Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 206 : Nghe nói người ấy xinh đẹp như hoa (2)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


“Nếu nói như vậy, trong giấc mơ của Lan Đình cũng có cả bóng dáng của Úc?”



Hàn Úc cười nhạt hỏi, nhìn trông rất ôn hòa nhưng trong đáy mắt lại hiện lên sự dò xét… lời nói xằng nói bậy như này, ai tin được!



Đúng thế, cái giấc mơ này của Khương Bồng Cơ còn có một sơ hở khác, đó chính là trong giấc mơ còn một đương sự nữa – Hàn Úc.



Nếu như để ý kỹ thì sẽ phát hiện ra, sau khi cô nghe thấy tên tự của Hàn Úc mới kinh ngạc hỏi thăm về Trình Hữu Mặc và Vệ Tử Hiếu.



Nếu như không có gì mâu thuẫn, thì Hàn Úc cũng phải xuất hiện trong giấc mơ của cô mới đúng, còn nếu không thì cô đang bịa chuyện.



Tưởng rằng người ta sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng không ngờ đối phương lại tỉnh bơ gật đầu: “Đúng thế, chỉ tiếc là trong mơ sương khói mù mịt, bóng người mờ ảo, chỉ thấy bóng dáng chứ không nhìn rõ đường nét. Vốn dĩ ta tưởng đó là một giấc mơ thôi, không ngờ lại có thật.”



Đám khán giả xem Khương Bồng Cơ diễn, không khỏi thán phục.



[Vào Nhóm Ngắm Lương Lương]: Nếu bàn về kỹ năng diễn xuất, tôi chỉ phục mỗi Streamer. Không NG lần nào, một lần là qua luôn. Lời thoại rõ xấu hổ như thế, vậy mà bác ấy nói đến mức... ngay cả mình cũng tin. Quả nhiên, cuộc đời như một vở kịch, với kỹ năng diễn xuất này của bác Streamer có thể giành được giải Oscar được rồi.



[Gió Thu Xào Xạc]: Xí, Oscar đã là gì? Ảnh đế, Ảnh hậu có giỏi đến mấy đi nữa thì có diễn vào vai được cả ngày không?



[Nông Phu Sơn Tuyền Có Hơi Lạ]: Ồi, dẫu biết Streamer đang bốc phét, nhưng mà bác ấy nói chắc nịch như thế làm tôi cũng bắt đầu dao động rồi.



Ngay đến khán giả cũng bắt đầu hoài nghi phán đoán của mình, chứ đừng nói đến Hàn Úc – người không hiểu nhiều gì về cô.



Khóe miệng Hàn Úc co giật, nói với giọng cứng ngắc: “Nếu nói như thế thì chuyện Úc và Lan Đình gặp nhau chính là duyên phận trời ban.



Khương Bồng Cơ gật gù nói: “Đúng thế, mối duyên phận này kể ra cũng là một giai thoại.”



Phong Cẩn tưởng là thật, cực kỳ kinh ngạc nói: “Người ta thường hay nói ngày nghĩ gì đêm mơ đó. Nhưng Lan Đình từ bé đến lớn chưa bao giờ rời khỏi Hà Gian, trước đây cũng chưa bao giờ nghe tới tên thật của mấy người các cậu. Hơn nữa, tên tự của Vệ Tử Hiếu gần đây mới được Uyên Kính tiên sinh đặt cho… thế nhưng, Lan Đình lại mơ thấy cảnh tượng đó, có khi nào đó là dự đoán cho mối duyên phận này chăng?”




Nhưng mà…



Hàn Úc lại nói tiếp: “Nhưng chuyện lang quân nói, trong mơ Tử Hiếu bị trêu chọc thì cũng có khả năng xảy ra. Chỉ là Tử Hiếu không thích người khác chú ý đến dung mạo của mình, luôn nói rằng thân thể là do cha mẹ ban cho, phận làm con thì không thể lựa chọn được, dù đẹp hay xấu, bản chất chẳng phải cũng chỉ là một bộ xương trắng?”



Trong thời đại này, phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp rất nguy hiểm, nhưng đàn ông có tướng mạo đẹp chưa chắc đã an toàn.



“Một bộ xương trắng?” Khương Bồng Cơ cười, “Người này thật thú vị.”



Trong cái thời đại mà giá trị nhan sắc ảnh hưởng đến con đường làm quan này, vậy mà người đó lại nói tướng mạo không quan trọng. (Tướng mạo cũng là một căn cứ quan trọng trong việc xét tuyển để trở thành quan lại.)



Có hai khả năng, một là đang giả vờ thanh cao; hai là anh ta nghĩ thế thật.



Rất có giác ngộ!



Hàn Úc biết mấy tháng nữa Khương Bồng Cơ sẽ đến Lang Nha, cười nói: “Nếu là như thế, đến lúc đó chúng ta cũng là đồng môn. Có điều, Lan Đình cũng không cần vội, để ba bốn tháng nữa đến Lang Nha cũng vẫn kịp.”



“Hửm? Tại sao vậy?”



Câu này là Phong Cẩn hỏi.



Hàn Úc bất đắc dĩ nói: “Hoài Du quên rồi sao, ba tháng nữa các học trò qua vòng sơ tuyển sẽ phải lên Thượng Kinh tham gia cuộc thi tuyển chọn cuối cùng? Năm nay có rất nhiều học trò qua vòng sơ tuyển, có khả năng thầy sẽ đích thân hộ tống chúng ta lên Thượng Kinh … Úc nhớ là hình như Liễu Quận thủ là Tổng quan giám khảo của cuộc thi năm nay, đến lúc đó chúng ta cũng lên Thượng Kinh luôn.”



Khương Bồng Cơ nghĩ rồi nói: “Nếu là như thế, đến lúc đó ta cũng sẽ lên Thượng Kinh cùng phụ thân. Đợi đến khi cuộc thi kết thúc sẽ đến Lang Nha cùng Uyên Kính tiên sinh, vừa hay tiện đường.”



Hàn Úc nói: “Đây đúng là ý hay, có thể tiện đường đến Thượng Kinh mở mang đầu óc.”