Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1200 : Cái chết của trình tuần

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Trình Viễn không nghĩ tới cậu sẽ gặp lại huynh trưởng nhà mình trong tình trạng như thế này.



Trình Tuần ngồi quỳ bên cạnh một cỗ thi thể bị thiêu cháy như người mất hồn, những căn phòng làm b2ằng gỗ xung quanh đã bị thiêu cháy chỉ còn lại than tro.



“Đại huynh…”



Trình Viễn th0ử gọi hắn một câu, trong mắt đầy sự nghi ngờ, không chắc chắn.



Bởi vì tuổi của hai người cá0ch nhau khá xa, ấn tượng sâu sắc nhất của Trình Viễn về vị huynh trưởng này là bóng người khổ học s3au song cửa sổ, những từ như kiểu “ham chơi buông thả” không bao giờ xuất hiện trong từ điển của Trình Tuần. Sau khi Trình Tuần thành gia, hắn dẫn vợ đến vùng khác nhận chức quan, cho nên thời gian hai người tiếp xúc với nhau không nhiều. Cho dù như vậy, hai người vẫn thân thiết hơn những anh em trong gia đình bình thường khác, Trình Viễn cũng rất kính trọng và ngưỡng mộ anh mình.



Xa cách nhiều năm, Trình Viễn còn muốn để huynh trưởng thấy được cậu đã trưởng thành thế nào, hai huynh đệ ngồi ôn chuyện cùng nhau, nói về việc nhà cửa.



Thế nhưng sự đời trêu đùa người khác, Trình Tuần xuất sĩ Hứa Bùi, Trình Viễn giúp đỡ Khương Bồng Cơ, lập trường của hai người trở nên đối nghịch nhau.



Hai con hổ đánh nhau tất sẽ có một con bị thương, Hứa Bùi thất bại, Trình Tuần đang phải đối mặt với nguy cơ trở thành tù binh.



Trình Viễn sợ binh sĩ làm tổn thương Trình Tuần, nên cậu mới vội vàng chạy tới.



Có thể nói cậu khá may mắn, Trình Viễn không cần phải đi lòng vòng mấy đã tìm được Trình Tuần rồi.



Cậu ra lệnh cho binh sĩ lui ra, trực tiếp đi về phía Trình Tuần, đứng cạnh hắn.



Trong không khí tràn đầy mùi hương kỳ quái bốc ra từ thịt người bị thiêu cháy, ẩn trong đó còn có mùi tanh của máu tươi khiến người khác thấy buồn nôn.



Ánh mắt Trình Viễn di chuyển lên cỗ thi thể bị thiêu rụi kia, một suy nghĩ to gan hiện lên trong đầu cậu.



Nhìn dáng vẻ của đại huynh lúc này, chẳng lẽ xác người này là Hứa Bùi sao?



Cậu còn chưa xác nhận được đáp án, Trình Tuần cử động cái cổ đã cứng lại, trong mắt hắn đầy những tia máu nhỏ.



“Công Liêu, huynh không ngờ đệ sẽ đến đây đấy.”



Đến bây giờ Trình Tuần vẫn không chịu chấp nhận sự thật, nhưng sự xuất hiện của Trình Viễn đã đánh đổ phòng tuyến cuối cùng trong lòng hắn.
Trình Viễn vừa nói xong câu này đã thấy hối hận, không phải hối hận vì cậu cãi lại đại huynh, chỉ là cậu tự trách bản thân nói quá nặng lời thôi.



Trình Tuần khinh bỉ hậm hực một tiếng.



“Những kẻ tầm thường lỗ mãng thì có thể làm được việc gì!”



Trình Viễn không muốn tranh cãi với hắn, để tránh hai huynh đệ cãi nhau phát giận.



“Đại huynh bình tĩnh lại đi, hãy nghĩ đến phụ mẫu ở nhà, đại tẩu và chất tử chất nữ nữa, một tên Hứa Bùi đáng giá để huynh liều mạng như thế sao? Tuy hắn ta xuất thân sĩ tộc, nhưng chắc chắn không phải chủ công sáng suốt mà huynh cần tìm, cho dù không phải là chủ công, hắn ta cũng sẽ thất bại dưới tay người khác mà thôi.” Trình Viễn nói: “Đại huynh không thích chủ công, không muốn làm việc dưới trướng cô ấy, vậy thì huynh ở nhà cũng được. Đợi đến lúc thiên hạ thái bình lại ra làm quan cũng được mà.”



Trình Tuần cười lạnh nói: “Suy nghĩ không hợp, khó mà nói chuyện được!”



Hắn và Liễu Hi mãi mãi không thể đi cùng một con đường.



Nếu bảo hắn làm việc dưới trướng Khương Bồng Cơ hoặc là dựa dẫm vào bọn họ thì hắn thà chết còn hơn!



Trình Viễn cũng hết cách, chỉ có thể hạ quyết tâm gọi binh sĩ vào, tạm thời giam Trình Tuần lại, để tránh hắn nhất thời không nghĩ thông mà làm ra chuyện dại dột.



Hứa Bùi vừa chết, kiểu chết đốt lửa tự thiêu này đã tổn thương tinh thần của Trình Tuần rất nhiều.



Không ngờ rằng Trình Tuần lại rút kiếm ra chống cự, binh sĩ e ngại thân phận của hắn cho nên không dám ra tay mạnh, ngược lại bị hắn đâm cho vài nhát.



Trình Tuần lạnh lùng cười phá lên, vẻ mặt điên cuồng, khóe mắt liếc nhìn tường đá quanh sân, trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ…



“Không…”



Trong lúc ngăn cản Trình Tuần, cánh tay của Trình Viễn cũng bị đâm trúng. Cậu còn chưa kịp tỉnh táo lại đã nhìn thấy Trình Tuần đập đầu vào tường, dọa cậu hồn bay phách tán.



Âm thanh va chạm đáng đau buồn vang lên…



Máu nhuốm đỏ cả bức tường đen.