Hệ Thống Hái Hoa Tại Đô Thị

Chương 4 : Nỗi lòng cha mẹ

Ngày đăng: 02:23 27/06/20

Bởi vì cái này bản tin, khiến cho Tô Khắc trái tim lại lần nữa tăng tốc, tưởng tượng đến bị người phát hiện hậu quả, càng là chân tay luống cuống, chạy đến buồng vệ sinh rửa mặt, dùng sức làm chính mình bình tĩnh trở lại..
Sau đó lại lần nữa ngồi vào trước máy tính, một cái một cái đi xem xét người khác bình luận.
-Thật sự ta chả có chút manh mối nào ( đệ 1)
-Ế đm , chủ tus xinh vãi chày (đệ 2 )
-Trên lầu tất cả đều là muốn tra xét, tỷ tỷ không cần khổ sở, tiểu đệ đệ sẽ giúp ngươi tìm được cái kia sắc lang ! (đệ 3 )
-Ách, căn cứ lâu chủ miêu tả, ta như thế nào cảm giác chính mình là đối tượng truy nã a ! (đệ 4 )
-Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Ta làn da cũng trắng thật sự, đôi mắt rất sáng, chính là ta không có sờ lâu chủ mông a ! ( đệ 5 )
- Thằng bên trên không cần che dấu , cảm xúc thế nào >< ? ( đệ 6 )
Từng cái bình luận xem xong, Tô Khắc tâm tình đã bình tĩnh rất nhiều, hồi tưởng ngay lúc đó tình cảnh, chính mình đã xác định, lúc ấy cũng không có người khác thấy, nhưng vạn nhất chính mình tội lỗi bị đem ra ngoài ánh sáng thì sao giờ ? Ăn l-n à !
Đột nhiên lại nghĩ đến trong không gian nhắc nhở nhiệm vụ mới, còn sờ lại con gái người ta cái mông , tuy rằng 200 tệ đối với Tô Khắc dụ hoặc lực rất lớn,nhưng là vì phòng ngừa chính mình bị người khác tóm được, xem ra chỉ có thể từ bỏ.
Tô Khắc gia đình điều kiện cũng không có khá giả gì , cha mẹ kinh doanh tiểu cửa hàng lợi nhuận chỉ có thể duy trì cuộc sống, hơn nữa hiện tại chính mình lập tức liền sắp phải thi đại học, vào đại học tiền phí đã là cả nhà trước mắt phấn đấu .
Đầu Tô Khắc lúc này như là bột nhão, bản năng mở ra cặp sách, từ bên trong lấy ra bài tập về nhà , Tô Khắc thành tích ở trong lớp cũng thuộc dạng trung bình , mà nếu so với cùng khối có khoảng 600 người thì hắn cũng ngót nghét hạng 500 . (edit : Kiss )
Thế cho mấy cái môn khác cậu chính thức khoanh bừa , chính xác suất không đủ 50%, chẳng qua từ trước phức tạp toán học đề đối với hiện tại Tô Khắc tới nói , bây giờ thật ra trở nên dễ dàng rất nhiều, xem ra khen thưởng chính mình cao trung toán học tinh thông ( sơ cấp ) xác thật hữu hiệu.
Tô Khắc đang đem toàn bộ bài tập mấy môn học hoàn thành thời điểm, cha mẹ hắn vừa lúc trở về.
Ở trên bàn cơm, tuy rằng ba ba mụ mụ bận bịu một ngày, nhưng trên mặt lại cũng nhìn không ra chút nào mỏi mệt, Tô Khắc một bên cúi đầu ăn cơm một bên nói:
- Ba mẹ, ta hôm nay nhặt được 300 tệ ! ( Tô Khắc ) ( Cỡ 1 triệu vnđ )
Tô Khắc mụ mụ tên là Trương Tuyết, tuy rằng vừa mới vào 40 , nhưng vì làm việc quá độ mệt nhọc, khóe mắt đã xuất hiện nếp nhăn, bất quá cười rộ lên vẫn như cũ có thể nhìn ra tuổi trẻ khi phong tư, lúc này buông chiếc đũa nhìn Tô Khắc :
- Nhặt tiền ? Tô Khắc, không phải là tiền rơi ở trong tiệm của mình đi ? Đây chính nếu là của một cái tiểu khu hàng xóm,lỡ để người ta biết tìm đến tận nhà thì thực sự không tốt a ! (Mụ Mụ)
- Mẹ, không phải ở trong tiệm nhặt, là ta tan học thời điểm ở trên đường nhặt, ta nói thật sự đấy ! (Tô Khắc )
Tô Khắc tuy rằng có thể đem chuyện này dấu diếm xuống dưới, nhưng mà trong tay hiện tại lại có 300 tệ , đã cơ hồ tương đương hai tháng cơm phí, ít nhất xem như cấp trong nhà giảm bớt một chút gánh nặng.
- Thật á ? . Trương Tuyết có chút nửa tin nửa ngờ. ( Mụ Mụ )
- Ai nha, mẹ nó ơi , ngươi cũng đừng nghi thần nghi quỷ, Tô Khắc nói là ở trên đường nhặt chính là trên đường nhặt, chẳng lẽ ngươi còn muốn cho hắn giao cho cảnh sát thúc thúc a ? Thế khác gì tuổi trẻ chưa trải sự đời đâu này !!! (Ba Ba )
Nhìn đến Trương Tuyết trừng lại đây ánh mắt, Tô Khắc ba ba chạy nhanh câm mồm:
- Ta chót dại ...thôi thôi ăn cơm, ăn cơm ! ( Ba Ba )
Tô Khắc ba ba tên là Tô Hữu Phúc, tuy rằng Tô gia cung có mấy anh em trạc tuổi hắn nhưng nhan sắc có vẻ khá trẻ, họ cũng tầm 43 tuổi như Tô Hữu Phúc nhưng tuổi người cha này của Tô Khắc thoạt nhìn muốn so thực tế tuổi lớn hơn không ít, năm tháng dấu vết ở trên mặt lưu hàng tỷ đạo nếp nhăn, tóc đen đã nhuốm không ít màu bạc .
Ăn cơm xong, Tô Khắc làm bộ làm tịch ôn tập một chút sách vở, chính là hiện tại hắn đầu óc đều là cái gì mông , ngực các thứ , còn có khen thưởng gì đó, căn bản là không có biện pháp tập trung đi xuống,thế là bất đắc dĩ bèn tắm rửa một cái liền nằm ở trên giường.
Trong phòng đen nhánh một mảnh, chính là Tô Khắc lại không có một tia buồn ngủ, hôm nay mang cho hắn ngoài ý muốn thật sự là quá nhiều, tuy rằng cái này hái hoa hệ thống đã ở chính mình trong óc xuất hiện năm ngày, chính là hôm nay là hắn lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ, hơn nữa được đến ứng có khen thưởng.
Nhắm mắt lại, tiến vào trong đầu cái kia hệ thống không gian, nhìn kia điện tử trên màn hình biểu hiện dòng chữ, vẫn như cũ là: [Nhiệm vụ: Bóp mông Lý Phỉ Phỉ ( phân biệt sờ và bóp ) ; khen thưởng: 200 nhân dân tệ ]
-Có ai không ??? ( Tô Khắc )
Hắn bâng quơ câu hỏi trong không gian vang vọng đi .... Không có ai trả lời !!!
-Không có ai gợi ý cả ! Ít ra cũng phải cho một ít sự trợ giúp chứ !!! ( Tô Khắc )
Tô Khắc từ trên xuống dưới cẩn thận đánh giá một lần này điện tử màn hình , chính là mặt trên trừ bỏ có biểu hiện nhiệm vụ ở ngoài,thì xung quanh đều rỗng tuếch , chả có một thứ gì cả !!!
Càng nghĩ càng là bực bội, một chútphiền liền ngồi dậy, nhìn ngoài cửa sổ ánh trăng le lói ánh sáng vào trong phòng , trên mặt đất sáng lên một mảnh, trong lòng không tự giác cảm giác rất là bình thản thoải mái. (edit : Kiss )
“Hô!” Phun ra một hơi, đẩy cửa đi đi WC, chính là muốn đến đây vẫn phải qua cái phòng của ba mẹ , lúc này Tô Khắc chợt nghe thanh âm .
- Mẹ nó này, tính toán ra chưa ? ( Ba Ba )
Ba ba Tô Khắc thanh âm ép tới rất thấp, chính là ở yên tĩnh ban đêm vẫn như cũ rõ ràng truyền tới Tô Khắc lỗ tai.
- Ân ! Lời 78 tệ ! ( Mụ Mụ )
Mụ mụ Trương Tuyết thanh âm nghe tới có chút hạ xuống
- Hôm nay buôn bán vậy mà cũng chẳng được bao nhiêu !
Một ngày lợi nhuận 78 tệ , nghe tới thì cũng không có ít lắm , nhưng nếu là thật muốn tính sổ nói (78x30=2340), một tháng liền 3000 tệ ( cỡ 10 triệu vnd ) đều không đến, hai vợ chồng người còn khổ cực làm việc không có nghỉ ngơi thời gian.
Nghe được trong phòng ba mẹ giống như đã không có nói chuyện có vẻ khá buồn rầu ,Tô Khắc đứng ở ngoài cửa, tâm tình cũng trở nên có chút phiền muộn, vừa muốn nhẹ giọng cất bước, liền nghe được ba ba lại nói lên:
- Không sao đâu, ta sẽ cố gắng kiếm thêm việc làm , hôm trước ta nghe lão Trương nói nhà hắn hài tử vào đại học tiêu phí thật không ít ! ( Ba Ba )
- Đúng vậy, ta đã sớm hỏi qua người khác, hiện tại đọc cái đại học một năm phải trên một vạn tệ, cũng không biết nhà ta Tô Khắc có thể thi đến nơi nào ? ( Mụ Mụ )
Trương Tuyết tưởng tượng đến Tô Khắc thanh âm nhu hòa rất nhiều.
-Đừng cho con của chúng ta áp lực quá lớn , chỉ cần hắn cô gắng hết mình liền tốt , trên TV luôn là nói cái này áp lực thi cử rất lớn , cái kia nhảy lầu, thật là hù chết người ! ( Ba ba)
Tô Hữu Phúc thay đổi cái tư thế, duỗi tay ôm Trương Tuyết bả vai:
-Ta muốn là Tô Khắc thi đại học đứng 3 toàn quốc có thể tốt thuận lợi, khiến cho hắn đỗ cái khoa chính quy ! ( Baba )
-Đứng thứ 3 ? Kia tiền học phí mỗi năm phải một vạn tệ, còn không tính mặt khác tiêu phí ! ( Mụ Mụ )
Trương Tuyết hiển nhiên cũng hỏi thăm qua phương diện này sự tình, lập tức liền buột miệng thốt ra. (edit : Kiss )
- Có thể có cái khoa chính quy bằng cấp về sau có thể tìm được một công việc tốt, cũng không thể để Tô Khắc cùng chúng ta làm cái này mua bán nhỏ cửa hàng ! ( Ba ba )
Tô Hữu Phúc thanh âm mang theo bất đắc dĩ lại tràn ngập hy vọng.
Tô Khắc hốc mắt trở nên ướt nóng, tình thương của cha như núi, dày nặng lại hàm súc, một câu trực tiếp đánh trúng hắn trái tim, chính mình ba mẹ quá mệt mỏi, còn muốn nhọc lòng chính mình việc học, chính là chính mình có thể vì bọn họ làm những gì đây ?
Đúng rồi ...
-Hái hoa hệ thống ! Ta có hái hoa hệ thống ! ( Tô Khắc )
Tô Khắc trở lại trên giường, đôi tay nắm chặt nắm tay, chính mình nhất định phải thay đổi chính mình vận mệnh, muốn cho ba mẹ những tháng ngày sau này thật là cực kì thoải mái hưởng thụ.