Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 200 : Không phục? vậy thì nhịn! (9)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Hàn Úc nhướng mày, chế nhạo nói: “Thế nên Hoài Du muốn Úc giúp gì đây?”



“Hắn ta không quen cậu, nếu như muốn đuổi cậu thì cậu cứ làm như không hiểu…”



Vu Mã Quân suốt ngày chạy đến nơi phong trần mua vui, thi thoảng lại đi tìm Liễu Xa để trao đổi tình cảm, lần nào cũng thích gọi Phong Cẩn đi cùng.



Bây giờ Hàn Úc đến rồi cậu có thể mượn cớ này để thoát thân.



“Cậu ấy à, cứ từ chối thẳng là được rồi. Chẳng qua là một Tứ hoàng tử không nên thân, làm gì được cậu chứ? Chết vì sĩ diện.”



Phong Cẩn cười khổ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, tính của cậu là như thế, muốn thay đổi cũng không dễ.



Đúng là Vu Mã Quân rất đáng ghét nhưng bây giờ Phong Cẩn vẫn chưa muốn lật mặt với vị Tứ hoàng tử này, cũng không cần thiết phải làm to chuyện.



“Mấy năm không gặp, tưởng cậu bái Uyên Kính tiên sinh làm thầy thì tính tình cũng phải kiềm chế lại chứ, không ngờ lại chẳng đỡ đi được tí nào. Cái tính này của cậu… khá giống với tính cách một người bạn gần đây ta mới quen, chắc có lẽ hai người sẽ hợp nhau.”



Hàn Úc nhướng mày, lộ vẻ hứng thú: “Người có thể khiến Phong Hoài Du tán thưởng như vậy chắc cũng không đến nỗi nào.” Chứ chưa nói đến chuyện tính cách gần giống với cậu ta.



“Đó là một diệu nhân.”



Phong Cẩn nhớ đến Khương Bồng Cơ, nụ cười trên môi lại rõ ràng hơn đôi chút.



Hàn Úc thấy thế rất kinh ngạc.



“Chậc, chậc, chẳng lẽ người bạn mà Hoài Du nói thực ra là một vị nương tử phong nhã tài hoa? Là hồng nhan tri kỷ của cậu? Ta thấy cậu bảo ta giúp cậu thoát khỏi Tứ hoàng tử, thực ra là vì muốn có thời gian đến thăm người bạn hồng nhan kia chứ gì?”



“Đương nhiên không phải là nương tử nào cả, cũng không phải là hồng nhan tri kỷ, là bạn bè đứng đắn nghiêm chỉnh. Văn Bân đừng suy bụng ta ra bụng người, vốn định giới thiệu cho hai người biết nhau, nhưng cậu ăn nói không biết kiềm chế thế này thì thôi vậy.”



Phong Cẩn và Hàn Úc chơi với nhau từ bé đến lớn, tình cảm của hai người như anh em, thi thoảng vẫn hay đùa giỡn thế này.



“Ôi, đừng mà, được Hoài Du tán thưởng như vậy, chắc hẳn cũng là một thanh niên tài giỏi, Úc cũng muốn làm quen.”



Lúc này, Phong Cẩn mới tha cho Hàn Úc: “Nếu như Văn Bân đến muộn chút nữa, sợ là Cẩn đã đi tìm Lan Đình rồi.”



Bất giác Hàn Úc bắt đầu nảy sinh hứng thú với vị “Lan Đình” mà Phong Cẩn nói đến.



Hàn Úc nói: “Bây giờ đến gặp cũng chưa muộn.”




Đôi mắt của Khương Bồng Cơ tối sẫm lại, môi mím chặt, rõ ràng là đang không vui.



Sau khi về phủ, cô đi tìm Liễu Xa, ông đang ngồi trong thư phòng nghiêm túc đọc cái gì đó.



“Lan Đình đến rồi à.” Liễu Xa đặt quyển sách trong tay xuống bàn, trên gương mặt mệt mỏi hiện lên một nụ cười, “Lại đây ngồi cạnh cha nào.”



Khương Bồng Cơ hỏi thẳng: “Ý của phụ thân là như thế nào ạ?”



Nếu như không phải Liễu Xa cố ý dẫn dắt Vu Mã Quân thì e rằng hắn ta cũng sẽ không nghĩ đến việc Liễu phủ vẫn còn một đứa con gái dòng thứ.



Không hiểu tại sao mà cảm giác về mấy đứa em dòng thứ trong phủ lại thấp đến đáng sợ như vậy.



Chuyện này hiển nhiên là có người cố ý làm vậy.



Liễu Xa hỏi: “Cái gì?”



“Mấy người hầu đang đồn rằng, Vu Mã Quân muốn lấy Nhị muội.”



Liễu Xa cười, “Đó không phải tin đồn đâu, cha quả thật đã đồng ý rồi.



Khương Bồng Cơ: “…”



“Lan Đình, cha từng thề độc trước mộ mẹ con.” Liễu Xa nói, “Ta sẽ khiến cho những kẻ đã hại bà ấy không được sống yên ổn…”



“Nhưng mà Nhị muội…”



Liễu Xa nói đầy ẩn ý: “Cả đời này, cha chỉ có một mình mẹ con.”



Khương Bồng Cơ hiểu ra ngay lập tức.



Mấy đứa em dòng thứ trong nội viện không phải là con của Liễu Xa?



Nếu như thế thì… bất giác, cô quay sang nhìn đầu của Liễu Xa.



Cha mình mọc sừng à?