Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 487 :
Ngày đăng: 14:33 30/04/20
Khương Bồng Cơ lướt nhìn cả đám.
“Tiền thì dễ rồi, để ở đâu cũng được, nhưng các ngươi thường trú ở doanh trại, ăn ở doanh trại, vậy lương thực được phát các ngươi tính làm gì? Gửi về nhà cho cha mẹ anh chị, hay đổi lương thực thành tiền đồng tích góp cho bản thân?”
Các cô gái không hiểu ẩn ý đằng sau đó, nhưng đám khán giả xem livestream vừa liếc liền hiểu ngay.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Streamer, cô thiệt là hư quá đi.
[Hôm Nay Bốn Chương]: Ha ha ha, Streamer lại nổi tính xấu, muốn li gián nữ binh sĩ và người nhà họ đây.
Nhóm nữ binh này hầu như đều không tình nguyện, đều bị người nhà coi là gánh nặng cưỡng ép trói tới.
Khi đó, đám người nhà này đều cho rằng đưa các cô gái tới đây để làm kỹ nữ, nhưng vẫn tàn nhẫn mang người tới, đủ để thấy lòng dạ bọn họ thế nào rồi.
Bạc bẽo vô tình như thế, đến Khương Bồng Cơ cũng cảm thấy lạnh lòng.
Vì thế cô muốn biết, thành quả mà các cô gái cực khổ lấy được từ cuộc huấn luyện, cuối cùng sẽ để lại cho bản thân, hay vô tư dâng hiến đi.
Sự thật chứng minh, Khương Bồng Cơ đang dần ảnh hưởng vào tiềm thức của các cô gái, một số nữ binh sĩ có tính cách bướng bỉnh muốn đổi lương thực thành tiền đồng tự cất giữ, nhưng vẫn có khoảng gần hai trăm cô lựa chọn đưa tiền về cho người nhà, tiếp tế cho bọn họ.
Khương Bồng Cơ nhìn một cách hứng thú.
“Những ai lựa chọn cho bản thân, các ngươi đã làm rất tốt, đây hoàn toàn không phải là bất hiếu, các ngươi đã đưa ra quyết định chính xác nhất.” Khương Bồng Cơ ung dung nói: “Còn những ai lựa chọn tiếp tế cho gia đình, các ngươi rất lương thiện, người nhà các ngươi không biết kiếp trước đã tích bao nhiêu công đức kiếp này mới có đứa con gái tốt như thế, đáng tiếc họ lại không biết trân trọng. Con đường tương lai các ngươi phải tự mình bước đi. Huấn luyện hôm nay bắt đầu!”
Nhóm nữ binh sĩ vốn đang thấp thỏm lo lắng, nghe thấy lời nói của Khương Bồng Cơ, trong lòng bỗng hỗn loạn không biết nên biểu lộ thế nào.
Đến khi Khương Bồng Cơ hét huấn luyện bắt đầu, ai nấy thần kinh căng như dây đàn.
Một tiếng trước buổi sáng và buổi chiều là huấn luyện thể chất, học cách khống chế địch, phần thời gian còn lại học kiến thức cấp cứu từ các thầy thuốc. Bắt đầu từ tháng này, mỗi tuần sẽ kiểm tra một lần, người không đạt sẽ bị trừ một phần lương, người đạt thành tích ưu tú sẽ có phần thưởng.
Với chế độ khuyến khích như thế, không ai dám lơ là thả lỏng.
Kỳ đèn đỏ không thể tránh được, vì gien của phụ nữ thời nay còn ở giai đoạn thấp, không thể giải quyết hoàn toàn tận gốc, nhưng cô có thể nghĩ cách để kéo dài thời gian mang thai sau này.
Ví dụ như quy định nữ binh sĩ hai mươi mấy tuổi mới được giải ngũ, trước khi giải ngũ không được quan hệ tình dục, sau khi giải ngũ sẽ có rất nhiều ưu đãi. Một số nữ binh sĩ thậm chí có thể ở lại doanh trại làm giáo quan bồi dưỡng thế hệ tiếp theo, không cần ra chiến trường, chỉ cần đảm nhiệm công tác hậu cần.
Với điều kiện như thế, nữ binh sĩ có thể yên tâm tìm người kết hôn sinh con.
Nói tới quy định tuổi tác, Khương Bồng Cơ lại sầu não.
Nếu trễ, dưới con mắt của người đời, bạn cùng trang lứa với các nữ binh sĩ đã lên chức bà rồi, các cô lúc đó sẽ thành bà lão hết.
Nếu sớm, thời gian đi lính quá ngắn, lãng phí tài nguyên, Khương Bồng Cơ không muốn thả người sớm.
Cô đưa vấn đề này ra thảo luận với đám thuộc hạ, muốn trưng cầu ý kiến của mọi người.
“Vậy hai mươi tư tuổi thì sao?” Vệ Từ nghĩ nghĩ, mở miệng nói: “Lứa tuổi này tương đối phù hợp.”
Kỳ Quan Nhượng tán thành: “Thật ra chủ công không cần cẩn thận từng li từng tí như vậy, có quân tịch là đã khác với mọi người rồi, chuyện này người cứ vô tư quyết định đi.”
Thời đại này quân nhân đều có quân tịch đặc biệt, nữ binh sĩ cũng là quân nhân, tất nhiên cũng có quân tịch riêng.
Chỉ là bắt nữ binh sĩ sau hai mươi tư mới lấy chồng thì chẳng khác gì cung nữ một khi nhập cung cả đời không thoát được.
Cậu chàng thật thà Lý Uân cũng có thắc mắc.
“Hai mươi tư tuổi mới kết hôn có trễ quá không? Có thể tìm được người chưa lấy vợ sao?”
Khương Bồng Cơ liếc mắt khinh bỉ: “Đánh bại quân địch, tù binh bắt được tùy ý chọn.”
Cả đám câm nín. >