Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 398 : Dời đô đến kham châu (5)
Ngày đăng: 14:32 30/04/20
Chưa đầy hai tiếng sau, chuyện Khương Bồng Cơ sắp dẫn mọi người tới huyện Tượng Dương đã truyền khắp khu dưỡng bệnh.
Cân nhắc tới số dân chúng bị thương nặng không thể lên đường, Khương Bồng Cơ quyết định dời lại thêm mấy ngày để người dân yên tâm dưỡng bệnh, đợi đến khi họ khỏe hơn một chút mới khởi hành, bộ khúc và cấm quân rảnh rỗi thì tiếp tục điều đi lao động công ích.
Những hành động ân cần quan tâm như thế khiến không ít người dân rơi lệ, danh tiếng của Khương Bồng Cơ ngày càng lên cao, những người đang còn chút do dự cũng quyết định đi theo cô rời khỏi Thượng Kinh.
“La Việt? Tìm ta có chuyện gì?” Khương Bồng Cơ đang ngồi trong lều, tay bóc từng mảng da chết trắng bệch trong lòng bàn chân trái. Trước đó vì cứu trợ dân chúng mà tay chân cô bị thương rất nặng, may mà khả năng hồi phục của cô mạnh mẽ, chân cô giờ đã trắng mịn như xưa.
Tuy đã khỏi nhưng da non mới mọc dưới mảng da chết khiến cô ngứa ngáy khó chịu vô cùng
Dù sao giờ cô cũng nhàn rỗi, trong lều lại không có ai, bèn ngồi xuống vừa bóc da chết vừa tám chuyện với khán giả xem livestream.
Khán giả đều nói livestream hôm nay rất thú vị.
Bọn họ trước đó còn đang chế nhạo cô mất hình tượng, cẩn thận lát nữa có người xông vào, ai ngờ vừa nói xong có người tới thật.
Với giác quan nhạy cảm của Khương Bồng Cơ, tất nhiên cô đã biết La Việt tới, trên mặt không hề có chút lúng túng xấu hổ.
Cô tỉnh rụi thả chân xuống, ra hiệu cho La Việt ngồi xuống chiếc ghế gần đó.
“La giáo đầu có chuyện gì cứ nói thẳng, không cần ấp úng.”
La Việt cũng là tên thô lỗ, sống trong doanh trại có chuyện gì chưa thấy qua. Khương Bồng Cơ chỉ bóc da chết dưới chân thôi, vậy đã là lịch sự lắm rồi, hắn còn từng thấy tổng giáo đầu cấm quân dùng tay móc đít, kỳ ra đầy ghét nữa kìa, thế nên hắn rất bình tĩnh.
“Nghe nói Liễu lang quân chuẩn bị khởi hành đến huyện Tượng Dương nhậm chức?” La Việt đi thẳng vào vấn đề.
Khương Bồng Cơ nhíu mày, cô hiểu ý đồ của La Việt rồi.
Một nghìn cấm quân tuy nhỏ nhưng cũng là một phần binh lực, vả lại bọn họ còn là tinh binh được tuyển chọn kỹ lưỡng. Khương Bồng Cơ hoàn toàn không có ý thả người, La Việt muốn chạy cô cũng không cho.
Cô thở dài một hơi, trả lời: “Đúng vậy, Thượng Kinh hiện nay đã hoang tàn, khó bề xây dựng lại, nghe nói bên ngoài lại có Thanh Y Quân, Hồng Liên giáo gì đó làm loạn. Nếu bỏ mặc dân chúng như vậy e là bọn họ khó mà sống sót. Thế nhưng ảnh hưởng của trận động đất quá lớn, không chỉ Thượng Kinh gặp nạn, ngay cả quận Phụng Ấp, quận Thừa Đức cũng bị tàn phá nghiêm trọng, trên đường còn có cả bạo dân...”
La Việt nhìn thẳng vào Khương Bồng Cơ, yên lặng nghe cô nói.
“Ừm.”
Khương Bồng Cơ liền nở nụ cười gian: “Ừ, cho huynh xem cái này hay lắm, về nhớ nghiên cứu kỹ nhé.”
Kỳ Quan Nhượng hơi giật mình, chỉ thấy Khương Bồng Cơ không biết rút ở đâu ra bốn quyển sách.
“Sách vỡ lòng của nữ giới, đủ cho huynh đọc giết thời gian.”
Anh ta cầm lên nhìn, quyển đầu tiên là “Nữ Luận Ngữ”.
Kỳ Quan Nhượng im lặng một cách quỷ dị.
Khương Bồng Cơ lại bổ sung: “Đọc xong nhớ đưa Hoài Du xem nữa.”
Kỳ Quan Nhượng cất sách vào trong tay áo, chỉ là ánh mắt có hơi xoắn xuýt.
“Đàn ông không chỉ làm cha chồng thôi đâu, còn có thể phải làm cha vợ nữa đó.” Khương Bồng Cơ cười nhe răng làm mất hết hình tượng công tử sĩ tộc: “Như huynh với Hoài Du, sinh đứa con gái xem như sau này thêm một thằng con trai hờ. Đọc đi rồi mai mốt chuẩn bị tâm lý trước.”
Kỳ Quan Nhượng biết Khương Bồng Cơ không có lòng tốt như thế nhưng về vẫn mở ra đọc, để rồi mới sâu sắc nhận ra bị chơi đểu, sém chút xé nát bốn quyển sách.
Sau đó anh ta còn cho Phong Cẩn mượn đọc, nói hoa mỹ là đem về đọc cho con gái nghe.
Phong Cẩn thấy là Nữ Tứ Thư liền nhớ tới cuộc trò chuyện với vợ hôm trước.
“Đa tạ Văn Chứng, ta còn đang tính tìm hai quyển làm sách vỡ lòng cho Trường Sinh đây.”
Kỳ Quan Nhượng nhìn Phong Cẩn như nhìn một thằng ngốc rồi lặng lẽ bỏ đi.
Phong Cẩn chẳng hiểu gì cả, bèn cất sách rồi quay lại xe ngựa.
Ngụy Tĩnh Nhàn còn đang ở cữ, sắc mặt coi như khá tốt. Trường Sinh sinh đủ tháng nên rất khỏe mạnh, bé con nhìn trắng trắng mềm mềm đáng yêu.