Hệ Thống Hái Hoa Tại Đô Thị

Chương 17 : Mẹ kêu về ăn cơm !!!

Ngày đăng: 02:23 27/06/20

Mỹ nữ lão bản thấy bộ dáng Tô Khắc có chút quẫn bách , rất muốn trêu đùa hắn , nàng ném quyển tạp chí ra mà hứng thú hỏi :
-Nói cho tỷ tỷ,ngươi có hay không tranh thủ lúc ta ngủ xem trộm một chút xuân quang của ta . (Lão bản)
"Thôi ăn l-n rồi !" đối mặt với một người vũ mị như nữ lão bản này thì đã có chút khẩn trương rồi ,bây giờ đột nhiên nghe thấy câu nói của nàng thì giật mình hoảng sợ, định mở miệng ra nói thì nhìn thấy cô nàng đang cúi cái người xuống ,cái áo ngực màu đen ấy vẫn bao bọc cái bộ ngực sữa nở rộ, hai bán cầu trắng toát ở giữa có một đạo khe rãnh mê người, da thịt như phấn nộn, chắc chỗ đó phải mịn màng vô cùng . Khặc Khặc !
Tô Khắc một câu cũng không dám nói , cứ cúi đầu , tuy rằng chỉ mới lướt nhẹ qua người nàng là đã khiến hắn nhộn nhạo cả người lên ,hiện tại thì hắn cũng không biết trả lời nàng như thế nào nữa , mỹ nữ lão bản thấy thế thì cười to.
Tiếng cười rung động như chuông bạc ,Tô Khắc nghe vào tai mà cứ như kiểu bị vuốt cào vào tim vậy , cũng may mỹ nữ lão bản kia đã cười đủ rồi , nàng mang theo cáo giọng trầm trầm mị hoặc nghe càng làm thêm sự gợi cảm bức người.
-Thôi nào... mới đùa tí đã tái mét mặt rồi ! (Lão bản)
Tô Khắc bây giờ mới thả một hơi nhẹ nhõm , hắn cũng hơi oán trách cái cái thái độ của mình khi nãy , tự nhiên đâu lại đi nhìn mấy cái chỗ chuyên đi câu dân nam nhân để rồi tí thì bị mê hoặc .
-Ta...ta thực sự không có xem trộm ngươi a ! (Tô Khắc)
- Không nhìn thì thôi , mà nhìn cũng chả sao , nữ nhân sinh ra không để nam nhân nhìn thì cho chó nó nhìn à , đúng không ? Huống chi ngươi vẫn là một thằng trẻ trâu miệng còn hơi sữa ! (Lão Bản)
Mỹ nữ lão bản lại cười nói làm Tô Khắc giận đến tím mặt .
Trong lòng hắn bây giờ chỉ muốn đè nàng ra mà đ-t cho tung l-n , để cho nàng biết thế nào mới là đàn ông đích thực , nhưng mà đấy là ảo tưởng thôi chứ còn hiện tại hắn đang bị người ta troll cho đỏ hết cả mặt.
Đúng lúc này một tiếng chuông điện thoại vang lên ,nữ lão bản kia cầm lên cái di động, vừa mới nhìn thấy cái tên người gọi là nữ lão bản kia đã khó chịu vcl rồi nhưng là nàng vẫn bắt máy .
-Alo , Ngô Cục Trưởng gáy đi ! (Lão Bản)
Mỹ nhân cầm điện thoai rồi ngửa người dựa vào cái sô pha , tư thế này làm bộ ngực nàng càng thêm ngạo nghễ , vừa nói vừa hướng qua Tô Khắc bảo hắn im lặng một chút .
- Ồ thế á , tiếc quá tối nay ta có hẹn với mấy chị em đi nhậu rồi ! (Lão bản)
- Cái gì , ngươi muốn đi chung á ... Khôn cũng vừa thôi chứ , nguyên một đám con gái ,đi chung để mày đ-t bọn tao không trượt phát lào à . ( Lão Bản)
Tô Khăc không biết đầu dây bên kia đang nói cl gì , nhưng mà hắn thấy nàng cười có vẻ kinh lắm , một tay che làm bộ che mồm cho đỡ vô duyên , trước ngực hai khoả thịt theo tiếng cười cứ thế mà rung rinh , nhìn thấy như vậy Tô Khắc lại có chút éo vui , có lẽ hắn không muốn nàng cùng nam nhân khác có quan hệ .
(Ơ ...main vô duyên, giờ nó mới chỉ là thằng làm thuê !!! Một bụi cỏ quang năm hửi cứt chó , làm sao với được mây như em này !)
Éo hiểu sao Tô Khắc cứ có cảm giác là mỹ nữ lão bản kia cười có một tia lạnh lẽo ,trên mặt biểu hiện rất chi là giả tạo .
-Ok , ok , nhất định lần sau ta sẽ cho ngươi theo ! (Lão Bản)
Nữ lão bản cúp máy liền ném luôn cái điện thoại , trên mặt nụ cười dần rút đi , thay vào đó là phán luôn một câu thể hiện sự khinh bỉ .
-Cái l-n mẹ mày muốn ăn đậu hũ , đéo biết tự xem lại bản thân mình đang đứng ở tầng nào của xã hội ! ( Nữ Lão Bản )
Thấy Tô Khắc nhìn chằm chằm vào biểu hiện của mình , nữ lão bản lại đổi ngay khuôn mặt tươi cười , niềm nở nhìn hắn . Tô Khắc cảm thán nữ nhân này lật mặt với bánh tráng cũng chả khác gì nhau !!!
-Nếu mà hắn mà giống người , ta nguyện để bị ăn hết , hihi ! (Lão Bản)
- Ấy chị , nói thế chết em rồi ! (Tô Khắc)
Tô Khắc chịu thua , xem ra cô nàng này trêu đùa mình rồi thành nghiện rồi ,nếu là hồi trước sợ hắn đã cắm cầu mà chạy , sợ chịu không nổi cái này cám dỗ ,nhưng mà bây giờ đã có bàn tay vàng , làm sao mà hắn có thể để thân thể ngọc ngà giao vào tay giặc được chứ .
-À lão bản , có chuyện....(Tô Khắc)
-Đừng kêu lão bản ,ngươi có thể gọi ta là Lạc tỷ hay Yên tỷ được rồi ,à...ta tên Lạc Phi Yên , còn nữa ngươi vẫn còn là học sinh ,nếu không muốn ảnh hưởng chuyện học hành thì tối 7h làm đến 9h tối là ok rồi ! (Lạc Phi Yên)
Nguyên lai lão bản của thẩm mỹ Phương Phỉ Y tên là Lạc Phi Yên, hắn đang nghĩ ngợi cái gì thì tự nhiên hệ thống vang lên âm thanh.
[ Nhiệm vụ : Thông qua khảo hạch của mỹ nữ lão bản ( hoàn thành ); Khen thưởng: Cao trung toán học tinh thông ( trung cấp ).]
[ Học luôn không ?]
-À , lão bản ...à không , Yên tỷ , ý của người có phải là ta đã được nhận vào làm không ?(Tô Khắc)
Tô Khắc vẫn biết nhiệm vụ đã hoàn thành nhưng vân không nhịn được mở mồm ra hỏi ngu một câu.
-Chứ còn sao nữa ,buổi trưa ta nghe tiếng đàn của ngươi lúc đó có hơi say say , nhưng mà thực sự cũng không tồi , nếu không làm sao ta ngủ như chó con say sữa như vậy ! Bắt đầu từ tối mai , ngươi có thể đến đây đi làm ! (Lạc Phi Yên)
Lạc Phi Yên ném cho hắn một cái mị nhãn.
-Em là em thích cái độ soái của anh rồi đấy (Lạc Phi Yên)
Mọi việc coi như thành công , tâm tình Tô Khắc trở nên vui vẻ, mấy cái cảm xúc khẩn trương ngại ngùng ban nãy đã biến mất đi đâu thay vào đó là một khí chất bình thản đến không tưởng , hắn cool ngầu nói ra
-Ối dồi ôi , nhan sắc của em tuỳ lúc có thể dâng hiến cho chị , chỉ sợ là chị thấy trướng mắt em mà thôi ! (Tô Khắc)
Lạc Phi Yên cũng ngạc nhiên , ban nãy hắn nói chuyện cảm thấy giọng còn run run cơ mà thế nào thay đổi thành bộ dáng bình tĩnh nhưu này rồi ,cơ hồ còn bộc phát ra khí phách của thượng nhân , tuy nhiên thế này mới chính là khẩu vị của nàng , nàng hất cái mái tóc ra sau để bộ ngực phía trước hoàn hảo hiện ra.
-Em thế nào biết được chị không thích tiểu nam nhân , mấy thằng nam nhân kia mới lướt qua chị thôi thì tinh trùng đã lên não rồi ,ơ quên ...éo liên quan , mà kệ đi giờ chị chỉ muốn ăn em thôi ! (Lạc Phi Yên )
Vừa nói cô nàng vừa quẹt cái môi đỏ , trông dâm vler !
Tô Khắc cũng chào thua , như thế này khác mẹ gì Bạch Cốt Tinh sặp thịt Đường Tăng đâu , hắn sợ chịu không nổi , cô nàng này đúng là một cái yêu tinh mà !
Không khí bắt đầu nóng lên ,ở hành động kích thích của Lạc Phi Yên , trái tim Tô Khắc lại lần nữa kinh hoàng ,thanh tú gương mặt biến là đỏ ửng, hô hấp dồn dập, ấp úng .
-Á... Yên tỷ , ta về nhà trước , mẹ ta kêu về ăn cơm. (Tô Khắc)
Nghe thế Lạc Phi Yên cười như điên dại , cô nàng lăn lộn trên sô pha mà chỉ vào Tô Khắc .
-Hahaha , mẹ kêu về nhà ăn cơm , mẹ kêu về nhà ăn cơm , cười chết ta. Tên ngươi là Tô Khắc đúng không , ta thấy nên đổi Tô Khấc đi cho nó đẹp (Khấc , khấc , khấc ???)
Tô Khắc hoảng loạn chạy luôn xuống lầu , nếu mà còn ở lại sợ tý nữa hắn éo về được luôn quá, vị lão bản kia quả thực quá nguy hiểm , nếu hắn không muốn bị đốt chết thì chỉ có nước chuồn nhanh.
-Tiểu Bạch tỷ , ta về đây ngày mai lại tới ! (Tô Khắc)
Tô Khắc lướt qua Tiểu Bạch mà nói song trực tiếp chạy luôn ra ngoài.
-Quái lạ , éo hiểu sao Tô Khắc mỗi lần từ trên lầu xuống , như thế nào đều là một bộ mặt đỏ bộ dáng !(Lâm Tiểu Bạch)
Lâm Tiểu Bạch nghiêng đầu khó hiểu , bắt đầu dùng não suy nghĩ lầu xem lầu ba trên đó hai người sẽ phát sinh cái gì sự tình, nhưng nghĩ mãi vẫn là không ra.