Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 154 : Cách gây thiện cảm chính xác (11)

Ngày đăng: 14:28 30/04/20


Từ Kha nhướng mày hỏi lại, “Nói như thế thì Kỳ Quan lang quân cũng từng là người bị hại?”



Kỳ Quan Nhượng im lặng một kỳ lạ.



Anh ta quả thực là “người bị hại”, nhưng đến tận bây giờ anh ta vẫn không hiểu tại sao đối phương vừa mới gặp liền biết được nhiều thứ đến như vậy.



Có điều, tận mắt nhìn thấy Khương Bồng Cơ đào hố bẫy vị Đô úy nọ, Kỳ Quan Nhượng cũng lờ mờ đoán ra được cái gì đó. Đôi mắt của cô quả thật là nhìn thấu tận chân tơ kẽ tóc.



Từ Kha cười nói: “Lang quân có biệt tài ấy vốn là chuyện tốt, ít nhất thì sẽ không bị lũ gian nịnh, tiểu nhân lường gạt. Nhưng mà, có lợi thì cũng có hại, chính vì có biệt tài này mà khó tránh khỏi việc cậu ấy trở nên cố chấp ngang bướng.”



Nói một cách khó nghe, kiểu người tự tin vào ánh mắt và phán đoán của mình chính là tự phụ.



Theo lý mà nói, trở thành thuộc hạ của người quá tự phụ không phải là một lựa chọn tốt. Trong trường hợp bất đồng quan điểm, hai người không ai phục ai, vậy thì cuối cùng ai sẽ là kẻ nhún nhường?



Kỳ Quan Nhượng nghiêm túc nghe rồi hỏi lại: “Nếu đã là như thế, chẳng lẽ Hiếu Dư không cảm thấy lo lắng cho tương lai của mình?”



Từ Kha trả lời: “Cho dù là vậy, lợi vẫn nhiều hơn hại. Tuy lang quân tự phụ nhưng cũng biết chừng mực, nếu như bất đồng quan điểm cậu ấy cũng chịu lắng nghe ý kiến của người khác. Ngoài ra thì lang quân không thích tham gia nhiều vào những lĩnh vực mà mình không am hiểu. So với đám vô dụng không có bản lĩnh nhưng lại thích khoa chân múa tay chỉ đạo người khác, cậu ấy vẫn đáng yêu hơn nhiều.”



Từ Kha cuối cùng còn bổ sung thêm một câu: “Với lại, giấy bán thân của Kha vẫn còn nằm trong tay cậu ấy, có mọc thêm cánh cũng khó thoát. Kha đã sớm chấp nhận số phận rồi, cũng đã buông bỏ phiền não của vấn đề này.”



Kỳ Quan Nhượng nghe được ba chữ “giấy bán thân” liền rất kinh ngạc, dường như không ngờ Từ Kha lại bán mình cho Liễu phủ.
Cho dù ông ta mơ hồ cảm giác được cái vị Liễu Hi này có hơi kỳ quái, nhưng sau khi tiếp xúc liền phát hiện ra đối phương là người bình dị dễ gần. Hơn nữa, còn rất quan tâm đến các vấn đề dân sinh, không giống đám quý tử sĩ tộc mà ông đã từng tiếp xúc. Một lũ chỉ biết ăn chơi đua đòi, yếu đuối nhu nhược... còn có những kẻ xấu xa thích cưỡng ép dân nữ, đùa bỡn những cô gái trong sạch.



Chỉ riêng điểm này, ấn tượng về Khương Bồng Cơ của Mạnh Hồn đã cực kỳ tốt.



Nhưng mà ông không thể nhận lời mời của cô được.



Đúng như dự đoán của ông ta, Khương Bồng Cơ “tốt tính” trong mắt Mạnh Hồn không tức giận cũng không buồn bã, chỉ tiếc nuối thở dài.



Khương Bồng Cơ nói: “Mỗi người đều có ý chí riêng, nếu như ông đã quyết định như thế thì ta cũng không ép.”



Trời dần dần tối, Từ Kha và Kỳ Quan Nhượng cũng câu được cả sọt cá, Mạnh Hồn cũng “thăm dò” được không ít thông tin, liền xin phép cáo từ.



Lúc gần đi, Mạnh Hồn còn mang theo một bọc đồ lớn.



Hai bộ đồ chống lạnh, hai đôi giày rơm cỡ lớn, tất bông, lương khô cùng với một ít thuốc.



Khương Bồng Cơ giải thích như thế này: “Thấy chân ông bị mài đến rách cả ra, thế nên ta bảo người chuẩn bị một ít thuốc, bằng không miệng vết thương bị côn trùng cắn rất dễ hoại tử. “



Mạnh Hồn cảm thấy ấm lòng, do dự một lúc rồi nhận lấy món quà của ít nhưng lòng nhiều này.