Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 18 : Đêm khuya, người lạ đến (2)
Ngày đăng: 14:27 30/04/20
Một cái trại phỉ, trên mặt đất lại toàn là thi thể, có thể thấy thủ đoạn của người xuống tay cực kỳ tàn nhẫn và dứt khoát... cô gái trong phòng nói rằng phu quân mình sẽ lập tức trở về... đây rõ ràng là ám chỉ phu quân trong miệng cô ta chính là người đã giết sạch cái trại phỉ này...
Hay nói một cách khác, cậu ta thế mà lại bị một tiểu nha đầu uy hiếp?
Nghĩ nghĩ rồi, Phong lang quân chắp hai tay lại nói, “Nếu đã như thế, tại hạ cũng không tiện làm khó phu nhân nữa. Chỉ là đường đêm khó đi, cả đoàn chúng tôi lại lạc đường trong rừng sâu này đã hai ngày trời, không nói đến chuyện đã đánh mất hàng hóa, còn tổn thất mất vài tên gia đinh, bây giờ lại đi tiếp thì...”
Ngụy Tĩnh Nhàn âm thầm nghiến răng, đối phương nhất định ở lỳ đây không chịu đi? Nhưng mà, bây giờ việc cấp bách của họ là kéo dài thời gian, nói không chừng Lan Đình đã đang trên đường quay về rồi, tạm thời phải cầm chân bọn họ đã.
“Nếu đã như thế, mời công tử cứ tự nhiên.”
Tuy rằng đây là một cái trại phỉ mà trên đất lại toàn là xác chết, nhưng tốt xấu gì so với việc trực tiếp qua đêm ở nơi rừng sâu nước độc cũng tốt hơn nhiều.
Đám hộ vệ cũng không chút khách khí, trực tiếp ôm đám củi ra chuẩn bị nhóm lửa, sau đó bọn họ phát hiện ra một chuyện cực kỳ lúng túng, bọn họ chẳng có gì để đánh lửa cả. Đá đánh lửa đã rơi hết mất rồi, hộp quẹt cũng bị ngâm trong nước mất một lúc lâu... chẳng nhẽ họ lại phải dùng hai thanh củi để đánh lửa à?
Nghiêng đầu nhìn ánh lửa đang phản chiếu lên song cửa sổ, mượn tí lửa chắc cũng không đến nỗi từ chối đâu nhỉ?
“Phu nhân, có thể mạo muội xin chút lửa được không?”
Ngụy Tĩnh Nhàn mím môi, thế này là vẫn chưa chịu từ bỏ?
Nếu như bên người có hộ vệ thì cũng chẳng sao, nhưng bây giờ chỉ có một đám nữ tử yếu ớt với nhau. Ban sáng bọn họ bị đám thổ phỉ dọa cho sợ đến mức nhìn thấy cái gì hơi khác lạ một chút là sẽ vô thức sinh ra sợ hãi, làm sao có thể mở cửa cho đám đàn ông lạ mặt này vào được. Khó khăn lắm mới thoát khỏi miệng hổ, vì bảo vệ an nguy cùng thanh danh trong sạch, cho dù bọn họ có làm ầm lên cũng nhất quyết không thể mở cửa!
“Phu quân của tiểu phụ sắp quay về rồi, công tử ráng chờ thêm một chút được không? Bằng không phu quân truy hỏi, tiểu phụ sợ rằng sẽ khó trả lời.”
“Nhan sắc của công tử đây đúng là không tệ, nhưng... bảy ngày chưa tắm rửa, bị người ta truy sát ngàn dặm, nghĩ chắc mấy ngày hôm nay cũng phải chật vật vất vả lắm nên mới không chăm được cho bề ngoài... huân hương trên người tuy rằng là quý nhưng mùi hương quả thật có hơi... ngạt thở đấy... cho dù tiểu công tử có vội vã tự tiến cử, cũng xin hãy dâng hương tắm rửa trước đã, tắm táp sạch sẽ rồi hãy nói sau.”
Phong công tử: “...”
Chẳng phải vẫn hay nói đất Hà Gian địa linh nhân kiệt, nuôi dưỡng ra vô số đại gia khuê tú dịu dàng nhã nhặn sao?
Nhã nhặn giống con cọp cái ấy hả?
Thấy lang quân nhà mình bị một thiếu niên chòng ghẹo ngay trước mặt, mấy hộ vệ trung thành không kiềm chế được nữa rút đao ra nhưng lại bị Phong lang quân giơ tay ra cản lại.
“Không được vô lễ, tất cả lui xuống.”
Nhìn quần áo trên người cô gái này là biết không phải là thợ săn hay nhà nông gì, chỉ là... tại sao đêm khuya như vậy rồi còn xuất hiện ở đây, thân thủ lại còn tốt như vậy. Chắc không phải hôm qua là mùng ba tháng ba, một đám quý nữ chạy ra ngoài du xuân với nhau đấy chứ?
Khương Bồng Cơ chẳng có hứng thú gì với hành vi của người trước mặt, cô đi đến gần gian phòng gõ cửa.
“Tĩnh Nhi, là ta, muội lấy cây đuốc chỗ đống lửa đến đây mở cửa đưa cho ta.”
Phong công tử chắp tay nói cám ơn: “Đa tạ...”
Khương Bồng Cơ có hơi xấu xa cười lên, “Cảm ơn sớm quá đấy, ta cần lửa đến đun nước xử lý đám con mồi này mà thôi.”