Hệ Thống Liệp Diễm
Chương 91 : Kích Tình (16+)
Ngày đăng: 01:25 27/06/20
– Thiếu gia!
Hai tên canh cửa khi thấy Long Ngạo từ bên ngoài đi vào thì vội vàng đi đên chào hỏi, bọn hắn cũng biết ba tháng này, Long Ngạo thiếu gia đi vào Yêu Thú Sơn Mạch lịch luyện, hiện tại trở về.
– Ừ...
Long Ngạo nhìn hai tên này một chút, sau đó ừ nhẹ một tiếng, sau đó bước vào cổng.
– Nhất ca, huynh có cảm giác hay không...ta bị thiếu gia nhìn mà chân muốn nhũn.
Lan Nhị đứng ngoài cửa nhìn Long Ngạo đi vào, sau đó nhìn Long Nhất hoảng sợ nói.
– Ừ, ta cũng cảm thấy vậy, nếu ta đoán không lầm, đó là sát khí, sát khí khi giết nhiều người hoặc yêu thú mới hình thành. Nếu là vậy, thì thiếu gia thật đáng sợ.
Lan Nhất dùng ánh mắt kinh sợ nhìn bóng lưng Long Ngạo.
..........
Long Ngạo đi vào Lan Gia, không chần chờ lập tức đi thẳng đến chổ ở của Lan Như Ngọc, hắn muốn xem hiện tại nàng thế nào.
– Cốc! Cốc! Ngọc Nhi.
Khi đi đến phòng của nàng, thì hắn dùng tay gõ cửa nhẹ giọng gọi.
– Long Ngạo?
Lan Như Ngọc kinh hô lên một tiếng, sau đó vội vàng đi đến mở cửa, mở ra thì thấy được khuôn mặt mà ba tháng nay nàng tưởng nhớ, khiến nàng nhớ nhung. Khuôn mặt này sau ba tháng đã bớt đi khá nhiều sự non nót của lúc trước, mà thay vào đó là sự kiên cường, mạnh mẽ, tự tin.
– Ngọc Nhi!
Long Ngạo thấy nàng mở cửa thì không chờ được nữa lập tức lao vào ôm nàng, vùi đầu vào ngực nàng, ngửi hương thơm thanh lẹ quen thuộc, khiến hắn thỏa mái không muốn buôn.
– Ta nhớ nàng lắm.
Long Ngạo buôn Lan Như Ngọc ra, nhìn khuôn mặt tú lệ của nàng dịu dàng nói.
– Ta cũng nhớ chàng!
Lan Như Ngọc lập tức ôm chầm lấy hắn vùi đầu vào ngực hắn, suốt ba tháng nay không có gặp hắn, khiến nàng nhớ vô cùng, nhưng cũng không đi tìm, vì sợ ảnh hưởng đến việc hắn rèn luyện. Bây giờ hắn về rồi thì nàng tận tình phát tiết.
– Ngọc Nhi, khổ cho nàng rồi.
Long Ngạo dịu dàng nói, sau đó cúi đầu xuống hôn lên môi nàng khi nàng chưa kịp phản ứng.
– Ứ...
Lan Như Ngọc bị tập kích bất ngờ có chút chưa thích ứng, giẫy dụa vài cái cho có lệ sau đó cũng phối hợp.
Long Ngạo đưa đầu lưỡi của mình vào miệng nàng, quấn lấy lưỡi thơm tho ngọt liệm của nàng, mút lấy những giọt nước bọt ngọt xớt.
Lan Như Ngọc cũng phối hợp nút lưỡi với hắn.
Khoản năm phút sau, khi đầu lưỡi của hai người tê rần, thì hai người mới buôn ra.
– Ngọc Nhi thật đẹp!
Long Ngạo sau khi buôn ra, nhìn thấy khuôn mặt trắn mong đang thẹn thùng thì chợt tuông ra một câu khen ngợi, quả thật Lan Như Ngọc rất đẹp, mắt ngọc mày ngài, thiên sinh tú lẹ, quả thật là Tiên Nữ Giáng Trần, đẹp không kẻ xiết. Kể từ lúc lên Nguyên Anh thì nàng như thoát thai hoán cốt vậy, da thịt thì đã trắng rồi lại càng thêm trắng như da trẻ con, khí tức thì chuyển biến trở thành một Tiên Nữ Thánh Khiết không nghiệm bụi trần, khiến ai cũng ghé mắt khi nhìn thấy nàng.
Long Ngạo cũng vậy, mặc dù đã thấy qua, nhưng lúc đó không xem kỷ, bây giờ xem lại quả thật Nhân Gian Tuyệt Sắc, đẹp đến nổi hoa phải nhường, nguyệt phải thẹn.
Long Ngạo dùng hai tay bắt đầu nhẹ nhàng cởi từng kiện, từng kiện y phục của nàng ra, từng mãnh da thịt trắn nỏn như ngọc như ngà dần dần hiển lộ ra, trên làn da như có ngọc vậy, long lanh óng ánh, thật là một càng sắc tuyệt đẹp
Một lúc thì toàn bộ quần áo của nàng đã bị Long Ngạo cởi hết, thân hình hoàn mỹ hiện ra trước mắt hắn. Làn da trắn nỏn long lanh, khuôn ngực cao ngất đứng thẳng, tay chân chân thoang dài, vòng eo nhỏ nhắn, hai cặp mong no đủ vểnh cao, ở giữa hai chân thoang dài là một vùng đất thần thánh tuyệt đẹp, những sợi long tơ mỏng manh dịu dàng đang lây động theo từng nhịp thở, chính nó đang cố hết sức mình bảo vệ một vùng đất thần thánh màu hồng phấn đang chờ người khám phá.
– Thật Đẹp!
Long Ngạo ngây người trước vẽ đẹp vô song của Lan Như Ngọc.
– Chàng...
Lan Như Ngọc thấy hắn nhìn ngấm thân thể của mình đến ngây người, thì trong lòng vô cùng ngọt ngào. Tâm hồn nhỏ bé ngượng ngùng đỏ mặt mặt.
.........
( hố hố...chờ chương sau đi nhé....chương này là chương bắt đầu cho cảnh sắc, cho nên sẽ không có cảnh sắc ở chương này, mọi người chờ chương sau đó nhé... Do vấn đề thân thể nên không thể viết nhiều chữ được, nên mọi người thông cảm cho tác. Tác xin chân thành cảm ơn. Thân! )
( Cầu Ủng Hộ, cầu bao nuôi. Cầu TLT, Cầu KP ).
Tác Giả : Hiên_Viên_Đế.
Hai tên canh cửa khi thấy Long Ngạo từ bên ngoài đi vào thì vội vàng đi đên chào hỏi, bọn hắn cũng biết ba tháng này, Long Ngạo thiếu gia đi vào Yêu Thú Sơn Mạch lịch luyện, hiện tại trở về.
– Ừ...
Long Ngạo nhìn hai tên này một chút, sau đó ừ nhẹ một tiếng, sau đó bước vào cổng.
– Nhất ca, huynh có cảm giác hay không...ta bị thiếu gia nhìn mà chân muốn nhũn.
Lan Nhị đứng ngoài cửa nhìn Long Ngạo đi vào, sau đó nhìn Long Nhất hoảng sợ nói.
– Ừ, ta cũng cảm thấy vậy, nếu ta đoán không lầm, đó là sát khí, sát khí khi giết nhiều người hoặc yêu thú mới hình thành. Nếu là vậy, thì thiếu gia thật đáng sợ.
Lan Nhất dùng ánh mắt kinh sợ nhìn bóng lưng Long Ngạo.
..........
Long Ngạo đi vào Lan Gia, không chần chờ lập tức đi thẳng đến chổ ở của Lan Như Ngọc, hắn muốn xem hiện tại nàng thế nào.
– Cốc! Cốc! Ngọc Nhi.
Khi đi đến phòng của nàng, thì hắn dùng tay gõ cửa nhẹ giọng gọi.
– Long Ngạo?
Lan Như Ngọc kinh hô lên một tiếng, sau đó vội vàng đi đến mở cửa, mở ra thì thấy được khuôn mặt mà ba tháng nay nàng tưởng nhớ, khiến nàng nhớ nhung. Khuôn mặt này sau ba tháng đã bớt đi khá nhiều sự non nót của lúc trước, mà thay vào đó là sự kiên cường, mạnh mẽ, tự tin.
– Ngọc Nhi!
Long Ngạo thấy nàng mở cửa thì không chờ được nữa lập tức lao vào ôm nàng, vùi đầu vào ngực nàng, ngửi hương thơm thanh lẹ quen thuộc, khiến hắn thỏa mái không muốn buôn.
– Ta nhớ nàng lắm.
Long Ngạo buôn Lan Như Ngọc ra, nhìn khuôn mặt tú lệ của nàng dịu dàng nói.
– Ta cũng nhớ chàng!
Lan Như Ngọc lập tức ôm chầm lấy hắn vùi đầu vào ngực hắn, suốt ba tháng nay không có gặp hắn, khiến nàng nhớ vô cùng, nhưng cũng không đi tìm, vì sợ ảnh hưởng đến việc hắn rèn luyện. Bây giờ hắn về rồi thì nàng tận tình phát tiết.
– Ngọc Nhi, khổ cho nàng rồi.
Long Ngạo dịu dàng nói, sau đó cúi đầu xuống hôn lên môi nàng khi nàng chưa kịp phản ứng.
– Ứ...
Lan Như Ngọc bị tập kích bất ngờ có chút chưa thích ứng, giẫy dụa vài cái cho có lệ sau đó cũng phối hợp.
Long Ngạo đưa đầu lưỡi của mình vào miệng nàng, quấn lấy lưỡi thơm tho ngọt liệm của nàng, mút lấy những giọt nước bọt ngọt xớt.
Lan Như Ngọc cũng phối hợp nút lưỡi với hắn.
Khoản năm phút sau, khi đầu lưỡi của hai người tê rần, thì hai người mới buôn ra.
– Ngọc Nhi thật đẹp!
Long Ngạo sau khi buôn ra, nhìn thấy khuôn mặt trắn mong đang thẹn thùng thì chợt tuông ra một câu khen ngợi, quả thật Lan Như Ngọc rất đẹp, mắt ngọc mày ngài, thiên sinh tú lẹ, quả thật là Tiên Nữ Giáng Trần, đẹp không kẻ xiết. Kể từ lúc lên Nguyên Anh thì nàng như thoát thai hoán cốt vậy, da thịt thì đã trắng rồi lại càng thêm trắng như da trẻ con, khí tức thì chuyển biến trở thành một Tiên Nữ Thánh Khiết không nghiệm bụi trần, khiến ai cũng ghé mắt khi nhìn thấy nàng.
Long Ngạo cũng vậy, mặc dù đã thấy qua, nhưng lúc đó không xem kỷ, bây giờ xem lại quả thật Nhân Gian Tuyệt Sắc, đẹp đến nổi hoa phải nhường, nguyệt phải thẹn.
Long Ngạo dùng hai tay bắt đầu nhẹ nhàng cởi từng kiện, từng kiện y phục của nàng ra, từng mãnh da thịt trắn nỏn như ngọc như ngà dần dần hiển lộ ra, trên làn da như có ngọc vậy, long lanh óng ánh, thật là một càng sắc tuyệt đẹp
Một lúc thì toàn bộ quần áo của nàng đã bị Long Ngạo cởi hết, thân hình hoàn mỹ hiện ra trước mắt hắn. Làn da trắn nỏn long lanh, khuôn ngực cao ngất đứng thẳng, tay chân chân thoang dài, vòng eo nhỏ nhắn, hai cặp mong no đủ vểnh cao, ở giữa hai chân thoang dài là một vùng đất thần thánh tuyệt đẹp, những sợi long tơ mỏng manh dịu dàng đang lây động theo từng nhịp thở, chính nó đang cố hết sức mình bảo vệ một vùng đất thần thánh màu hồng phấn đang chờ người khám phá.
– Thật Đẹp!
Long Ngạo ngây người trước vẽ đẹp vô song của Lan Như Ngọc.
– Chàng...
Lan Như Ngọc thấy hắn nhìn ngấm thân thể của mình đến ngây người, thì trong lòng vô cùng ngọt ngào. Tâm hồn nhỏ bé ngượng ngùng đỏ mặt mặt.
.........
( hố hố...chờ chương sau đi nhé....chương này là chương bắt đầu cho cảnh sắc, cho nên sẽ không có cảnh sắc ở chương này, mọi người chờ chương sau đó nhé... Do vấn đề thân thể nên không thể viết nhiều chữ được, nên mọi người thông cảm cho tác. Tác xin chân thành cảm ơn. Thân! )
( Cầu Ủng Hộ, cầu bao nuôi. Cầu TLT, Cầu KP ).
Tác Giả : Hiên_Viên_Đế.