Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 33 : Làm mờ!!!
Ngày đăng: 14:27 30/04/20
Khương Bồng Cơ đưa mắt nhìn tất cả những quản sự và tôi tớ đang đứng xem hình phạt, cười lạnh nói: “Tất cả đều phải xem, xem cho đến khi nào gã ta tắt thở mới thôi, bằng không... Không ai được rời khỏi đây, đừng ai nghĩ đến việc tránh đi không nhìn. Cơ mà, chuyện xảy ra ở đây ngày hôm nay nếu ai dám bịa đặt linh tinh tung lời đồn nhảm, xử lý như nhau, trói lại đánh chết mới thôi.”
“Đêm hôm qua, những người tự tiện rời khỏi vị trí, ta không trực tiếp nêu tên ra nữa, đợi sau khi xem xong tự mình đi lĩnh phạt.”
Bắt nạt Liễu Phủ không có nam đinh gánh vác chứ gì?
Vậy thì xem đi, xem đến khi nào tất cả mọi người đều sợ mới thôi.
Quản gia đứng bên cạnh, âm thầm thở dài một tiếng rồi thấp giọng nói: “Nhị lang quân, như thế này không khỏi quá...”
Liễu thị là gia tộc có truyền thống đọc sách, làm chuyện gì cũng phải cân nhắc đến phong độ và thể diện, những việc bẩn mắt kiểu này từ trước đến nay đều đẩy cho người dưới xử lý, chủ nhân chỉ cần đứng sau chỉ tay năm ngón, khống chế đại cục là được rồi. Nhưng mà, nghĩ đến mẫu thân của Liễu Lan Đình, lão quản gia lại cảm thấy hành vi này cũng không có gì là không thể chấp nhận được. Có lẽ, sự quả quyết tàn nhẫn ẩn dưới vẻ ngoài ôn hòa của Nhị lang quân, phần nhiều là được thừa hưởng từ Tiên phu nhân.
Khương Bồng Cơ xoay xoay cây quạt mới, thong dong nói: “Không làm như thế, tỳ nữ kia cuối cùng vẫn muốn tìm đến cái chết thôi. Nữ tỳ nhà họ Liễu, không phải là cô nhi không có chỗ dựa, cô ấy chịu thiệt thòi ở đây, vốn dĩ là có tư cách đòi lại. Hơn nữa, mấy năm nay phụ thân không có ở trong phủ, quản gia tuy rằng đã tận lực chăm lo cho Liễu Phủ. Nhưng tuổi tác ông cũng đã cao, sức lực cũng không thể sánh được với khi còn trẻ, khó tránh khỏi có chỗ sơ sót, dung túng cho cái tác phong không chính đáng này lớn mạnh. Vốn không thể đảm bảo tất cả mọi người trong phủ đều có thể trung tâm như một giống như quản gia được... nhưng, nội viện là cái nơi mà bọn chúng muốn vào là vào sao?”
Cái tên gia đinh kia mồm miệng cũng không thể nào nghiêm chỉnh hoặc phải nói là cực kỳ thích ba hoa chích chòe. Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được một hôm nào đó, gã ta uống say hoặc nhất thời đắc ý nói ra chuyện gã ta vào nội viện cưỡng bức tỳ nữ với đám bạn đầu đường xó chợ của gã, một truyền mười, mười truyền trăm, truyền ra cả cái quận Hà Gian này đều biết hết, đến lúc đó danh tiếng của nữ quyến trong Liễu phủ sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Gã ta không chết thì ai chết?
Liễu phụ hồi còn trẻ chính là kiểu người có tướng mạo tinh tế, tuấn tú y như trích tiên bước ra từ trong tranh. Khí chất ôn nhuận như ngọc, nói năng nhã nhặn lễ phép, cho dù là đang nói chuyện với ai đi chăng nữa, ông đều có thể khiến đối phương cảm thấy như đang tắm trong gió xuân. Đương nhiên với một kẻ quen uống mực mà lớn (ý bảo ông này học lắm), thì quần áo bên ngoài sạch sẽ bao nhiêu trong bụng lại đen tối, âm hiểm bấy nhiêu. Chuyện có thể dùng miệng để giải quyết thì thậm chí đi thêm có hai bước, người này cũng ngại bước.
Nhưng mẹ của Liễu Lan Đình lại khác, tương phản một trời một vực với Liễu phụ, sinh ra đã có một gương mặt khiến cho người ta không thể nào an tâm nổi, biểu hiện với bên ngoài thì như thể một quý nữ mẫu mực, nhưng tính cách ẩn giấu bên trong lại vô cùng nhiệt tình sôi nổi, lại còn thích nghịch mấy thứ khiến người ta không thể hiểu nổi, làm cho người khác không biết được đầu óc của bà phát triển như thế nào nữa.
Con gái của bọn họ đúng là dung hòa đặc điểm của cả hai người.
Lớn lên giống cha, nhưng tác phong từ trong xương cốt lại cương liệt và bạo lực giống y hệt mẹ, nhưng mà...
Điệp phu nhân nhấp một ngụm trà, “Nhị lang quân so với mẹ nó thông minh hơn một chút.” Liễu Lan Đình cũng không phải là Cổ Mẫn, mỗi lần gây họa xong đều có Liễu Xa đứng ra thu dọn cục diện, so ra thì tự lực cánh sinh vẫn hơn.
Tỳ nữ có chút không hiểu nói: “Nhưng mà... phu nhân, Nhị lang quân làm như thế này... đối với danh tiếng phải chăng có...”
Điệp phu nhân hừ lạnh một tiếng, nói: “Nó là con trai dòng chính của nhà họ Liễu, chứ không phải là đứa con gái tầm thường giấu mình trong khuê các, hành vi tàn độc thì có làm sao, đây chính là cái gọi là “Vô độc bất trượng phu*“. Đám lang quân, công tử bây giờ có đứa nào là không tô son trát phấn, cài trâm chơi thuốc phiện... nhìn thấy là ngán ngẩm.”
*Vô độc bất trượng phu: Không độc ác, cứng rắn thì không thành trượng phu. Trượng phu chỉ những người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.