấy tên chiêu thức bọn chúng đã biết mình đối mặt với ai,
- ( sat thu ) : Che lại phong mang rời đi đi, rời xa nơi này 20 dặm thì đốt áo choàng đi, tránh người khác hiểu lầm ngươi là người của tổ chức, sẽ bị chết oan uổng.
- ( nu nhan ) : Ta đã không còn nhà để về, cũng không còn chỗ để đi, xin ân công cho ta theo hầu hạ người
- ( sat thu ) : Ta độc lai độc vãng đã quen, sẽ không thu nhận phiền phức quấn thân.
- ( sat thu ): Cũng đừng tìm ta hay vì tìm ta mà dấn thân vào con đường sát thủ, tư chất của ngươi rất tốt, tương lai chính là rộng mở.
-( nu nhan ) ta muốn cường đại, ta muốn báo thù, ân công xin thu nhật ta, tiếng đầu đập xuống đất vang lên bùm bụp,
- ( sat thu ) : Người chắc chắn phải chọn con đường này?
- ( nu nhan ) : Phải, ta tâm ý đã quyết, chỉ có gia nhập tổ chức , ta mới có thể có những thứ cần thiết để báo thù, cầu mong ân công thu nhận ta.
- ( sat thu ) : Vẫn là câu nói kia, ta không thể thu nhận ngươi... nhưng ta sẽ đưa ngươi về tổ chức , cũng không cần gọi ta ân công, cứu ngươi chỉ là tiện tay mà thôi.
- ( nu nha ) : Tạ ơn ân công, nhưng ta không biết tên ân công, không biết xưng hô thế nào cho phải
- (sat thu ) : Giang hồ đều gọi ta Quỷ Ảnh
- ( sat thu ) : Chuyện ngày hôm nay quên đi, coi như nó là 1 giấc mộng, nếu không nó sẽ ảnh hưởng tới tu luyện của ngươi trong tương lai, thậm chí sinh ra tâm ma,
- ( nu nhan ) : Ta còn có cơ hội gặp lại ân công sao
- ( sat thu ) : Gặp ta lại để làm gì?
- ( nu nhan ) : Sau này đại thù báo nếu không chết , ta chính là muốn đi theo hầu hạ ân công.
- 5s im lặng, Quỷ Ảnh mở miệng :" Ta là 1 sát thủ, không biết lúc nào sẽ chết, ta cũng có mục tiêu riêng của ta, nếu như ngươi trở lên cường đại, có thể phụ giúp ta một hai, có thể ta sẽ đến tìm ngươi."
( nu nhan ) : Ân công, lúc đó có ám hiệu gì nhận nhau sao.
( sat thu ): Ta sẽ nói : Áo choàng ước hẹn Cô Nương còn nhớ sao, còn ngươi lúc đó nếu vẫn muốn theo ta sẽ nói : áo choàng đến nay ta còn giữ, nếu không muốn thì nói , áo choàng ta đã đốt đi.
- Đội 6 người học viện đang mổ sẽ yêu thú thu thập vật liệu, lần này họ đi từ thành thị cấp 3 đến nơi này chính là làm nhiệm vụ của học viện, cũng không phải là cái gì lịch lãm rèn luyện, đối với họ mà nói , nơi này không có sức khiêu chiến.
- đội ngũ 1 võ sư, 1 ma pháp sư , 1 sát thủ đều võ sư, 3 cái tiểu đệ võ sĩ, có thể đi ngang cái khu rừng thành thị cấp 1 này, tất nhiên nếu sâm nhập quá sâu vẫn tao ngộ chút nguy hiểm không đáng có.
- Quan trọng là có 1 ma pháp sư, có sức chiến đấu diện rộng, cho dù gặp phải 1 bầy Huyết ma lang nhãn, số lượng 100 con cũng có sức đánh 1 trận.
- Đang phải thu thập vật liệu bỗng nghe tiếng nói quanh quẩn ở trên đầu dội xuống,
- Tử yến 4 năm không gặp, theo ta tới đây , ta có 1 câu muốn nói riêng với ngươi
- Mọi người ngẩng đầu nhìn lên , thấy 1 thanh niên chừng 17-18 tuổi, rất soái ca, gương mặt rất lạnh lùng , bộ áo bào màu trắng , khăn quàng bay phần phật, tóc màu đen kì dị ,
- tóc mai đang bị gió thổi không ngừng ngoe nguẩy hướng sau đầu , rất giống trong tai phi ra các con rắn nhỏ, phải nói là vô cùng phong cách, quan trọng là hắn đứng lơ lừng trên không trung.
- tất cả mọi người sửng sốt, đứng trên không trung aaa, võ tông.. làm sao có thể, không có khả năng, 1 cái thành thị cấp 1 làm sao lại có võ tông tồn tại. hơn nữa còn trẻ như vậy, phải chăng lão quái vật dịch dung? hay phục dụng trú nhan đan?
- Keeng!!! Chúc mừng ký chủ nhận được 32 điểm trang bức trị.- Keeng!!! - Keeng!!! - Keeng!!! - Keeng!!! - Keeng!!!
- liên tục 6 tiếng hệ thống vang lên, hắn quay gười tiêu sái chân đạp hư không đi về 1 hướng ở trong rừng, đồng thời tiếng nói vang vọng
- Ngoại trừ tử yến , ai đi theo .....* Chết *
- Nhìn theo bóng lưng biến mất , mọi người mới kịp hoàn hồn, khí thế thật kinh khủng, đó chính là khí thế của võ tông, ở học viện mấy lần hiệu trưởng phát biểu toàn trường cũng có lần từng phát ra khí thế tương tự như vậy.
- Tử yến cũng trong cơn sợ hãi giật mình tỉnh lại, 4 năm trước ? đã lâu không gặp, có 1 câu muốn nói.
- là hắn, thật là hắn sao, hắn cũng còn trẻ như vậy, hay hắn sử dụng trú nhan đan, hoặc chỉ dịch dung
*- Viuuuuu, a ,ui , á , đau, hự *
- chính là trang bức có chút quá nhập thần, trèo cao thì ngã đau là như vậy, chưa kịp hạ độ cao, nguyên khí tiêu hao hết rơi xuống trên ngọn cây, còn may quần áo vẫn còn sạch sẽ, ca chính là ko sợ ngã gãy xương, chỉ sợ rách quần áo đi khặc khặc.
- Liễu Như yến chạy theo hướng người thần bí đó biến mất, chạy 1 đoạn 50m , nàng thấy hắn, hắn đang đứng quay lưng về phía nàng, tay trái đặt trên bao kiếm, tay phải buông thõng, giống, vô cùng giống hình ảnh ngày đó
- Tử yến thân thể bắt đầu run rẩy, nàng cảm giác bước chân rất nặng nề,hô hấp đang gia tốc dồn dập, 10m , 9m 8m 7m 5m 3m 2m
- Bỗng nhiên tiếng nói vang lên : ( Áo choàng ước hẹn cô nương còn nhớ sao )
- Oành,........ trong đầu Tử yến như vạn mã lao nhanh, như tiếng sét giữa trời quang.
??? : " Nếu đã biết vậy thì đi chết đi."
- Tiếng nói chưa kịp tiêu tán, thân hình sát thủ đã biến mất, lúc ẩn lúc hiện, keeng, tiếng kiếm va chạm vang lên ,
- người áo đen đỡ được 1 kiếm không ngừng lùi lại, người áo đen còn lại đang lao lên tiếp viện cho đồng đội, ngay sau khi va chạm, sát thủ lại biến mất, ẩn thân ở gốc cây nào đó , 2 tên áo đen dựa vào nhau , tinh thần căng cứng, mồ hôi bắt đầu lăn xuống, bỗng nhiên 2 người cảm thấy đầu váng mắt hoa,
- Không tốt trúng độc, từ khi nào? chỉ trong 1 sát la choáng váng, tiếng kiếm ngân vang lên
- Lăng Tiêu Phi Vũ.... tiếng nói vang lên kèm theo tiếng xé gió, 2 cái đầu bay lên trời , 2 mắt vẫn đang mở trừng trừng sợ hãi, khi nghe thấy tên chiêu thức bọn chúng đã biết mình đối mặt với ai,
- đường chủ Tổ chức Hành Không Sát Thủ, là 1 nhân vật phong vân, nhưng không ai biết mặt thật của hắn, người này mọi người suy đoán chỉ là võ sư đỉnh phong, nhưng thân pháp vô cùng quỷ dị,
- khả năng ẩn nặc cùng nhẫn lại vô cùng ghê gớm, đã từng hành thích ám sát thành công rất nhiều cao thủ võ tôn, kiếm pháp thành danh chính là 1 chiêu Lăng Tiêu Phi Vũ.
- ( sat thu ) : Che lại phong mang rời đi đi, rời xa nơi này 20 dặm thì đốt áo choàng đi, tránh người khác hiểu lầm ngươi là người của tổ chức, sẽ bị chết oan uổng.
- ( nu nhan ) : Ta đã không còn nhà để về, cũng không còn chỗ để đi, xin ân công cho ta theo hầu hạ người
- ( sat thu ) : Ta độc lai độc vãng đã quen, sẽ không thu nhận phiền phức quấn thân.
- ( sat thu ): Cũng đừng tìm ta hay vì tìm ta mà dấn thân vào con đường sát thủ, tư chất của ngươi rất tốt, tương lai chính là rộng mở.
-( nu nhan ) ta muốn cường đại, ta muốn báo thù, ân công xin thu nhật ta, tiếng đầu đập xuống đất vang lên bùm bụp,
- ( sat thu ) : Người chắc chắn phải chọn con đường này?
- ( nu nhan ) : Phải, ta tâm ý đã quyết, chỉ có gia nhập tổ chức , ta mới có thể có những thứ cần thiết để báo thù, cầu mong ân công thu nhận ta.
- ( sat thu ) : Vẫn là câu nói kia, ta không thể thu nhận ngươi... nhưng ta sẽ đưa ngươi về tổ chức , cũng không cần gọi ta ân công, cứu ngươi chỉ là tiện tay mà thôi.
- ( nu nha ) : Tạ ơn ân công, nhưng ta không biết tên ân công, không biết xưng hô thế nào cho phải
- (sat thu ) : Giang hồ đều gọi ta Quỷ Ảnh
- ( sat thu ) : Chuyện ngày hôm nay quên đi, coi như nó là 1 giấc mộng, nếu không nó sẽ ảnh hưởng tới tu luyện của ngươi trong tương lai, thậm chí sinh ra tâm ma,
- ( nu nhan ) : Ta còn có cơ hội gặp lại ân công sao
- ( sat thu ) : Gặp ta lại để làm gì?
- ( nu nhan ) : Sau này đại thù báo nếu không chết , ta chính là muốn đi theo hầu hạ ân công.
- 5s im lặng, Quỷ Ảnh mở miệng :" Ta là 1 sát thủ, không biết lúc nào sẽ chết, ta cũng có mục tiêu riêng của ta, nếu như ngươi trở lên cường đại, có thể phụ giúp ta một hai, có thể ta sẽ đến tìm ngươi."
( nu nhan ) : Ân công, lúc đó có ám hiệu gì nhận nhau sao.
( sat thu ): Ta sẽ nói : Áo choàng ước hẹn Cô Nương còn nhớ sao, còn ngươi lúc đó nếu vẫn muốn theo ta sẽ nói : áo choàng đến nay ta còn giữ, nếu không muốn thì nói , áo choàng ta đã đốt đi.
- sau đó 1 đường được sách bổng như con gà con về tới 1 cứ điểm của tổ chức, cũng từ đây Tử Yên đã chính thức được dạy dỗ đào taọ suốt 3 năm để trở thành 1 sát thủ ưu tú, gương mặt đã lạnh nay còn lạnh hơn, nhưng càng làm vẻ đẹp băng lãnh đó khiến người khác mê mệt nhưng lại không dám khinh nhờn.
- Thời gian dần qua, sát thủ khổ luyện khổ cực hơn các chức nghiệp khác rất nhiều, nhiều lần chết đi sống lại nhưng nàng vẫn cắn răng kiên trì, mỗi khi sắp không kiên trì nổi , nàng chính là nghĩ tới huyết cừu, nghĩ tới bố mẹ, nghĩ tới người trong lòng.
- 4 năm nay không ngày nào nàng không cố gắng tu luyện, tìm hiểu điều tra vụ án Liễu Bồ Đề thôn, cũng không ngừng tìm hiểu người trong lòng mình là ai, chỉ biết hắn có ngoại hiệu là Quỷ Ảnh, không ai biết hắn bao nhiêu tuổi, cảnh giới chính xác là cái gì, mặt mũi ra sao, thân phận thật sự thế nào, cho dù là cao tầng cũng không biết, có lẽ chỉ có cao cao cao tầng rất cao tầng biết đi.
- Thời gian dần qua, sát thủ khổ luyện khổ cực hơn các chức nghiệp khác rất nhiều, nhiều lần chết đi sống lại nhưng nàng vẫn cắn răng kiên trì, mỗi khi sắp không kiên trì nổi , nàng chính là nghĩ tới huyết cừu, nghĩ tới bố mẹ, nghĩ tới người trong lòng.
- Lại liếc nhìn về phía cách đó 10m đang chiến đấu, Chiến đấu đã kết thúc, không có cơ hội đột phá khẩu, nhưng không sao, ca chính là đường đường chính chính đi tiếp nhận thị nữ ha ha,
- ừm ko được, đường đường ca nhân vật phong vân sao có thể xuất hiện 1 cách tầm thường được.
- Đội 6 người học viện đang mổ sẽ yêu thú thu thập vật liệu, lần này họ đi từ thành thị cấp 3 đến nơi này chính là làm nhiệm vụ của học viện, cũng không phải là cái gì lịch lãm rèn luyện, đối với họ mà nói , nơi này không có sức khiêu chiến.
- đội ngũ 1 võ sư, 1 ma pháp sư , 1 sát thủ đều võ sư, 3 cái tiểu đệ võ sĩ, có thể đi ngang cái khu rừng thành thị cấp 1 này, tất nhiên nếu sâm nhập quá sâu vẫn tao ngộ chút nguy hiểm không đáng có.
- Quan trọng là có 1 ma pháp sư, có sức chiến đấu diện rộng, cho dù gặp phải 1 bầy Huyết ma lang nhãn, số lượng 100 con cũng có sức đánh 1 trận.
- Đang phải thu thập vật liệu bỗng nghe tiếng nói quanh quẩn ở trên đầu dội xuống,
- Tử yến 4 năm không gặp, theo ta tới đây , ta có 1 câu muốn nói riêng với ngươi
- Mọi người ngẩng đầu nhìn lên , thấy 1 thanh niên chừng 17-18 tuổi, rất soái ca, gương mặt rất lạnh lùng , bộ áo bào màu trắng , khăn quàng bay phần phật, tóc màu đen kì dị ,
- tóc mai đang bị gió thổi không ngừng ngoe nguẩy hướng sau đầu , rất giống trong tai phi ra các con rắn nhỏ, phải nói là vô cùng phong cách, quan trọng là hắn đứng lơ lừng trên không trung.
- tất cả mọi người sửng sốt, đứng trên không trung aaa, võ tông.. làm sao có thể, không có khả năng, 1 cái thành thị cấp 1 làm sao lại có võ tông tồn tại. hơn nữa còn trẻ như vậy, phải chăng lão quái vật dịch dung? hay phục dụng trú nhan đan?
- Keeng!!! Chúc mừng ký chủ nhận được 32 điểm trang bức trị.- Keeng!!! - Keeng!!! - Keeng!!! - Keeng!!! - Keeng!!!
- liên tục 6 tiếng hệ thống vang lên, hắn quay gười tiêu sái chân đạp hư không đi về 1 hướng ở trong rừng, đồng thời tiếng nói vang vọng
- Ngoại trừ tử yến , ai đi theo .....* Chết *
- Nhìn theo bóng lưng biến mất , mọi người mới kịp hoàn hồn, khí thế thật kinh khủng, đó chính là khí thế của võ tông, ở học viện mấy lần hiệu trưởng phát biểu toàn trường cũng có lần từng phát ra khí thế tương tự như vậy.
- Tử yến cũng trong cơn sợ hãi giật mình tỉnh lại, 4 năm trước ? đã lâu không gặp, có 1 câu muốn nói.
- là hắn, thật là hắn sao, hắn cũng còn trẻ như vậy, hay hắn sử dụng trú nhan đan, hoặc chỉ dịch dung
*- Viuuuuu, a ,ui , á , đau, hự *
- chính là trang bức có chút quá nhập thần, trèo cao thì ngã đau là như vậy, chưa kịp hạ độ cao, nguyên khí tiêu hao hết rơi xuống trên ngọn cây, còn may quần áo vẫn còn sạch sẽ, ca chính là ko sợ ngã gãy xương, chỉ sợ rách quần áo đi khặc khặc.
- Liễu Như yến chạy theo hướng người thần bí đó biến mất, chạy 1 đoạn 50m , nàng thấy hắn, hắn đang đứng quay lưng về phía nàng, tay trái đặt trên bao kiếm, tay phải buông thõng, giống, vô cùng giống hình ảnh ngày đó
- Tử yến thân thể bắt đầu run rẩy, nàng cảm giác bước chân rất nặng nề,hô hấp đang gia tốc dồn dập, 10m , 9m 8m 7m 5m 3m 2m
- Bỗng nhiên tiếng nói vang lên : ( Áo choàng ước hẹn cô nương còn nhớ sao )
- Oành,........ trong đầu Tử yến như vạn mã lao nhanh, như tiếng sét giữa trời quang.