Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1170 : Đánh hứa bùi, chém chư hầu (42)

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


“Đệ không thích? Bởi vì xuất thân nhà gái quá thấp?”



Khương Bồng Cơ nhíu mày.<3br>



Tuy nói Liễu Chiêu chỉ là con vợ lẽ, nhưng cưới con gái của thợ săn, cho dù có 2ơn cứu mạng đi nữa thì chuyện này cũng thật chẳng ra sao.



Biểu cảm Liễu Chiêu 0cứng lại, dường như muốn nói gì.



Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Khương Bồng Cơ, cậ0u lại gắng gượng nuốt lời nói kia xuống.



“Tiểu đệ nào phải loại người để ý đến3 dòng dõi? Phụ thân vừa ý nàng ấy, tiểu đệ muốn làm phụ thân vui, cưới thì cưới thôi... Chỉ là...” Liễu Chiêu nói: “Chỉ là tiểu đệ có vài lý do không thể nói ra với người ngoài, không thể cưới nàng ấy, tuyệt đối không thể cưới!”



Khương Bồng Cơ liếc Liễu Chiêu một cái.



Lý do không thể nói với người ngoài?



Liễu Chiêu tránh tầm mắt cô, chuyển đề tài một cách cứng ngắc.



“Hôm kia, trên đường đệ đến quận Hà Gian bái phỏng Trần đại sư. Có nghe nói Trần đại sư là bạn cũ của Mẫn đích mẫu…”



Khương Bồng Cơ rũ mí mắt xuống, hỏi: “Sau đó thì sao?”



Liễu Chiêu cười gượng hai tiếng: “Theo lời Trần đại sư, lúc Mẫn đích mẫu có thai lần thứ ba, bởi vì dương khí không đủ nên bị âm tà quấy rầy, bà đành phải trốn đến chỗ Trần đại sư tìm biện pháp trừ bỏ tà ám. Ài, đáng tiếc điều kiện nơi chùa chiền kham khổ không tốt cho việc dưỡng thai.”



Khương Bồng Cơ nghe xong, càng tin rằng trong lời nói của Liễu Chiêu có ẩn ý.



Cậu tìm cô, có lẽ thật sự để cầu cứu.



“Lần thứ ba mẫu thân có thai? Chuyện này sao ta không biết?” Cô giả vờ không biết hỏi: “Không phải chỉ có hai lần sao?”



Liễu Chiêu khẩn trương nuốt nước miếng.



“A tỷ… Tỷ đừng dọa đệ...”



Nếu Khương Bồng Cơ thật sự không biết chuyện này, hôm nay Liễu Chiêu đến đây không phải tìm giúp đỡ mà chính là tìm chết.



Khương Bồng Cơ cũng không đùa cậu nữa, tiếp tục hỏi.



“Ngoại trừ chuyện này, còn chuyện gì muốn nói nữa không?”



Ánh mắt Liễu Chiêu dao động né tránh, một lúc lâu mới mở miệng, ngập ngừng nói: “Tiểu đệ học từ chỗ Trần đại sư khá nhiều thiền lý. Nghe ông ấy nói về chuyện tà ám, lập tức hỏi ông ấy thế gian thực sự có tà ám không? Đại sư nói có, tà ám tồn tại cùng với con người trên thế gian, thân thể con người nếu dương khí không đủ sẽ dễ bị tà ám bám theo. Nói một hồi, đại sư lại nhắc đến một vài chuyện thú vị. Có một câu chuyện làm đệ nhớ rất kĩ.”




Bởi vậy, Liễu Chiêu càng thêm khẳng định suy đoán của mình.



“Muộn rồi, đệ về nghỉ ngơi đi, ta còn phải xử lý chính vụ, nếu không sẽ phải thức đến khuya.”



Liễu Chiêu thức thời rời đi.



Cậu rời đi, Khương Bồng Cơ cũng không đi xử lý chính vụ giống như lời cô nói, ngược lại nhìn thanh đao Trảm Thần trên giá mà xuất thần.



Đột nhiên, cô thầm hỏi một câu trong lòng.



“Hệ thống, Liễu Hi không chết, đúng không?”



Dựa theo những gì Vệ Từ tiết lộ, “Khương Bồng Cơ” cũng không có được ký ức của chủ nhân thân thể này, sau đó bởi vì không thạo ngôn ngữ nên lưu lạc bên ngoài. Thật sự giống với “dã quỷ vô danh” trong chuyện xưa kia, vì thần hồn không phù hợp mà không có được ký ức của thân thể, đành phải giả vờ mất trí nhớ lừa bịp người thân của nguyên chủ.



Khương Bồng Cơ lại không giống, cô có ký ức của Liễu Hi.



Chỉ cần cô nghiêm túc tìm kiếm, thậm chí có thể tìm được rất nhiều thứ mà ngay cả bản thân Liễu Hi cũng quên mất.



Trước khi Liễu Chiêu kể chuyện này, cô có thể cho rằng là hệ thống giúp đỡ.



Vậy nhưng Liễu Chiêu ngàn dặm xa xôi chạy tới nói chuyện này, mức độ của việc này sẽ không giống trước nữa.



Vô cùng có khả năng là Liễu Hi chưa chết!



Cẩn thận nghĩ lại, chuyện Liễu Hi “qua đời” năm đó cũng còn rất nhiều uẩn khúc.



Chỉ là bị thổ phỉ dọa một chút, cô ra tay giúp Ngụy Tĩnh Nhàn chắn một đao, cổ áo bị rách nhưng chưa tổn thương đến da thịt.



Sau đó Liễu Hi sốt cao, sau đó nữa thì Khương Bồng Cơ bị hệ thống “kéo” đến đây.



Tinh thần não vực của Khương Bồng Cơ vô cùng mạnh mẽ, cô có thể cảm giác được trong thân thể có người thứ hai tồn tại hay không một cách chính xác.



Kết luận là tinh thần Liễu Hi đã tan biến.



Tinh thần tan biến cũng có nghĩa là hoàn toàn chết đi.



Tình huống bây giờ...



Cũng thật thú vị.