Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 428 :

Ngày đăng: 14:32 30/04/20


Câu trả lời của Lý Uân khiến tâm trạng Khương Bồng Cơ tốt hơn, đúng lúc này cô liếc sang nội dung bình luận trên màn hình livestream.



[Streamer V]: Có lao động chất lượng cao miễn phí, tội gì tôi bỏ qua?



Cô thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình. Chẳng lẽ dụ dỗ Lý Uân không phải vì cần sức lao động mà là vì khuôn mặt kia à?



[Lão Đại Đồ Mi]: Trước sự thẳng thắn của Streamer, tôi cho cô hẳn 82 điểm, phần còn lại cho cô bằng cách 666.



[Nhân Sâm Đắng]: Tôi cũng dành cho sự thẳng thắn của Streamer 101 điểm, thêm một điểm không sợ cô ấy kiêu căng đâu.



[Âm Nhạc Gia - Gia Cát Cầm Ma]: Chưa từng thấy người mặt dày như thế bao giờ, nói đến khoản da mặt dày thì tôi chỉ bái phục Streamer thôi.



[Kẹo Sơn Tra]: Tôi cảm thấy nếu đem Streamer ra so sánh, hình như ngay cả cường hào ác bá cũng còn nhân từ thiện lương hơn.



[Thuốc Nổ TNT]: Các ông các bà toàn trách Streamer thôi, tôi đây có thêm một ông anh đẹp trai Lý Uân kìa, tôi bị giá trị nhan sắc của anh ta thu hút rồi. Đã đẹp trai lại còn giỏi võ, hơn nữa còn mạnh mẽ vô địch. Một ông anh ngây thơ chất lượng cao như vậy, xã hội này đã không còn nhiều để mà quý trọng nữa đâu.



Lý Uân hồn nhiên không biết nhan sắc của mình được người xem ở thế giới khác theo đuổi.



Một tay anh múa thương, vẩy vết máu trên thương đi, động tác phóng khoáng lưu loát. Hành động này của anh khiến bao kẻ háo sắc phải rộn rạo.




Mạnh Hồn ngẩn ngơ, đúng thật là ông chưa nghĩ tới điều này.



Khương Bồng Cơ cười nhạo, ánh mắt xấu xa: “Thực ra ta còn lo lắng cho Thanh Y Quân hơn cả huyện Tượng Dương. Văn Chứng giỏi mưu mô, bản chất chính là dồn người ta vào chỗ chết mà không từ thủ đoạn nào cả. Để cho anh ta giữ thành, không biết cuối cùng Thanh Y Quân còn bao nhiêu người sống sót. Huyện Tượng Dương vẫn còn thiếu người lắm, ta hy vọng sẽ không chết quá nhiều.”



Mạnh Hồn líu lưỡi không nói nên lời. Rõ ràng ông và Kỳ Quan Nhượng qua lại với nhau mấy năm, sao ông còn không hiểu về Kỳ Quan Nhượng bằng một nửa chủ công nhỉ?



“Biết vì sao Thanh Y Quân dễ tan tác như vậy không?” Khương Bồng Cơ khinh miệt mỉa mai: “Một đám phàm phu tục tử thân không manh giáp làm sao có thể chống đỡ nổi đao thương gậy gộc? Tấn công thành không giống đánh nhau, tấn công mà không chuẩn bị đầy đủ vũ khí, muốn trèo lên tường thành của quân địch thì chỉ còn cách chất xác lên thôi.”



Tất nhiên đêm tập kích huyện Tượng Dương của Khương Bồng Cơ hôm trước là một ngoại lệ.



“Sau khi trở về, phải thật chú trọng phát triển mặt này, không biết Đông Khánh có những sĩ tử Mặc gia nổi tiếng nào không nữa.” Khương Bồng Cơ cắn miếng lương khô, lẩm bẩm một mình.



Nếu có thật, cô cũng muốn nhấc vài người về đây.



Người của thời đại viễn cổ cho đây chỉ là kỹ năng thôi, nhưng Khương Bồng Cơ lại biết khoa học kỹ thuật có thể thay đổi vận mệnh quốc gia.



Không nói đâu xa, lấy ví dụ ngay về vũ khí cơ bản nhất khi công thành như thang mây, máy bắn đá cỡ lớn, xe công thành, tháp công thành, lò cản, cung nỏ... Những thứ này đều có thể phát huy tác dụng to lớn khi tấn công thành. Nếu đối phương yếu kém hơn về khoản vũ khí này thì không biết phải dùng mạng bao nhiêu người mới thay thế được.