Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 48 : “ngủ” hết văn thần võ tướng

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Được rồi, có vướng mắc ở cái vấn đề này nữa cũng chẳng có ý nghĩa. Khương Bồng Cơ một tay chống cằm nhìn chằm chằm lão hòa thượng, chờ ông ta mở miệng.



“Tiểu thí chủ, đây chính là ý của lệnh đường.” Liễu Trần lần lần chuỗi tràng hạt nói, “Năm đó lệnh đường vì đau khổ khi mất đi hai đứa con trai, đã từng nhờ lão nạp xem tướng cho tất cả trẻ con trong phủ... Không một ai có tướng Đế Vương cả, nhưng mà lệnh đường lại cực kỳ chắc chắn rằng con gái của Liễu Xa đã được định là thành Đế.”



Khương Bồng Cơ cụp mắt xuống... chắc chắn đến như vậy... có thể thấy bà “mẹ hời” này quả thật là “dân xuyên không” biết được lịch sử?



“Năng lực của lão nạp không đủ, liền cố ý nhờ bạn bè đến trợ giúp. Cuối cùng cũng lờ mờ tính ra Liễu Xa đích thật là có số mệnh làm cha của Hoàng đế... nhưng, cô con gái mang trong mình số mệnh Đế vương đó lại mãi chưa xuất hiện. Lệnh đường trước khi lâm chung, dường như đã hiểu ra điều gì đó, vì bảo vệ tiểu thí chủ nên đã nhờ lão nạp một việc...”



Lão hòa thượng cười nói, “Lệnh đường không để ý đến mối hiểm nguy có khả năng mình sẽ bị coi là yêu nghiệt đem đi hỏa thiêu, nói ra lai lịch của mình cho lệnh tôn* biết, đồng thời cũng nói rõ, từ nhỏ bà ấy đã là người “một xác hai hồn”, một trong hai linh hồn do gặp phải tử kiếp mà chết. Tiểu thí chủ là con gái bà ấy, vô cùng có khả năng cũng như thế...”



*Lệnh đường: dùng để xưng mẹ của người khác ở cổ đại; Lệnh tôn: dùng để xưng cha của người khác ở cổ đại.



Cánh tay của Khương Bồng Cơ sững lại, nước trà trong chén cũng suýt nữa sóng ra ngoài: “Một xác hai hồn?”



Cũng có nghĩa là Kế phu nhân và Liễu Xa đều nhầm tưởng rằng Liễu Lan Đình thật sự chính là hồn phách đã gặp phải tử kiếp mà chết đi?



“Nếu như không phải, tiểu thí chủ và lệnh tôn chắc hẳn sẽ sinh ra hiềm khích, cuối cùng dẫn đến là đối đầu nhau, điều này cũng không phải là không có khả năng.” Lão hòa thượng vẫn duy trì nụ cười hòa nhã dễ gần, “Huống hồ, lệnh đường đã sớm nhận định rằng thí chủ mới là con gái của bà ấy, điểm này là không thể nghi ngờ.”



“Nhưng tại sao... bà ấy lại chắc chắn tử kiếp sẽ xảy ra khi Liễu Lan Đình mười hai tuổi?”


Khương Bồng Cơ thoáng nghĩ liền biết bài vị ấy lập cho ai, cũng biết tại sao không thể viết tên lên đó, chắc sợ sẽ động chạm với người sống?



Tuy rằng cô không tin thần phật, nhưng tin hay không tin là một chuyện, tấm lòng và thái độ lại là một chuyện khác. Vì thế cô cũng bước đến thắp mấy nén hương, cắm vào bát hương.



Khương Bồng Cơ thử hỏi, “Hay là con đổi tên khác?” Trên bài vị vãng sinh trống không, có lẽ Liễu Xa nhìn thấy trong lòng cũng khó chịu.



“Không sao, đặt lại một cái tên khác vậy.” Liễu Xa thở dài cắm nén hương trong tay vào bát hương, ánh mắt ông đầy phức tạp lại chất chứa hoài niệm nhìn bài vị trên án, “Năm đó ta tưởng rằng có thể cùng với A Mẫn sinh thật nhiều con, cho nên đã chuẩn bị trước mười mấy cái tên, trai gái đều có.”



Nhưng đáng tiếc thay, cuối cùng thật sự dùng đến cũng chỉ có hai cái, cặp song sinh thực tế chỉ dùng cùng một tên - Liễu Lan Đình.



“Thực ra, con vẫn luôn nghi ngờ một chuyện, tại sao phụ thân lại để con thay thế thân phận của anh trai?”



Nếu như là trong các bộ phim truyền hình cổ trang máu cún, vợ cả vì muốn bảo vệ địa vị của mình nên đã để con gái giả trai, cái này cô còn có thể hiểu được. Nhưng xem xét tình hình trong phủ của Liễu Xa, chuyện này căn bẳn là không cần thiết, dường như các vị chủ nhân của Liễu phủ đều biết cô là nữ.



Liễu Xa kì quái nói: “Con gái sao có thể sống tự do tự tại bằng con trai? Hồi mẹ con còn nhỏ ăn không ít khổ khi học tập lễ nghi. Ngẫm lại bà ấy nói cũng đúng, để con thay anh con sống tiếp, tự do tự tại, sống vui vẻ còn quan trọng hơn bất kỳ chuyện gì.”



Nếu không phải “Liễu Hi” sống sót thì làm sao có thể sống được đến ngày hôm nay? Liễu Xa âm thầm thở dài, trong lòng thoảng qua một chút tối tăm. Còn về phần con cháu, đợi khi nào con bé trưởng thành có thừa cách để che giấu. Tiền đồ của gia tộc không cần nó phải bận tâm suy tính, mặc dù không có chức vị trong người nhưng gia sản của ông và Cổ Mẫn để dành nửa đời cũng đủ để con bé tiêu xài.



Quả nhiên là người chồng được “nữ xuyên không” tự tay dạy dỗ mấy chục năm, cái tư tưởng này đúng là đi trước thời đại, năng lực tiếp thu thật đỉnh.