Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 13 : Ký chủ, cô muốn lên giời à??? (1)
Ngày đăng: 14:27 30/04/20
Cái gọi là “ngon nhất không gì bằng sủi cảo, thích nhất không gì bằng chơi chị dâu”, cái đám đó âm mưu cưỡng bức vợ của Tứ đương gia cũng là chuyện rất bình thường thôi.
Thế nên, Khương Bồng Cơ mạnh dạn thăm dò, quả nhiên phát hiện biểu cảm của một vài kẻ trong số đó xảy ra thay đổi rất nhỏ nhặt, cô ghi nhớ tất cả đặc điểm của những kẻ đó lại, còn về phần có “chứng cứ” hay không. Theo quan sát của cô, tính cách của gã Tứ đương gia này khá là nóng nảy, bởi vậy không loại trừ khả năng hắn ta có thói quen bạo hành phụ nữ.
Đàn ông ấy à, đặc biệt là đàn ông ở cái nơi như thế này, có đôi khi là một kẻ có mâu thuẫn tương đối phức tạp. Trong lúc ngấp nghé người phụ nữ của kẻ khác, đồng thời cũng quản lý vợ mình rất chặt. Một tên thổ phỉ không có đầu óc lại còn có tính chiếm hữu nặng, làm sao mà chịu đựng được việc người đàn bà của mình đều bị đám huynh đệ của mình chơi qua rồi? Hơn nữa căn cứ vào tính cách của người này thì khả năng hắn ta làm ầm lên là rất lớn.
Tổng kết lại kích động là ma quỷ, nếu như ra ngoài mà quên mất não ở nhà ấy à, tốt nhất là nên kiềm chế tình tính của mình cho tốt vào.
“Được rồi, tao kể xong rồi, mày có thể an tâm nhắm mắt rồi, xuống địa ngục đoàn tụ với mấy thằng huynh đệ của mày nhé.”
Hệ thống: “... Cô cũng tốt bụng thật đấy, bằng lòng lãng phí thời gian để hắn ta chết được nhắm mắt...”
Khương Bồng Cơ: “Sai rồi, tao lãng phí thời gian chỉ muốn để cho hắn biết chết vì ngu là chết như thế nào thôi.”
Hệ thống: “...” Cái ệch, còn không bằng chết không nhắm mắt cho rồi.
Hệ thống: “Ký chủ, cô thật sự không cân nhắc tìm một vị Hoàng đế có thuộc tính bá đạo rồi xây dựng một tình yêu thuần khiết để cứu rỗi tam quan của cô à?”
“Còn lắm mồm nữa, tao đập chết một thằng Hoàng đế cho mày xem luôn đấy.” Khương Bồng Cơ chán ghét cau mày, trong đầu như thể có thêm một con chim sẻ ríu rít ầm ĩ không khống chế được, thật đúng là phiền chết được.
Hệ thống lập tức im thin thít như gà luôn.
Thế nên... tiếng hét lại càng chói tai.
Chậc, lúc này mà có người ở gần trại thổ phỉ mà nghe được những tiếng hét thê lương này, tám phần sẽ nghĩ rằng ở đây có một lũ ma nữ tụ tập.
Ánh mắt của Khương Bồng Cơ quay sang phía Ngụy Tĩnh Nhàn và Thượng Quan Uyển, vẻ mặt bọn họ hơi tái đi nhưng thần sắc vẫn còn rất bình tĩnh, không hề lên tiếng can ngăn.
Đợi mấy cô nàng hét chán rồi, Khương Bồng Cơ mới vừa nghịch dao găm vừa lạnh lùng nhìn đám quý nữ.
“Ta muốn làm gì à? Các cô nên hiểu rất rõ mới phải...” Khương Bồng Cơ chỉnh lại cổ áo xộc xệch của mình, sau đó dùng mấy miếng vải còn thừa lại túm gọn hết mái tóc đen dài ra sau gáy, vấn lên một cách đơn giản, “Mọi người đều là người thông minh cả, có những chuyện không cần nói thẳng ra mới đúng.”
Khương Bồng Cơ xem qua ký ức của Liễu Hi, thời đại này hà khắc với nữ giới hơn nam giới nhiều, cô cảm thấy khôi phục lại thân phận nữ chả có lợi gì cho mình cả. Hơn nữa, Liễu Hi giả nam là cũng là vì có nỗi khổ riêng, lúc này mà bị vạch trần thì chỉ có mang lại rắc rối cho cô mà thôi.
“Cô đang uy hiếp chúng tôi?” Một vị quý nữ trong số đó vẻ mặt tái trắng, dường như không dám tin.
“Đúng thế.” Khương Bồng Cơ cực kỳ vô sỉ mà thừa nhận, cười nói: “Không phải là uy hiếp thì chẳng lẽ là đang tán tỉnh mấy cô chắc?”
Vẻ mặt của các cô gái gần như là không thể nhìn nổi được nữa.
Hệ thống không nhịn được mà che mặt, tình hình chiến đấu nghiêng hẳn về một phía kiểu này, thật đúng là quá thê thảm mà. Tổn thọ mất thôi, Khương Bồng Cơ, cô có bản lĩnh ở đây uy hiếp mấy cô nhóc này sao không đi cung đấu cho tôi nhờ!