Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 176 : Làm thế nào để chỉnh chết mạnh lượng theo cách tao nhã (13)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Mạnh Hồn nghe vậy liền hiểu ra, thế nên cũng biết lý do tại sao Khương Bồng Cơ lại ngập ngừng đến vậy.



Cách này... đúng là có hơi vô đạo đức.



Những người khác được nhắc nhở cũng lần lượt ngộ ra, thì ra là muốn dùng Mạnh Lượng đổi lấy lương thực.



Nhưng mà, Đô úy muốn giết Mạnh Lượng.



Nếu đổi hắn lấy lương thực thì chẳng phải lại để tên khốn nạn này tiếp tục làm loạn sao?



“Vậy đâu được... Chẳng lẽ chúng ta phải bỏ qua cho tên súc sinh này? Nếu chúng ta bắt hắn làm con tin, buộc nhà họ Mạnh phải giao lương thực, hắn nhất định ghi thù gấp bội... đến lúc đó, tiểu lang quân và Đô úy ắt sẽ bị vạ lây. Bỏ lỡ cơ hội này, sau đó chúng ta có muốn mạng chó của hắn cũng khó.”



“Ta không muốn bỏ qua cho tên khốn này dễ dàng như thế!”



“Ta cũng vậy!”



Đám người nhao nhao bày tỏ ý kiến, ý kiến chỉ có một nhưng trong lòng họ cũng khá do dự, Mạnh Hồn không cam lòng siết chặt nắm tay.



Mạnh Lượng nghe đám người trao đổi, cảm xúc hắn lúc này như đồ thị hình sin, lúc lên lúc xuống, trái tim nhỏ bé run rẩy không thôi.



Vừa rồi còn nghĩ mình chết chắc rồi, nhưng giờ... hắn vẫn còn đường sống.



Theo như những gì hắn biết về Mạnh Hồn, khả năng sống sót của hắn rất cao.



Hừ!



Chờ hắn tìm được đám tùy tùng hoặc là trở về Mạnh phủ, nhất định phải xử đẹp cái đám này.



Không!



Không thể để chúng chết dễ dàng thế được, phải tra tấn chúng đến chết đi sống lại thì mới nguôi cơn giận này được.
Khương Bồng Cơ hơ thẻ tre trên nến cho khô, xác nhận không có vấn đề gì mới hài lòng cuộn thẻ tre lại.



So với sự hài lòng của cô, mặt Đô úy trắng bệch, hồn vía ông như lên mây.



Mạnh Lượng thấy vậy, càng tỏ ra đắc ý hơn.



Nhưng câu nói tiếp theo của Khương Bồng Cơ lại phũ phàng đá thẳng hắn từ thiên đường xuống địa ngục.



“Được rồi, giờ muốn báo thù thì báo đi.”



Mạnh Hồn: “...”



Mạnh Lượng: “...”



Hả?



Không nghe nhầm đấy chứ?



Đây là tiếng lòng chung của tất cả mọi người, trong đời họ chắc chưa bao giờ có cùng ý tưởng như hiện tại.



Khương Bồng Cơ nhìn họ với ánh mắt khó hiểu, giơ thẻ tre trong tay lên: “Ta chỉ nói để Mạnh Lượng viết thư buộc Mạnh thị phải giao lương thực thôi mà, đâu có nói các ngươi không được báo thù chứ. Có ân báo ân, có oán báo oán, chuyện này quá là bình thường. Để Mạnh Lượng sống khác nào để tai họa lưu ngàn năm.”



“Nhưng mà... nhưng mà... tiểu lang quân, nếu hắn chết... nhà họ Mạnh sao ngoan ngoãn giao lương thực ra chứ?”



Khương Bồng Cơ nói: “Cứ gửi thư qua, để Mạnh thị chuyển lương thực theo đúng yêu cầu. Bắt cóc tống tiền, vơ vét tài sản thường là vậy đúng không? Còn Mạnh Lượng, hắn vẫn nằm trong tay chúng ta, sống chết là do chúng ta quyết định. Bọn chúng chịu giao lương thực thì con tin “có thể” giữ lại mạng sống, còn không thì chắc chắn sẽ chết. Đồng ý giao hay không thì là chuyện của Mạnh thị!”



Lao từ thiên đường xuống địa ngục tốn bao lâu?



Người xem trong phòng livestream đếm đếm, theo như tốc độ nói của Streamer thì là chừng 7, 8 giây gì đó.