Hệ Thống Hái Hoa Tại Đô Thị

Chương 6 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 02:23 27/06/20

Tô Khắc vành mắt đều có chút đỏ như mếu , thanh âm run rẩy, một hơi đem nói cho hết lời, sau đó chỉ vào ban công lầu ba, chứng minh chính mình trong sạch..
- Thì ra là thế ! (Bác gái quản túc )
Túc quản bác gái ngẩng đầu nhìn nhìn, quả nhiên lầu ba thiếu một kiện áo lót , thế là bác gái cũng bớt quạo lại mà nhẹ nói :
- Ngươi muốn trả nó cho người mất ? (Bác gái quản túc )
- Dạ..éo thể chính xác hơn (Tô Khắc )
- Thế thì vào đi (Bác gái quản túc )
Túc quản bác gái giống như còn chưa có yên tâm, thế là trực tiếp giám sát Tô Khắc kéo vào phòng quản lý của khu ký túc để dặn dò gì đó , vừa đi một bên lẩm bẩm:
- Kia hẳn là phòng 306 (Bác gái quản túc )
Tô Khắc nhắm mắt theo đuôi túc quản bác gái đi vào cái kí túc xá nữ sinh , sau đó nhìn đến này bác gái cầm lấy điện thoại, nhấn một cái dãy số:
- Alo ! phòng 306 ký túc xá sao? À ... ta là túc quản, các ngươi ký túc xá ai quần áo rớt thì xuống mà lấy nhé ! (Bác gái quản túc )
Buông điện thoại, này túc quản bác gái lại nhìn chằm chằm đánh giá một lần Tô Khắc .
- Tí nữa các nàng liền xuống dưới này, ngươi chờ một lát, vừa mới hiểu lầm ngươi là trộm nội y tặc, ngươi đừng để trong lòng a ! (Bác gái quản túc )
Liền như vậy một lúc sau, Tô Khắc bốc phét thế nào làm bác gái kia cũng phải tin hắn , rốt cuộc một tên nói chuyện thích cúi đầu, không có việc gì cũng mặt đỏ , hẳn là sẽ không làm ra như vậy lưu manh,biến thái sự tình.
Tô Khắc nghe xong liền cười trừ
- Không có việc gì! Ta không để bụng đâu (Tô Khắc )
Nhưng là trên trán lại xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, rốt cuộc bây giờ chính mình..haizzz, không biết tí nữa con gái người ta đến thấy hắn trả đồ lót có ngại hay không nữa chứ hắn là hắn xấu hổ muốn chết rồi .
Người khác đều là không nhặt của rơi, chính mình tự nhiên đem áo nịt ngực đi trả cho người ta !
Cộc cộc cộc !
Cửa phòng truyền đến một trận tiếng vang, Tô Khắc cố gắng ổn định chính mình hô hấp, mạnh mẽ hít vào một hơi, nhưng vẫn khẩn trương cúi đầu..
- A di, là ta rớt quần áo, cảm ơn ngài a ! ( Lý Phỉ Phỉ )
Một cái nữ hài đẩy cửa mà vào, thanh âm vang lên, thập phần thanh thúy, như là tiếng hót của chim hoàng oanh vậy.
Túc quản bác gái lắc đầu rồi chỉ chỉ một bên đứng Tô Khắc nói.
- Đừng cảm tạ ta, là cái này nam đồng học kia nhặt được ! (Bác gái quản túc )
Cho đến lúc này Tô Khắc mới chậm rãi ngẩng đầu lên, đầu tiên là nhìn đến một đôi ăn mặc dép lê chân nhỏ,trắng hồng mịn màng, ngón chân có thẳng tặp , cặp đùi thon thả, mà bên trên dép lê còn có một cái hình ảnh chú cún con trông thập phần đáng yêu .
Hướng về phía trước nhìn lại, hình dáng mắt cá chân rõ ràng,cẳng chân tinh tế mượt mà rất là động lòng người, theo ánh mắt nhìn lên, lúc này mới nhìn đến này thiếu nữ thế nhưng ăn mặc áo ngủ liền chạy xuống dưới, màu hồng phấn áo ngủ buông xuống phía dưới, vừa mới che qua đầu gối, mặt trên đồng dạng một cái biểu tượng con chó giống y cái dép lê kia .
Mà Tô Khắc cứ như vậy đôi tay nâng lên cái áo ngực màu xanh da trời chậm rãi ngẩng đầu lên, đồng dạng nữ hài cũng ở đang nhìn hắn chăm chú.
Thiếu nữ tóc dài đen nhánh rối tung trên vai, gương mặt thanh tú khả ái, tròng mắt đen láy, đuôi mắt cong cong, lông mi rất dài, rất là xinh đẹp, như kiểu búp bê xinh đẹp vậy .
Chẳng qua lúc sau cái này thiếu nữ hài thấy rõ khuôn mặt Tô Khắc,môi cười nhưng đôi mắt tức khắc trừng lên, Tô Khắc cùng này nữ hài ánh mắt chạm nhau , càng là giật mình hết hồn.
-Là ngươi !!! ( Cả 2)
Hai người trăm miệng một lời nói.
Tô Khắc não ong một lên tiếng, cảm giác hơi choáng váng rồi , đôi mắt đã có dấu hiệu tối sầm cảm giác, bất quá lập tức phản ứng lại ,nhanh đem cái áo nịt kia nhét nhanh vào tay cô gái kia rồi xông ra cửa chạy vụt mất , trong chớp mắt liền không còn bóng dáng.
Túc quản bác gái cũng sửng sốt một chút, đối với trước mắt nữ hài hỏi:
-Ơ wtf , hai ngươi biết nhau à ? (Bác gái quản túc )
Lý Phỉ Phỉ xoay đầu cười trừ một tia , nghiến răng nghiến lợi nói một câu .
-Dạ ...ta có biết hắn ! ( Lý Phỉ Phỉ )
Đúng con mẹ nó oan gia ngõ hẹp mà !!!
Tô Khắc đéo thể nào tin được cái áo ngực kia lại là của Lý Phỉ Phỉ - người mà hắn vỗ nhẹ cái mông mà bây giờ còn muốn tiếp tục thực hiện lần nữa đâu này !!!
Tô Khắc đầy đầu đổ mồ hôi, một hơi chạy về lớp học của mình , cả người nhũn ra, trực tiếp gục vào mặt bàn , có vẻ hơi kinh hoàng , mãi đến khi xác định chính mình đã an toàn, mới xem như chân chính thở phào nhẹ nhõm.
-Dm tí thì ăn l-n ,xém nữa thì mắc đầu vô lưới , may mà còn chạy kịp (Tô Khắc )
Tô Khắc chỉ có thể như vậy bình tĩnh cảm xúc bản thân , sau đó tiến vào đến kia không gian hệ thống bên trong.
[ Nhiệm vụ: Đem áo ngực trả lại người mất(hoàn thành ) ; Khen thưởng: Cao trung vật lý tinh thông ( sơ cấp ).]
[Nhận luôn hay không ???]
Tô Khắc lập tức nhận luôn cho nóng, một đạo mát lạnh bạch quang sáng lên, tức khắc thân thể cảm giác được phi thường thoải mái , đồng thời trong óc xuất hiện một cỗ đại lượng vật lý tri thức, cái gì xung lượng , động lượng, điện lưu từ trường, nguyên tố chu kỳ, trong chớp mắt tất cả đều dễ dàng, có thể nói mấy cái kiến thức Tô Khắc đã nắm hết cả phần gốc rễ rồi . ( éo lo mất gốc kiến thức , quá kinh dị )
Tùy tay mở ra một ít bài tập vật lý, làm nhẹ một cái đề sau đó đối chiếu đáp án, Tô Khắc càng xem càng là hưng phấn, tuy rằng bài tập này cũng không dạng khó gì nhưng chính là hắn đã làm đúng được tới 5 phần rồi .
- Uầy ! Lần này phần thưởng quả nhiên chất vãi đái ! (Tô Khắc )
Tô Khắc lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cao trung vật lý tinh thông ( sơ cấp ) phần thưởng trải qua hắn kiểm nghiệm xác thật đã hiện ra hiệu quả không tưởng , nói như vậy, khoảng cách tiến đến cánh cửa đại học mục tiêu càng gần một bước.
Lần này thâm nhập hang hổ (ý nói chỗ Lý Phỉ Phỉ ), mạo hiểm đem thiên áo nịt ngực về với chủ của nó , cuối cùng cũng hoàn thành , xong hắn nhìn lại đồng bài tập vật lý vừa giải có phần gần đúng hoàn toàn , vội ngẫm nghĩ :" Đúng là có làm mới có ăn a ! "
Tiến vào không gian, xem xét điện tử màn hình, Tô Khắc một chút ngoài ý muốn, nhiệm vụ áo vếu đã biến mất, hiện tại ở trên màn hình vẫn như cũ còn lại [Nhiệm vụ: Bóp mông Lý Phỉ Phỉ ].
Chính là nhiệm vụ phần thưởng lại đã xảy ra thay đổi, bởi vì mặt trên rõ ràng biểu hiện: [Khen thưởng: Quân Thể Quyền tinh thông.] ( một loại võ của quân nhân )
-Ơ clgt .Của ta 200 đồng tiền đâu , sao lại thay đổi Quân Thể Quyền là thế éo nào ??? ( Tô Khắc )
Tô Khắc mặt nhăn như đít khỉ ,hắn là đã đem này 200 đồng tiền chắc chắc sắp ở trong chính mình ví tiền, nhưng hiện tại lại đổi thành Quân Thể Quyền tinh thông.
Này Quân Thể Quyền thì có cái ích lợi gì? Chính mình học quân sự tại trường cũng có dạy qua cái này võ học, đến nay cũng học được mấy thế võ cơ bản rồi ,nhưng thế nào có thể so sánh được với 200 tệ đâu này ! Có khi khả nghi ở chỗ trường hắn là dạy võ cơ bản còn ở đây là tinh thông ??? Ừ thì ...cứ tạm cho là vậy đi ...
Tô Khắc tự an ủi bản thân , phần thưởng bị thay đổi là bởi vì chính mình hoàn thành cái nhiệm vụ áo dú , đấy có khả năng là nguyên nhân áo nịt ngực chủ nhân là Lý Phỉ Phỉ, hôm nay sự tình như vậy sẽ trở nên phức tạp hơn , thế là tự nhiên độ khó của nhiệm vụ này được gia tăng cùng với độ nguy hiểm, cho nên phần thưởng cũng như vậy là thay đổi .
Nói cách khác sau khi biến hóa khen thưởng muốn so với trước 200 tệ càng thêm cao cấp, rõ ràng chính mình bây giờ vẫn chưa biết quân thể quyền có ích lợi gì, cứ vẫn nghĩ nhân dân tệ lúc nào cũng thực dụng đâu này !!!
Cau mày, hắn là hiện tại có chút không vui , vẫn có hơi lo lắng ,bỗng nhiên chuông vang lên, Tô Khắc chỉ có thể đem chuyện này tạm thời bỏ qua một bên, bởi vì này tiết học có một cái lão sư quá mức khủng bố ( giáo viên này hung tàn , ác độc lắm à ! ), nổi tiếng đến nỗi có cả biệt danh là Quỷ Kiến Sầu , giáo viên này dạy tiếng Anh , vừa nói xong ....haizz chưa gì đã thấy bóng dáng tay kẹp giáo án cùng sách giáo khoa bước vào phòng học