Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 314 : Ba năm ở lang nha (14)
Ngày đăng: 14:30 30/04/20
Vệ Từ nhìn dáng vẻ đó của Lữ Trưng bật cười: “Huynh ôm cả cái chậu than ngủ rồi mà vẫn còn lạnh?”
Lữ Trưng là con trai thợ săn, từ nhỏ đã lăn lộn trong núi rừng, sao lại sợ lạnh đến thế?
“Đương nhiên là lạnh rồi… từ nhỏ đã sợ lạnh rồi…” Lữ Trưng lầm bẩm, chỉ hận không thể chui luôn vào trong chậu than.
Nếu như chưa từng nếm trải cảm giác chân tay lạnh đến mức đóng băng cứng đờ, như sắp vỡ nát đến nơi thì anh ta đâu có sợ lạnh đến mức đó.
Vệ Từ nghe xong liền im lặng, vẻ mặt như thể đang hồi tưởng.
Người khác đều biết anh là con trai cả dòng chính của Vệ thị, nhưng lại không biết anh từng có một khoảng thời gian bị tất cả mọi người đối xử lạnh nhạt. Mỗi khi trời trở lạnh, phòng của anh cũng lạnh như hầm băng, mùa đông đến anh thậm chí còn không biết số than sưởi ấm theo phân lệ của mình đã đi đâu, chỉ đành sợ hãi rúc vào trong chăn.
Cho dù sau này lớn lên rồi nhưng cái tật sợ lạnh này đã ngấm vào tận xương tủy, trời vừa trở lạnh chân tay anh đã lạnh buốt như băng.
Sau này làm sao mà khá lên nhỉ?
[Tử Hiếu, sao tay chân chàng lại lạnh thế này?]
[Nào, lại đây, trẫm đành cố mà ôm cho chàng ấm lên vậy.]
Trái với cơ thể lạnh băng của anh, người ấy lúc nào cũng nóng hừng hực như một cái lò sưởi di động.
Vệ Từ nghĩ đến đó, hai má bỗng chốc đỏ lên, chỉ là trong xe khá ấm nên không hiện rõ lắm.
“Cũng chẳng biết đường mặc thêm áo cho ấm, không sợ lạnh sao…” Vệ Từ chẳng còn lòng dạ nào mà đọc tiếp, miệng cứ lầm bầm, chẳng biết đang nói ai.
Lữ Trưng lơ ngơ ngẩng lên, bỗng hớn hở ra mặt: “Quả nhiên là Tử Hiếu tốt nhất, biết quan tâm anh em.”
Nói rồi anh ta mở rương quần áo của Vệ Từ ra, ngay phía trên cùng là một chiếc áo choàng trắng dày ấm gấp chỉnh tề, trên cái áo đó còn để một bức tranh cuộn tròn.
Vệ Từ: “…”
Lữ Trưng liến thoắng: “Ta thấy cái áo choàng này cũng ấm lắm, cho ta mượn khoác một lúc nhá. Ồ, Tử Hiếu quả nhiên là diệu thủ đan thanh*, bức tranh này đẹp thật đấy.”
*Ý chỉ những họa sĩ tài năng.
Cho dù không phải là xuân cung đồ nhưng vẽ tranh có nội dung to gan thế này… Chậc chậc, Vệ Từ cũng chẳng phải người đứng đắn gì.
Cùng lúc, Vệ Từ cũng cảm thấy cái tên Lữ Trưng này khác một trời một vực với Lữ Thiếu Âm trong trí nhớ của anh.
Cả hai đều cảm thấy mình đã gặp phải một tên Lữ Thiếu Âm/ Vệ Tử Hiếu giả.
Đi tiếp nửa ngày nữa, người hầu bắt đầu nhóm bếp nấu cơm, mấy chiếc xe ngựa quây xung quanh một bãi đất trống cản gió lạnh.
Khương Bồng Cơ âm thầm hỏi hệ thống: “Mạnh Hằng đâu? Mày không nói anh ta đang ở đâu thì làm sao tao đi cứu được?”
Hệ thống nói: “Không vội, đợi một lúc nữa là đến.”
Chẳng mấy chốc, khi người hầu vừa mới nhóm được ba đống lửa lên, thì đằng sau đã thấp thoáng mấy bóng người đang đội gió tuyết đi đến.
Khương Bồng Cơ vẫn còn đang cưỡi ngựa, cô bèn nói: “Để ta đi xem xem, không biết người đến là địch hay bạn.”
Bọn họ vừa mới rời khỏi phạm vi Thượng Kinh, rất dễ gặp phải thổ phỉ hoặc những người bị thổ phỉ cướp bóc. Để cẩn thận nên để Khương Bồng Cơ đi xem thử trước.
“Ai ở phía trước?” Khương Bồng Cơ giục ngựa bước lên chặn đường.
Đối diện chỉ có ba người, nhìn trang phục chắc hẳn là một người hầu và hai hộ vệ.
Người mặc trang phục người hầu bước lên phía trước chắp tay hành lễ với Khương Bồng Cơ: “Tiểu nhân chính là thư đồng của đại lang quân nhà Mạnh Quận thủ của quận Mạnh. Đường sá xóc nảy, mặt đất đóng băng trơn trượt, trong lúc bất cẩn xe ngựa nhà chủ nhân đã bị hỏng, giờ không biết nên làm gì. Nhìn thấy nơi này có ảnh lửa, tiểu nhân liền mạo muội đến xin giúp đỡ.”
Khương Bồng Cơ cau mày hỏi lại: “Đại lang quân của Quận thủ quận Mạnh? Có phải là Mạnh Hằng?”
Người hầu đáp: “Đúng là lang quân nhà nô.”
Gương mặt lạnh lùng của Khương Bồng Cơ dịu đi: “Thật trùng hợp, phụ thân ta chính là Liễu Xa ở Hà Gian, nếu nói về quan hệ thân thích, thì vị Mạnh Hằng này là anh họ của ta rồi. Bây giờ huynh ấy đang ở đâu, ta đến xem xem.”
Người hầu nghe đến tên Liễu Xa cứ tưởng là hỏng chuyện, nhưng không ngờ Khương Bồng Cơ lại lên tiếng nhận họ hàng, cậu ta lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Tuy quan hệ của Liễu thị Hà Gian với Mạnh thị Thương Châu không tốt, nhưng nếu xét về huyết thống, Mạnh Hằng quả thật là anh họ của Liễu Hi.