Hệ Thống Liệp Diễm
Chương 93 : Nhu Tình Vạn Trượng!
Ngày đăng: 01:25 27/06/20
Giữa trưa ánh nắng chối chang, chiếu khắp nơi trên trên trời đất, cái nóng của buổi trưa rất khắc nghiệp. Nhưng với những người ở đại lục không là gì cả.
Trong Lan Gia. Trong phòng Lan Như Ngọc, hiện tại đang có hai thân thể trần truồng đang ôm nhau. Đây không ai khác chính là Long Ngạo và Lan Như Ngọc.
Đêm qua song tu hợp thể với Lan Như Ngọc, bởi vì nàng là tấm thân xử nữ, vì thế hợp thể với nàng khiến cho tu vị của Long Ngạo đột phá nhanh chống đến Kết Đan Tầng hai, nhưng mà bởi vì chưa vào bí cảnh cho nên, Long Ngạo được hệ thống dùng quyền năng ép xuống lại Trúc Cơ đỉnh phong, nếu không sẽ bị Thiên Kiếp để ý. Hắn cũng không muốn bây giờ độ kiếp, khiến người ta biết được thực lực của mình quá sớm. Hắn nghe nói bên trong Bí Cảnh Tiên Cung có Thần Trận có thể che mắt thiên địa, vì thế hắn định vào đó đột phá.
Bên trong ngực Long Ngạo, Lan Như Ngọc như con mèo nhỏ cuộn mình trong ngực Long Ngạo, nhìn rất đang yêu.
– Hừ!
Long Ngạo thở ra một tiếng mạnh, sau đó dần dần tỉnh lại và mở mắt ra. Long Ngạo mở mắt đầu tiên là nhìn xuống Lan Như Ngọc đang cuộn mình như chú mèo nhỏ trong ngực mình, hắn lấy tay vuốt ve tóc nàng, với ánh mắt đầy thương yêu. Nếu lúc thì trước tình cảm của hắn đối với nàng có một chút thương hại, thì bây giờ chẳng còn chút thương hại nào, mà là yêu nàng hết mình. Nếu nói con ngươi không ích kỷ thì chẳng qua là kẻ điên, hắn cũng vậy. Hắn cũng rất ích kỷ, hắn cũng muốn mình là người đàn ông đầu tiên của người phụ nữ mình yêu, hắn không muốn là người đến sau. Nhưng mặt dù vậy hắn vẫn yêu các nàng, nhưng tình yêu đó không có hoàn hảo, nhưng bây giờ Lan Như Ngọc trở lại thời thiếu nữ dục hỏa trọng sinh như tờ giấy trắng tinh khiết, nàng đem thứ trân quý hắn, khiến cho một chút tình cảm thương hại và một ít khó chịu trong hắn biến mất hoàn toàn. Bây giờ tình cảm của hắn đối với nàng chân thành hoàn mỹ. Nói như thế không phải nói Long Ngạo không yêu các nàng kia, mà hắn cũng yêu các nàng rất chân thành và tha thiết, nhưng trong lòng vẫn có chút gì đó khó chịu. Nhưng bây giờ thì chút khó chịu ít ỏi đó đã tan thành mây khói.
– Ân!
Trong khi hắn đang suy nghỉ thì Lan Như Ngọc như con mèo nhỏ trong ngực hắn kêu nhỏ một tiếng, cơ thể cựa vậy, rồi sau đó dần dần tĩnh lại.
– Hờ!
Lan Như Ngọc dùng tay nhỏ xinh dụi dụi đôi mắt, sau đó nháp một cái, cái miệng nhỏ mở ra, phả ra một luồng hương thơm từ miệng nàng.
– Phu Quân!
Lan Như Ngọc, sau khi ngáp một tiếng, sau đó nhìn thấy Long Ngạo thì vui vẽ cười một tiếng, ôm chầm vào ngực hắn. Nàng rất vui vẻ, bởi vì đã trao lần đầu tiên của mình cho hắn. Trong những ngày tháng yêu hắn, nàng rất buông vì sao lúc trước mình không gập được hắn, nếu thế thì tốt biết bao. Ông trời trêu ngư lại để cho nàng gập hắn trong khi nàng đã tàn hoa bại liễu ( nàng ta nghĩ là vậy ), nàng rất buồn vì không cho hắn lần đầu của mình. Bây giờ thì tốt rồi, nàng đã trao lần đầu cho hắn.
– Ngọc Nhi tĩnh rồi à!
Long Ngạo nhìn Lan Như Ngọc mĩm cười ôn nhu vuốt ve mái tóc mềm nói.
– Ân!
Lan Như Ngọc cười hạnh phúc nằm trong ngực hắn.
– Ngọc nhi này!
Long Ngạo lên tiếng nói.
– Vâng!
– Nàng giải thích chuyện nàng có tấm thân nữ không.
Long Ngạo dịu dàng hỏi.
– Ân! Chuyện là thế này.
Nghe nàng nói thì Long Ngạo đã biết vì sao lại vậy. Chuyện này là sự ban ân của thiên địa dàng cho phái nữ ở thế giới này, chỉ cần có một phụ nữ nào tu luyện đến Nguyên Anh, thì thân thể của nàng sẽ được thiên địa cải tạo ngày cành mạnh hơn, ngoài việc đó còn có một chút phút lại là nó sẽ hoài phục lại nhưng thương tổn không thể phục hồi của cơ thể, kể cả màn xử nữ, đây không phải là chửa thương. Nói cho đùng hơn, nó là một thần thông quay ngược thời gian, giúp cơ thể quay về lúc ban đầu khi chưa bị phá. Đều bày là sự ban ân của Thiên Địa vì sự cố gắng của những vị nữ tử cố gắng vượt qua lằng rang thật sự của Phàm Nhân và Thần Tiên.
– Là Thế à!
Long Ngạo cảm thấy rất bất ngờ, không ngờ Thiên Địa còn có sự thần kỳ như vậy nữa.
– Như thế...bây giờ nàng thật sự thuộc về ta.
Long Ngạo vui mừng hớn hở ồm chặt Lan Như Ngọc.
– Thiếp cũng vậy.
– Thiếp rất vui, vì ông trời đã mang chàng đến cho thiếp, mang đến niềm vui mà thiếp chưa bao giờ trải nghiệm được.
Lan Như Ngọc ánh mắt toát ra nhu tình vô hạn nhìn Long Ngạo.
– Ngọc Nhi....
Long Ngạo ôm chầm lấy nàng, sau đó hắn ôn nhu hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.
– Ân!
Lan Như Ngọc ân một tiếng sau đó phối hợp với hắn. Và thế một trận mây mưa nhu tình vô hạn đã lập lại một lần nữa.
............
( bây giờ truyện bắt đầu viết ổn định lại nhé mọi người, một tuần ba chương, nếu được ủng hộ sẽ viết thêm nhé. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện...)
( Cầu Ủng Hộ, cầu bao nuôi. TLT–KP...)
Tác Giả : Hiên_Viên_Đế.
Trong Lan Gia. Trong phòng Lan Như Ngọc, hiện tại đang có hai thân thể trần truồng đang ôm nhau. Đây không ai khác chính là Long Ngạo và Lan Như Ngọc.
Đêm qua song tu hợp thể với Lan Như Ngọc, bởi vì nàng là tấm thân xử nữ, vì thế hợp thể với nàng khiến cho tu vị của Long Ngạo đột phá nhanh chống đến Kết Đan Tầng hai, nhưng mà bởi vì chưa vào bí cảnh cho nên, Long Ngạo được hệ thống dùng quyền năng ép xuống lại Trúc Cơ đỉnh phong, nếu không sẽ bị Thiên Kiếp để ý. Hắn cũng không muốn bây giờ độ kiếp, khiến người ta biết được thực lực của mình quá sớm. Hắn nghe nói bên trong Bí Cảnh Tiên Cung có Thần Trận có thể che mắt thiên địa, vì thế hắn định vào đó đột phá.
Bên trong ngực Long Ngạo, Lan Như Ngọc như con mèo nhỏ cuộn mình trong ngực Long Ngạo, nhìn rất đang yêu.
– Hừ!
Long Ngạo thở ra một tiếng mạnh, sau đó dần dần tỉnh lại và mở mắt ra. Long Ngạo mở mắt đầu tiên là nhìn xuống Lan Như Ngọc đang cuộn mình như chú mèo nhỏ trong ngực mình, hắn lấy tay vuốt ve tóc nàng, với ánh mắt đầy thương yêu. Nếu lúc thì trước tình cảm của hắn đối với nàng có một chút thương hại, thì bây giờ chẳng còn chút thương hại nào, mà là yêu nàng hết mình. Nếu nói con ngươi không ích kỷ thì chẳng qua là kẻ điên, hắn cũng vậy. Hắn cũng rất ích kỷ, hắn cũng muốn mình là người đàn ông đầu tiên của người phụ nữ mình yêu, hắn không muốn là người đến sau. Nhưng mặt dù vậy hắn vẫn yêu các nàng, nhưng tình yêu đó không có hoàn hảo, nhưng bây giờ Lan Như Ngọc trở lại thời thiếu nữ dục hỏa trọng sinh như tờ giấy trắng tinh khiết, nàng đem thứ trân quý hắn, khiến cho một chút tình cảm thương hại và một ít khó chịu trong hắn biến mất hoàn toàn. Bây giờ tình cảm của hắn đối với nàng chân thành hoàn mỹ. Nói như thế không phải nói Long Ngạo không yêu các nàng kia, mà hắn cũng yêu các nàng rất chân thành và tha thiết, nhưng trong lòng vẫn có chút gì đó khó chịu. Nhưng bây giờ thì chút khó chịu ít ỏi đó đã tan thành mây khói.
– Ân!
Trong khi hắn đang suy nghỉ thì Lan Như Ngọc như con mèo nhỏ trong ngực hắn kêu nhỏ một tiếng, cơ thể cựa vậy, rồi sau đó dần dần tĩnh lại.
– Hờ!
Lan Như Ngọc dùng tay nhỏ xinh dụi dụi đôi mắt, sau đó nháp một cái, cái miệng nhỏ mở ra, phả ra một luồng hương thơm từ miệng nàng.
– Phu Quân!
Lan Như Ngọc, sau khi ngáp một tiếng, sau đó nhìn thấy Long Ngạo thì vui vẽ cười một tiếng, ôm chầm vào ngực hắn. Nàng rất vui vẻ, bởi vì đã trao lần đầu tiên của mình cho hắn. Trong những ngày tháng yêu hắn, nàng rất buông vì sao lúc trước mình không gập được hắn, nếu thế thì tốt biết bao. Ông trời trêu ngư lại để cho nàng gập hắn trong khi nàng đã tàn hoa bại liễu ( nàng ta nghĩ là vậy ), nàng rất buồn vì không cho hắn lần đầu của mình. Bây giờ thì tốt rồi, nàng đã trao lần đầu cho hắn.
– Ngọc Nhi tĩnh rồi à!
Long Ngạo nhìn Lan Như Ngọc mĩm cười ôn nhu vuốt ve mái tóc mềm nói.
– Ân!
Lan Như Ngọc cười hạnh phúc nằm trong ngực hắn.
– Ngọc nhi này!
Long Ngạo lên tiếng nói.
– Vâng!
– Nàng giải thích chuyện nàng có tấm thân nữ không.
Long Ngạo dịu dàng hỏi.
– Ân! Chuyện là thế này.
Nghe nàng nói thì Long Ngạo đã biết vì sao lại vậy. Chuyện này là sự ban ân của thiên địa dàng cho phái nữ ở thế giới này, chỉ cần có một phụ nữ nào tu luyện đến Nguyên Anh, thì thân thể của nàng sẽ được thiên địa cải tạo ngày cành mạnh hơn, ngoài việc đó còn có một chút phút lại là nó sẽ hoài phục lại nhưng thương tổn không thể phục hồi của cơ thể, kể cả màn xử nữ, đây không phải là chửa thương. Nói cho đùng hơn, nó là một thần thông quay ngược thời gian, giúp cơ thể quay về lúc ban đầu khi chưa bị phá. Đều bày là sự ban ân của Thiên Địa vì sự cố gắng của những vị nữ tử cố gắng vượt qua lằng rang thật sự của Phàm Nhân và Thần Tiên.
– Là Thế à!
Long Ngạo cảm thấy rất bất ngờ, không ngờ Thiên Địa còn có sự thần kỳ như vậy nữa.
– Như thế...bây giờ nàng thật sự thuộc về ta.
Long Ngạo vui mừng hớn hở ồm chặt Lan Như Ngọc.
– Thiếp cũng vậy.
– Thiếp rất vui, vì ông trời đã mang chàng đến cho thiếp, mang đến niềm vui mà thiếp chưa bao giờ trải nghiệm được.
Lan Như Ngọc ánh mắt toát ra nhu tình vô hạn nhìn Long Ngạo.
– Ngọc Nhi....
Long Ngạo ôm chầm lấy nàng, sau đó hắn ôn nhu hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.
– Ân!
Lan Như Ngọc ân một tiếng sau đó phối hợp với hắn. Và thế một trận mây mưa nhu tình vô hạn đã lập lại một lần nữa.
............
( bây giờ truyện bắt đầu viết ổn định lại nhé mọi người, một tuần ba chương, nếu được ủng hộ sẽ viết thêm nhé. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện...)
( Cầu Ủng Hộ, cầu bao nuôi. TLT–KP...)
Tác Giả : Hiên_Viên_Đế.