Hệ Thống Liệp Diễm

Chương 102 : Vô Đề!

Ngày đăng: 01:25 27/06/20

Lần này giao hợp, Hoàng Đế Nội Kinh của Nhân Hoàng Hiên Viên, tự động vận chuyển trong cơ thể Long Ngạo, khiến cho tu vị của hắn tăng lên, nhưng mà vẫn bị hắn áp chế xuống, nếu thả lỏng áp chế, tu vị cũng đến Kết Đan Tầng Ba.
Đương nhiên, Hồ Bích Trâm và Lan Như Nguyệt cũng được lợi ích không nhỏ, Hồ Bích Trâm từ trúc cơ tầng hai đột phá lên trúc cơ tầng 5, Lan Như Nguyệt từ trúc cơ tầng một đột phá đến trúc cơ tầng 4 đỉnh phong. Như thế đã thấy công hiệu của Hoàng Đế Nội Kinh tốt đến thế nào. Hơn nữa nếu như Long Ngạo xong tu với người có tu vị cao hơn minh, sẽ được lợi ích càng nhiều thêm. Quả thật là một công đôi việc.
.................Đường Phân Cách...................
Sáng ngày thứ hai, Long Ngạo vẫn còn ngủ say nhưng vẫn cảm giác được chính mình đại huynh đệ được một không gian ẩm ướt ôn nhu bao phủ, quả thực sướng chết rồi! Long Ngạo nhịn không được nhẹ giọng ừ một tiếng, sau đó mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, thì nhìn thấy hai nữ rõ ràng ghé vào chính mình dương vật phía dưới cao thấp hoạt động lấy, lập tức khiến Long Ngạo khẽ nói:
– Híz-khà-zzz... Nha... Thoải mái... Thật là thoải mái... Ân..."
Nghe được âm thanh sảng khoái của Long Ngạo, lập tức hai nữ vũ mị ngẩng đầu nhìn về phía Long Ngạo, sau đó đem đại huynh đệ Long Ngạo thanh lý sạch sẽ, sau đó hai nữ bò đến bên người Pong Ngạo sau đó tựa và ngực hắn, Long Ngạo hai tay nhẹ nhàng phủ. Vuốt lưng ngọc hai nữ, Long Ngạo nhìnhai nữ cực hung khí, tà tà cười cười nói ra:
– Hắc hắc! Bảo bối! Đêm qua sướng hay không?? Phải hay không lại muốn phu quân cho các ngươi mút?
Long Ngạo nói xong duỗi ra sắc thủ tại bên trên hung khí nhẹ nhàng sờ soạng thoáng một phát, lập tức hai nữ yêu kiều rên lên một tiếng, Hồ Bích Trâm hờn dỗi quyến rũ nói:
– Ngạo nhi! Đêm qua ngươi thiếu chút nữa đem hai người chúng ta giết chết, thật là lớn bại hoại! Thật không biết thương hương tiếc ngọc!
Lan Như Nguyệt cũng vũ mị vô cùng nói: – Đúng đấy, ngươi tên bại hoại tựa như một đầu dã thú vậy, chúng ta bây giờ còn sưng đây này!
Lan Như Nguyệt nói xong hé môi nhỏ, tại trên ngực Long Ngạo cắn nhẹ một phát.
– Ha ha ha... Chỉ có thể trách các ngươi, là các ngươi quá mê người rồi, ta không kiếm chế được muốn ăn tươi các ngươi,.. A hahaha...
Long Ngạo đắc ý cười lớn.
Sau đó nói một phen dỗ ngon dỗ ngọt cùng ăn nhiều đậu hủ, sau đó Long Ngạo rốt cục không chiến tiện nghi khi hai nữ tức giận rời giường, sau đó đi ra ngoài đã nhìn thấy chúng nữ tất cả đều ngồi trên bàn lớn, cái bàn này là phỏng theo Tây Phương, rất dài, đoạn trước nhất là Long Ngạo chính chủ ngồi, những nữ nhân khác tất cả đều ngồi ở hai bên. Dương Tiễn đi rửa mặt một phen, sau đó ngồi vào bên trên mặt ghế, rồi nhìn chúng nữ, hắn cảm thấy vô cùng ấm ấp!
Lúc này thời điểm Phương Linh Nhi lập tức nhào vào trong ngực Long Ngạo, tựa đầu dán tại trên người hắn, sau đó hờn dỗi nói:
– Bại hoại phụ thân! Đêm qua lại làm chuyện xấu, hai người ta không ngủ được. Xấu lắm.
Bởi vì từ khi Phương Mỹ Tâm thành nữ nhân của Long Ngạo, thì Phương Linh Nhi cũng bắt đầu gọi hắn là phụ thân. Long Ngạo cũng không nói gì, tựa hồ là chấp nhận đứa con này của mình. Nhưng mà cơ thể của Phương Linh Nhi không biết vì sao mà phát triển rất nhanh, bây giờ tựa hôg như đứa trẻ mười tuổi, trước ngực bằng phẳng, bây giờ đã lớn đến C cúp, Long Ngạo nhìn mà mắt muốn lòi ra, nhất là khi nàng nhảy vào ngực hắn, đôi hung khí áp vào ngực, khiến hắn thỏa mái một trận.
Chúng nữ nghe Phương Linh Nhi nói, tất cả đều sắc mặt đỏ lên, nhất Tiểu Âm cùng Tiểu Nhu , các nàng mới tới nhưng là đã sớm cùng chúng nữ đánh chín, nhưng là hay vẫn rất thẹn thùng! Long Ngạo ngượng ngùng cười cười nói ra:
– Ha ha! Tốt rồi! Lần sau hội sẽ chú ý một chút, Đây chính là ngươi buôn bán có lời, nghe xong cả đêm ta còn không có tìm ngươi đòi tiền đây này! Ha ha ha.
.............
( Điện thoại hêt pin giữa chừng, không viết tiếp được. Ngoài này chuẩn bị có bảo nên không thể viết tiếp được. Mọi người thông cảm. Để chờ đến ngày 29 thì mình sẽ gỡ víp. Sắp đi lính rồi, gỡ ra cho mọi người đọc. Mình sẽ cố hoàng thành bộ truyện trước khi đi lính. ).
Ủng Hộ......
Tác Giả: Hiên_Viên_Đế.