Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 149 : Cách gây thiện cảm chính xác (7)

Ngày đăng: 14:28 30/04/20


“Cái đám vô dụng kia bây giờ đang làm gì?” Khương Bồng Cơ quay sang hỏi Từ Kha.



Từ Kha nhìn sắc trời rồi trả lời: “Vừa nãy mới cõng vật nặng chạy đường dài, bây giờ chắc đang nghỉ ngơi ở thao trường.



Để tiện cho các hạng mục huấn luyện, nông trang dành riêng ra một khu để làm thao trường cho các gia đinh tập luyện.



Kỳ Quan Nhượng đi theo hai người, ở thao trường hiện tại đang rải rác mấy người nằm hoặc ngồi. Một hàng những giỏ trúc đựng đá được tập trung tại một góc. Kỳ Quan Nhượng thầm ước lượng, mỗi một cái giỏ trúc này nặng tầm 15kg, cũng không nặng nhưng nếu vừa phải đeo giỏ trúc vừa phải chạy đường dài thế này thì e là những người chưa bao giờ được huấn luyện sẽ không chịu nổi...



“Đứng lên hết cho ta, nằm thượt trên đất như chết hết cả rồi thế kia à?” Khương Bồng Cơ rút một cây thương từ bên giá bên cạnh ra.



Nghe thấy giọng của cô, đám gia đinh liền vội vàng bò dậy xếp thành hàng chỉnh tề trong ánh mắt kinh ngạc của Kỳ Quan Nhượng.



“Đây là?”



Kỳ Quan Nhượng lấy làm lạ, Từ Kha ho khẽ một cái rồi đè giọng xuống trả lời: “Lang quân từng một mình đánh bại hết tất cả bọn họ.”



Kỳ Quan Nhượng: “…”



Không ngờ cái thằng nhóc này lại có thể đánh bại mười mấy gã đàn ông lực lưỡng, hơn thế nữa còn khiến bọn họ bị ám ảnh.



“Vậy cậu ấy… bây giờ đang làm gì?” Kỳ Quan Nhượng thật không thể ngờ Liễu Hi lại là một người văn võ song toàn như vậy.



“Chắc là làm giáo đầu* tạm thời, dù sao những người này cũng chỉ mới mua về, dù đã huấn luyện mấy hôm nhưng vẫn chưa ra đâu vào đâu.”



*Giáo đầu: từ xuất hiện từ thời Tống, chuyên chỉ những người dạy võ thuật. Do giáo đầu Lâm Xung trong tác phẩm Thủy Hử, nên khiến nhiều người lầm tưởng giáo đầu là một chức quan. Nhưng thực tế không phải vậy, nó có chỉ có nghĩa là người dạy võ thuật hoặc huấn luận viên võ thuật.




“Kha lại cảm thấy… lang quân chỉ muốn thoát khỏi cái đám người làm cậu ấy bốc hỏa thì có.”



Kỳ Quan Nhượng: “…”



Này thiếu niên, thật thà như thế dễ bị lang quân nhà cậu xử lý lắm đấy, biết không?



Khương Bồng Cơ quăng cây thương về giá để binh khí một cách chuẩn xác, rồi nói với các đội trưởng: “Giám sát bọn họ cho kỹ vào, không luyện cho ra hình ra dáng thì đừng hòng được nghỉ. Bất kỳ ai làm không tốt thì các người chịu phạt đầu tiên chính là các ngươi.”



Kỳ Quan Nhượng cảm thán nói: “Lan Đình cứ như thế này mà lớn lên, sau này nhất định sẽ trở thành một người vĩ đại.”



Khương Bồng Cơ quay về vừa hay nghe được câu này, nụ cười trên gương mặt càng thêm chói lọi: “Cám ơn câu nói tốt lành này của Văn Chứng.”



***



Trong vòng mấy dặm gần đây, thì khu nông trang này được coi là nơi đất lành, cũng là nông trang trù phú nhất. Cuộc sống của người dân nơi này đều tương đối ấm no, người dân ở những thôn làng xung quanh ai nấy đều ước ao.



Khi trẻ con nơi khác thèm thuồng chỉ vì một miếng ăn, thì trẻ con nơi này vẫn cứ ngây thơ tinh nghịch như cũ.



“Ai ui…” Một đứa trẻ đang vui vẻ đùa giỡn với đám bạn, không để ý phía trước đang có người chặn đường.



“Có làm sao không, ngã có đau không?”



Khi cậu nhóc còn đang ôm trán, nước mắt lưng tròng thì trên đầu chợt vang lên giọng nói ồm ồm đầy quan tâm của một người đàn ông.