Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 1189 : Đánh hứa bùi, chém chư hầu (61)
Ngày đăng: 14:42 30/04/20
Có vài người chỉ cần nhắc tới là xuất hiện ngay, ban nãy còn đang nói về Khương Bồng Cơ, bây giờ3 người này đã lập tức chạy tới rồi.
“Chủ công, sao ngài lại tới đây?”
Khương Bồ2ng Cơ nhìn lướt qua Vệ Từ, trong cặp mắt không có cảm xúc chợt hiện lên sự ấm áp.
“Ban 0nãy vừa lên võ đài hoạt động gân cốt, đang định quay về chủ trướng ăn bữa trưa nên tiện thể đến0 thăm các huynh.”
Lý Uân nghe xong lập tức tìm cái cớ lỉnh đi mất, để lại không gian ri3êng cho Khương Bồng Cơ và Vệ Từ, khỏi phải làm bóng đèn cản trở hai người.
“Hán Mỹ càng ngày càng lém lỉnh nhỉ. Nhớ lại lúc đầu, Hán Mỹ là người thành thật hiếm có trong số chúng ta.”
Khương Bồng Cơ bật cười, cô đáng sợ đến mức đó sao?
Vệ Từ khẽ mếch môi, phản ứng của Lý Uân hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh, điều này khiến tâm trạng của anh vui vẻ một cách khó hiểu.
Khi đối diện với người khác, Vệ Từ luôn che giấu buồn vui trong lòng, dùng mặt nạ ôn hòa để giấu đi tình cảm thật.
Lúc đối diện với Khương Bồng Cơ, anh rất ít khi che giấu. Ừm, quan trọng nhất là có che giấu cũng vô ích, đối phương luôn nhận ra được.
“Tâm trạng Tử Hiếu rất tốt?”
Vệ Từ nói: “Tâm trạng của chủ công cũng không tồi.”
Khương Bồng Cơ khoanh hai tay trước ngực, cười trêu chọc: “Tâm trạng của ta không tồi, dĩ nhiên là vì con ếch bỏ nhà ra đi đã quay về rồi.”
Đám cá muối trong kênh livestream đúng là giỏi thay đổi, dạo trước vẫn còn chìm đắm với “chồng trên giấy”, giờ đã vượt qua giống loài coi ếch là con trai rồi.
Cũng không phải Khương Bồng Cơ phát hiện Vệ Từ trở về ngay, nhưng tầm nhìn của camera kênh livestream rộng và linh hoạt hơn tầm nhìn của cô rất nhiều.
Khi Vệ Từ vừa xuất hiện trong phạm vi livestream, cả kênh livestream giống như dầu nóng đổ thêm nước sôi, lập tức bùng nổ.
[Thẩm Y U]: Wao, mỹ nhân ếch đã về rồi!
[Thư Sơn Áp Lê]: Cái gì? Con trai ếch của cục cưng cuối cùng đã về rồi sao?
[Quả Bóng Nhung Của Yêu Tinh]: Con ơi, mẹ nhớ con chết đi được!!!
[Tĩnh Như Minh Mặc]: Con trai ếch đã về rồi? Có vẻ còn mang theo cả đồng bọn quay về nữa, con trai đúng là được việc quá.
Dù biết rõ Khương Bồng Cơ là nữ nhưng lúc gặp đối phương, Dương Đào vẫn khó liên tưởng được cô và giới tính của cô với nhau.
Hay có thể nói, tướng mạo của cơ thể Liễu Hi này không có tính xâm lược, tính mê hoặc quá lớn.
Chương trình hàn huyên cơ bản kết thúc, Khương Bồng Cơ đi thẳng vào chuyện Hứa Bùi.
Nếu vẫn chưa giết được tên nhóc này, cẩn thận lại không kịp Tết Thanh Minh năm sau.
Nhắc đến chính sự, Dương Đào nhanh chóng bước vào trạng thái, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên nghiêm túc đàng hoàng.
Đương nhiên, bốn chữ này hoàn toàn chẳng liên quan gì đến đám khán giả cá muối. Nội dung của mấy dòng bình luận ngoài một vài lời dẫn chiến, hầu hết đều là mấy câu tán gẫu.
[Cầu Streamer Lật Thẻ Bài]: Kể ra cũng lạ, Streamer nhà chúng ta trông cũng có khó coi đâu, vì sao bao nhiêu năm nay chỉ nở được mỗi một bông hoa đào nhỉ? Dựa theo kịch bản cũ, chẳng lẽ không phải cô ấy dùng sức hấp dẫn cá nhân chinh phục các chư hầu sao? May mà đây là livestream cổ đại vượt vị diện, cực kỳ mánh lới, nếu đổi lại là phim truyền hình hay tiểu thuyết thì chắc chắn bảy tám mươi phần trăm là số mệnh bị vùi dập giữa chợ, không thể nổi tiếng được.
Ở vị diện của bọn họ Khương Bồng Cơ có hơn một tỉ fan cuồng đấy, hoa đào nhiều đến mức phủ hết cả Đại Tây Dương.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Vấn đề này mà còn không hiểu được à? Các người muốn kéo tín ngưỡng của mình xuống thần đàn à?
Đừng nói kéo xuống thần đàn, cho dù chỉ nảy sinh suy nghĩ này cũng đã là khinh nhờn rồi.
Đám người xem: “...”
Nếu nói vậy, Vệ Từ đúng là dũng sĩ.
Vệ Từ: “...”
Anh không phải, anh không có, anh oan quá QAQ.
Thành Sơn Ủng đã bị đám người này nghiên cứu nát rồi.
Hứa Phỉ cố thủ thành Sơn Ủng nhưng cuối cùng vẫn thành phá người vong.
Bây giờ đổi sang Hứa Bùi bị nhốt, kẻ địch vẫn là Khương Bồng Cơ và Dương Đào, dĩ nhiên càng không thể thủ được, cùng đường mạt lộ là kết cục đã được định sẵn.
“Không biết tâm trạng của Hứa Bùi hiện nay như thế nào?” Khương Bồng Cơ nhìn về phía thành Sơn Ủng, gió lạnh thổi qua mái tóc cô không để lại chút dấu vết, hai tay cô khoanh trước ngực: “Tâm trạng của Lệnh Văn Công mấy tháng trước, giờ có lẽ hắn ta đã hiểu thấu rồi chứ?”
Giống như con thú bị nhốt, giãy giụa cũng chết, không giãy giụa cũng chết.