Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 440 :
Ngày đăng: 14:32 30/04/20
Những người có mặt trừ Phong Cẩn còn có thể giữ phong độ ra thì Kỳ Quan Nhượng và Từ Kha đều hết hồn. Từ Kha phản ứng quá khích thì càng thảm hơn, sém chút sặc canh vào phổi, khó chịu bịt miệng ho khan.
“Cái gì? Ba mươi nghìn quan tiền?”
Từ Kha ho một trận sặc sụa, vừa dịu lại đã cao giọng run rẩy chỉ vào chén trà trong tay.
Phá của, quá phá của!
Chủ công nhà mình có bao nhiêu tài sản cậu biết rõ.
Rốt cuộc người lấy đâu ra ba mươi nghìn quan tiền đi mua thứ không thực dụng chỉ có bề ngoài tráng lệ thế này?
Là bà quản gia nội vụ của cả phủ huyện lệnh, Từ Kha thiếu chút nữa tức muốn ngất đi, cậu lại quên mất Khương Bồng Cơ làm gì có nhiều tiền vậy.
Đừng nói tham ô, cho dù cô đem cả huyện Tượng Dương đi gán nợ cũng không lấy được nhiều tiền như thế.
Ba mươi nghìn quan tiền chẳng qua là cô muốn trêu chọc ba người bọn họ thôi.
Thật không ngờ, bọn họ đều tin răm rắp.
Kỳ Quan Nhượng và Phong Cẩn nhận ra đầu tiên, nghiêm túc nhìn Khương Bồng Cơ đang mỉm cười.
“Chủ công không phải loại người chìm trong hưởng lạc, sao có thể tiêu ba mươi nghìn quan tiền mua thứ này, xin người đừng trêu chọc Cẩn nữa...”
Dù Phong Cẩn xuất thân Phong thị, anh cũng sẽ không ném ba mươi nghìn quan đi mua một thứ đồ sưu tập. Không phải anh chi không nổi, mà là không thiết thực.
“Chậc, mấy người thật không có óc hài hước, lát nữa Mạnh giáo đầu và La giáo đầu tới mấy người không được vạch trần ta đó.”
Có một chủ công thích đùa giỡn như thế ba người bọn họ cũng thật vất vả.
“Tối qua khi nung gạch tiện thể nung một ít thứ này. Chất lượng không đồng đều, đó không phải là thủy tinh chất lượng tốt, lúc đầu ta còn tính tiêu hủy, nhưng nghĩ tới mấy người thường ngày làm việc vất vả liền lấy một bộ đặt ở sảnh chính vụ.” Khương Bồng Cơ cười nhe răng, vẻ mặt vô cùng đắc ý: “Sao, mấy người có thấy nó đáng ba mươi nghìn quan không?”
Ba mươi nghìn quan?
Ai dám ngáng đường làm giàu của cô, cô liền giết cả nhà nó!
Từ Kha như đi trong mơ, một lúc sau mới tìm được tiếng nói của mình.
“Chủ công, mấy thứ này... giá thành bao nhiều tiền vậy?”
“Nung gạch tiện thể làm ra, chắc vài đồng đó?” Khương Bồng Cơ không chắc chắn nói.
Cả đám câm nín.
Thứ đồ mấy đồng tiền... đem bán ba mươi nghìn quan... lương tâm của ngài có nhột không?
Từ Kha vô thức sờ lên ngực.
Người kiếm tiền là bọn họ, lương tâm của cậu mắc chi phải nhột?
Chẳng những không nhột, nó còn nhảy nhót tưng bừng.
Ba người đồng thanh hét lên: “Đại thiện!”
[Streamer V]: Bán được lô hàng thủy tinh này xong, phủ huyện Tượng Dương sẽ có tiền phát lương rồi.
Câu này của Khương Bồng Cơ giống như một quả bom nguyên tử ném xuống, khiến khán giả kênh livestream rung động không phản ứng kịp.
Khoan đã - Streamer vừa nói gì?
Phát lương?
Khán giả livestream đã quen với sự vô sỉ của Khương Bồng Cơ, nhưng không ngờ cô lại có thể vô sỉ hơn cả vô sỉ như thế.
[Mận Bắc]: Không phải chứ, cô bắt bọn họ làm việc điên cuồng như thế mà từ đầu đến cuối không phát lương cho họ à? >