Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 374 : Động đất ở đông khánh (6)
Ngày đăng: 14:31 30/04/20
Phần lớn nhà cửa đều đã sụp đổ trong lần động đất đầu tiên, số còn lại cũng sập trong những lần dư chấn tiếp theo. Ngụy Tĩnh Nhàn cần được chăm sóc sau sinh, không thể cứ tiếp tục ở trong phòng sinh dã chiên kiểu này được, đó là cách làm trong thời kỳ đặc biệt, bây giờ đương nhiên cần cẩn thận hơn.
Trong những lúc như thế này lểu sẽ an toàn hơn nhà.
Xử lý xong xuôi những việc này, Khương Hồng Cơ cáo biệt với Phong Cẩn.
“Ta phải về một chuyến... Tình hình tối qua như thế cũng không biết trong nhà ra sao rồi. Nhà cửa tiền bạc chỉ là thứ yếu... ta chỉ lo lắng Hiểu Dư..” Có một điều may mắn là Liễu phủ ở Thượng Kinh không lớn, nhà cũng thấp, nguyên vật liệu chủ yếu đểu là gỗ, phần lợp ngói không nhiều, cho dù nhà có sập cũng không chết được người: “Ta phải về để dẫn dắt mọi người”
Phong Cần biết Từ Kha có ý nghĩa như thế nào đối với phương Bồng Cơ, trên danh nghĩa thì hai người là chủ tớ nhưng thực ra lại là bạn bè.
“Để Cẩn bảo người hầu đưa cậu về, sau động đất có không ít nạn dân, cẩn thận vẫn là trên hết” Phong Cẩn nói.
Khương Bồng Cơ đang định gật đầu, bỗng nhiên bên tai vang lên những tiếng động quen thuộc.
Cô đứng bật dậy, quay người nhìn về phía tiếng động vang lên.
“Hí!”
Từ Kha thở hồng hộc, nhìn thấy phủ đệ xa hoa mà khiêm tốn của Phong Cẩn giờ đã biến thành một đống phế tích thì hốt hoảng trong lòng.
Đại Bạch chở Từ Kha giẫm lên đống phế tích, từ xa đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, nỗi lo lắng trong lòng cậu bỗng chốc biến thành niềm vui tột độ.
“Lang quân!” Từ Kha vội xuống ngựa, biểu cảm vui sướng như sắp khóc đến nơi.
Mặt mũi cậu xám xịt vì bụi, quần áo trên người nhàu nhĩ như mở rau khổ, ống tay áo rách bươm, búi tóc trên đầu như thể bị chó gặm, nhìn trông vô cùng nhếch nhác.
“Hiểu Dư? May quá, người vẫn còn sống... trong phủ như thế nào rồi? Thương vong có nhiều không?”
Khương Bồng Cơ thấy cậu ta vẫn bình an, chỉ bị xước xát đôi chút trên cánh tay, trong lòng lập tức cảm thấy yên tâm.
Từ Kha chạy chậm hơn Đại Bạch, cậu ta vừa mới đến gần Khương Bồng Cơ thì Đại Bạch đã thân thiết dụi dụi cái mõm vào mặt cô rồi.
“Lang quân...
Từ Kha muốn khuyên cô nhưng lại không biết nên khuyên như thế nào.
Tuy lang quân bình thường lạnh lùng, tính khí tùy tiện, phong cách làm việc lại phóng khoáng không bị ràng buộc, nhưng cậu biết lang quân của cậu rất lương thiện.
Đúng, là lương thiện.
Chính vì lương thiện cho nên lang quân mới đích thân xuống ruộng học hỏi nông dân việc trồng trọt, tìm hiểu về hoa màu đất đại, vẽ ra những nông cụ cải tiến, không tiếc tiền ra lệnh cho phương mộc căn cứ vào bản thiết kế đó tiến hành cải tiến thêm... Đây là những thứ mà các quý tử thế gia khác không thể làm được.
Ngoài ra lang quân còn tập hợp bộ khúc, tiêu diệt thổ phỉ bảo vệ sự yên bình ở Hà Gian, thành lập bộ khúc nữ, thu nhận những | bé gái bị vứt bỏ...
Dưới đống phế tích là từng thùng sách, là bảo bối quý giá lang quân trao đổi với Trình Thừa tiên sinh, dự định để sau này mở rộng in ấn tặng cho học sinh khắp trong thiên hạ. Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính... những quyển sách đó đều là để chuẩn bị làm sách vở lòng cho lũ trẻ con sau này...
Còn cả gỗ bách đàn ở Sùng Châu, những phường giấy âm thẩm được thành lập đã thử nghiệm thành công nhiều cách chế tạo giấy, các bước làm càng lúc càng thuần thục.
Từng bước từng bước như vậy rốt cuộc là để làm gì?
Xuất thân từ thế gia mà không khư khư giữ riêng cho mình, đây mới thực sự là người lòng mang thiên hạ.
Từ Kha cảm thấy nếu người như thế này mà còn không thể gọi là lương thiện thì còn ai đủ tư cách nữa?
Khương Bổng Cơ không thất thần lâu, cô nhanh chóng khôi phục lại vẻ lạnh lùng bình tĩnh.
“Mở kho lương, dựng lều phát cháo...”
Từ Kha biết lang quân nhà mình sẽ làm vậy, cậu đã sớm lên kế hoạch xong xuôi.
“Trước đó kho lương vừa mới nhập một đợt lương thực mới, nếu dựng lều phát cháo, có lẽ có thể duy trì được nửa tháng” Đương nhiên, quy mô của lều phát cháo không lớn, không thì ngay đến ba ngày cũng không duy trì được.