Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 50 : Người được lòng dân

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Nói thì như thế, nhưng chuyện sau này ai có thế nói trước được?



Khương Bồng Cơ hiếu chiến nhưng không phải là kẻ cuồng ngạo khát máu. Chỉ cần người khác đừng có bức ép quá đáng, chủ động khiêu khích cô thì trong những tình huống bình thường cô cũng sẽ không dưng mà đi kiếm chuyện với người khác. Còn về chuyện lão hòa thượng nói cô cắm cờ xưng vương, thậm chí còn kéo binh tự lập ra triều đại Nữ Đế... thì cũng phải xem tình hình như thế nào đã.



Cô không thích chủ động kiếm chuyện nhưng cũng không phải là kẻ nhát gan sợ phiền phức!



Nhìn bầu trời hoàng hôn đang dần dần ngả tối bên ngoài xe ngựa, tâm tình của Khương Bồng Cơ tương đối bình tĩnh, nhưng Liễu Xa thì lại không bình tĩnh nổi.



Trở về Liễu Phủ, Liễu Xa bảo Khương Bồng Cơ đi thăm Kế phu nhân trước, còn mình thì đi thẳng về phía chính viện. Ông vẫy tay cho tỳ nữ đang đi theo mình lui xuống, “Đứng ngoài trông cửa, không có lệnh của ta thì không ai được vào hết, nếu như Lan Đình sang đây, nhớ phải thông báo.”



Hai tỳ nữ thấp giọng “vâng” một tiếng, hai cô tỳ nữ xinh như hoa như ngọc ấy Liễu Xa đến nhìn cũng chẳng thèm, quay người bước đi nhanh như gió tiến vào phòng ngủ đã từng là của ông và Cổ Mẫn.



Theo quy củ thời đại bây giờ, bình thường chính thất thường sẽ ở Đông viện, nhưng tình cảm giữa ông và Cổ Mẫn rất sâu đậm, xưa nay thường xuyên ở cùng một phòng.



Trong phòng vẫn bày trí như trước khi vợ ông qua đời, Liễu Xa nhìn quanh một vòng rồi nhanh chân bước đến một góc trong phòng ngủ.



Cẩn thận nhấc cái rương ra, rồi dùng cây trâm ngọc trên đầu vạch trên mặt đất mấy vệt, sau đó nhấc những viên gạch lát ra theo những vết đã vạch. Phía dưới thế mà lại là một cái hốc rỗng cất chứa mấy cái hộp đồng chạm vàng nạm bạc.



Mỗi một cái hộp này đều có khóa, chiếc chìa khóa duy nhất được Liễu Xa cất giữ bên mình, ông mở một trong số những cái hộp bằng đồng ra, rồi thận trọng cầm mảnh lụa gấp gọn trong đó lên, trên mảnh lụa ấy viết kín đặc chữ.



Liễu Xa đọc toàn bộ nội dung trên mảnh lụa với tốc độ nhanh như gió, biểu cảm của ông dần trở nên âm u khó hiểu, sững sờ tại chỗ một lúc rất lâu. Mãi cho tới khi bên ngoài vang lên tiếng tỳ nữ thông báo Khương Bồng Cơ đến thỉnh an, ông mới quyến luyến bịn rịn mà gấp mảnh lụa lại như cũ, cất vào trong hộp, thu dọn ổn thỏa rồi chuyển cái rương về chỗ cũ.



Cẩn thận vuốt phẳng những nếp nhăn ở góc áo, Liễu Xa điều chỉnh lại tâm trạng của mình, chuẩn bị ổn thỏa sau đó mới ra khỏi phòng ngủ đi đến phòng khách ở chính viện.
Tiên đế hoang đường vô độ, giết cha chiếm ngôi, sau khi đăng cơ chỉ biết hưởng lạc, dùng người không khách quan*, lại dễ tin lời kẻ tiểu nhân... Đã thế lại còn cưỡng bức thím, ép chết chú ruột mình.



*Dùng người chỉ xem xét trên quan hệ thân thiết giữa cá nhân với nhau, không đánh giá đạo đức, tài năng.



Đến vị bệ hạ hiện tại thì lại càng đặc sắc hơn. Giết anh trai cướp chị dâu, cưỡng đoạt vợ của triều thần, chểnh mảng chuyện triều chính, hoa mắt ù tai tin dùng lũ gian nịnh, để mặc thân tín hãm hại hiền thần, lương tướng...



Cả triều đình trên dưới bẩn thỉu xấu xa, quan lại bao che cho nhau, tham ô đục khoét căn cơ Đông Khánh, án oan sai lại càng nhiều không kể xiết... Có một vị hoàng đế như thế này, Đông Khánh sớm muộn gì cũng game - over.



Còn về chuyện của Bắc Cương cùng với Trấn Bắc Hầu, chẳng qua cũng chỉ là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà mà thôi.



Nếu như không hòa đàm, Đông Khánh còn có thể tiếp tục chống đỡ vài năm nữa, đợi các hoàng tử trưởng thành nói không chừng lại có một vị hoàng đế sáng suốt lên ngôi, có lẽ còn có thể ngăn được cơn sóng dữ, cứu lại Đông Khánh sắp sụp đổ này.



Nếu như hòa đàm thì lại dẫn sói vào nhà...



Thiên hạ đã âm ỉ nhen nhóm ngọn lửa loạn lạc, cho nên ông mới tin lời của Liễu Trần đại sư nói.



Ánh mắt của Khương Bồng Cơ sáng rực nhìn về phía Liễu Xa, câu nói này của đối phương cực kì nghiêm túc, căn bản là không có bất kỳ yếu tố nói chơi nào trong đó.



“Những gì phụ thân nói, con trai nhất định sẽ khắc ghi trong lòng.” Khương Bồng Cơ âm thầm trợn mắt, Liễu Xa thế này là đang giật dây xúi giục cô và cũng đang cảnh cáo cô đây mà.



Thời đại viễn cổ này khác biệt quá nhiều với thời đại cô từng sống, không chỉ là về khoa học kỹ thuật mà còn cả xã hội nhân văn nữa, những gì Liễu Xa nói đối với cô vẫn có tác dụng. Còn về phần những thứ khác, cô vẫn cần thời gian và không gian để cẩn thận thấu hiểu.