Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 189 : Người nhà Họ mạnh đến (3)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


“Hừ, đừng có giả vờ giả vịt với ta, nói! Có phải các ngươi đã bắt một thiếu niên có tướng mạo rất đẹp đúng không?”



Gã cầm đầu này cũng là người từng trải, tên tiểu nhị làm sao qua được mắt hắn ta?



Hắn ta vung roi, chát một tiếng, cái bàn đặt cược chắc chắn tách một tiếng rồi nát vụn. Một con bạc không kịp nấp, bị đánh trúng lập tức chảy máu ròng ròng.



Tất cả mọi người đều sợ hãi đến mức vội vàng tránh xa.



Trên mặt đất chỉ còn lại xác của cái bàn cược và con bạc vừa bị quất trúng đang ôm vết thương rên rỉ.



“Còn không thành thật, ta sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị của cái roi này đấy. Ta hỏi lại một lần nữa, có phải hai hôm trước sòng bạc của các ngươi đã bắt một người thiếu niên có tướng mạo rất đẹp đúng không? Nói, có đúng là đã bắt hay không!”



Cái roi trong tay hắn ước chừng to bằng hai ngón tay người lớn chập lại, thân roi chi chít những cái móc câu bé li ti. Đầu roi gắn hai mươi mấy lưỡi dao mỏng.



Đánh người bằng cái roi này căn bản là không cần dùng sức mấy cũng có thể khiến người ta chảy máu ròng ròng. Nếu như còn dùng sức mạnh nữa, nói không chừng ăn một roi này là đi đời nhà ma luôn.



Tên tiểu nhị đứng khá gần gã cầm đầu, hắn có thể nhìn thấy những vệt máu tươi vẫn còn đọng trên thân roi, lập tức sợ đến mức hồn bay phách lạc.



“Tiểu, tiểu nhân…” Tên tiểu nhị vốn dĩ định nói cứng, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của gã cầm đầu, cảm giác chết chóc ập đến, dường như hắn ta đang bị một sức mạnh vô hình bóp cổ, khiến cho hắn không nói được câu tiếp theo.



Những con bạc khác không biết đang xảy ra chuyện gì nhưng cũng biết cái sòng bạc này đã gây ra họa lớn. Bọn chúng định lén lút chuồn đi, nhưng cửa chính đã bị chặn lại.



Tên tiểu nhị không chịu nói, nhưng những con bạc khác lại sợ chết, đương nhiên là khai tuốt tuồn tuột.



“Đúng là hai hôm trước có bắt được một thằng nhóc như vậy. Nghe nói thằng nhóc đó rất xinh đẹp, đẹp như tiên trên trời, da dẻ mềm mịn, mùi vị cũng…” Đang nói dở liền bị người bên cạnh bịt mồm lại.



Cả sảnh đường im phăng phắc, tất cả mọi người đều cảm giác được thứ sát khí vô hình đặc quánh đang phủ chụp lên người bọn chúng.
Hai cuốn thẻ tre này đều được tìm thấy trong phòng chứa củi: “Tìm thấy rồi… thủ lĩnh, ngài xem xem…”



Gã cầm đầu cầm lấy cuốn thẻ tre thô lỗ giật miếng vải buộc cuốn thẻ tre ra, giũ ra đọc. Hắn ta nhanh chóng đọc xong toàn bộ nội dung trên cuốn thẻ tre đó, sau đó vẻ mặt hắn ta lập tức trở nên đen kịt.



Tất cả đều nơm nớp lo sợ, chỉ sợ bên trong viết Mạnh Lượng đã chết.



Đương nhiên, nội dung thật sự không phải như vậy nhưng cũng không lấy gì làm lạc quan.



“Những người này… xử lý hết đi!”



Ánh mắt gã cầm đầu sa sầm xuống, vẻ hung ác hiện rõ mồn một.



Nhận được mệnh lệnh, những tên tùy tùng còn lại chẳng hề do dự đồng loạt rút đao ra bước về phía những kẻ khác.



Đám người này muốn làm gì?



Cho dù là người của sòng bạc hay đám con bạc đều sợ vỡ mật.



“Giết người rồi!”



Một con bạc sợ hãi quá lao đầu ra ngoài, chỉ trong chớp mắt, đầu hắn đã lìa khỏi cổ, đầu một nơi, thân một nơi.



Máu tươi phun tung tóe lên tường, lúc này tất cả bọn chúng mới ý thức được một chuyện.



Bọn chúng sắp chết!