Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 52 : Nuôi dưỡng tư binh?

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Nếu như cắm cờ tạo phản, dựa vào những thứ này tuyệt đối là có thể thắng ngay từ vạch xuất phát.



Sự thực thì quả đúng là như thế, nếu như đổi tất cả những thứ này thành bạc, nói không chừng còn phong phú hơn gấp mấy lần quốc khố của Đông Khánh hiện giờ. Thật không biết rốt cuộc Liễu Xa đã làm như thế nào mà không làm kinh động đến bất cứ ai, âm thầm gom góp số tài sản phong phú như vậy?



Khương Bồng Cơ tạm thời cất cái suy nghĩ ấy đi, tuy rằng chỉ nhìn lướt qua, nhưng nội dung trên đó cô đã nhớ không sót chữ nào. Chỉ đáng tiếc là, cô không biết vật giá lúc này như thế nào, giá cả cụ thể của những thứ trong đó cũng không rõ ràng lắm.



“Hôn sự? Tĩnh Nhi sao?”



“Nhà họ Ngụy có tính toán khác, tính cách của cô bé đó cũng không hợp với con. Có lẽ qua một thời gian nữa sẽ nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước. Đến lúc đó để bảo toàn danh dự cho cô bé ấy, có lẽ con trai ta phải chịu thiệt thòi.” Liễu Xa nhếch mép cười lạnh, ông thừa hiểu tính toán của nhà họ Ngụy.



Ngụy phủ vì không muốn để Ngụy Tĩnh Nhàn gánh cái tiếng khắc chồng từ tấm bé, rõ ràng biết con trai nhà họ đã chết vậy mà vẫn cố ý giữ lại hôn ước. Nhưng hai nhà cũng đâu thể để hai đứa con gái lấy nhau được? Cho dù chuyện này cũng là một phần trong kế hoạch của ông, nhưng trong lòng ông vẫn cảm thấy không thoải mái. Do đó, chuyện hủy hôn ước cũng nên là từ phía nhà họ Ngụy đánh tiếng trước.



Khương Bồng Cơ cũng không ngạc nhiên, “Cái thời cuộc này, chung quy thì con gái vẫn là người chịu thiệt nhiều hơn, con không sao.”



Rõ ràng biết cô là nữ mà vẫn muốn gả con gái sang đây, thế thì cả cái nhà đấy sợ là đầu óc đều có vấn đề hết cả lượt, hoặc là đang mưu tính gì đó, tóm lại là nhà gái có vấn đề.



Liễu Xa bình tĩnh dùng ống tay áo phủ lên cánh tay đang run rẩy của mình, giấu đi vẻ thất lễ vừa rồi.



Nếu Khương Bồng Cơ là nam, có lẽ ông còn cảm thấy con trai mình rộng lượng, nhưng... nó là một đứa con gái mà, nói như thế cứ cảm thấy có chút là lạ? Con gái nhà mình đàn ông thế này, có phải là không được ổn lắm không?



Ông nhướng mắt: “Ha, thể diện của con trai Liễu Xa ta đâu dễ mất như thế, ta sẽ không để nhà bọn họ chiếm được lợi.”



Mối nhân duyên được đặt ra từ lúc còn nhỏ, đến khi trưởng thành lại bị hủy bỏ thì phần lớn áp lực dư luận chắc chắn sẽ do phía “nhà trai” gánh vác.




Vì thế nên hôm sau, lão quản gia cầm theo hai quyển sổ đến tìm Khương Bồng Cơ, “Lão gia bảo, tất cả mọi chuyện ngày hôm nay đều do Nhị lang quân quyết định.”



Khương Bồng Cơ nhận quyển sổ từ tay lão quản gia xem qua rồi hỏi, “Đây là ghi chép mua tôi tớ trong phủ mấy năm gần đây?”



Cô phát hiện ra thói quen ghi chép sổ sách của Liễu phủ khác với bên ngoài, là kiểu bảng biểu rõ ràng rành mạch.



Trong sổ ghi rõ giá tiền mua người cùng với họ tên, lai lịch, còn có một vài trường hợp là cả nhà cùng được mua, thậm chí ngay cả năng lực sở trường và chức vị hiện tại cũng được ghi lại. Cô tiện tay lật lật vài tờ, dựa vào năng lực ghi nhớ trâu bò, nhớ hết toàn bộ danh sách tôi tớ trong ngoài Liễu phủ.



Không cần nói, kiểu ghi chép sổ sách này chắc chắn là do Liễu mẫu làm ra khi còn sống, để tiện quản lý việc trong nhà.



Lão quản gia vẻ mặt điềm tĩnh trả lời, “Đúng vậy ạ, đây là ghi chép sự thay đổi của tôi tớ trong phủ mấy năm gần đây.”



Hai quyển, một quyển là ghi chép của mấy năm gần đây, một quyển là mới hoàn toàn, Khương Bồng Cơ không cần nghĩ cũng biết quyển mới này dùng để làm gì.



“Nếu đã như thế, vậy thì cứ làm theo trình tự trước kia đi, đến bên buôn người xem trước đã.”



Cô vốn không biết ở quận Hà Gian này có bao nhiêu nhà làm buôn bán người, nên không bằng bắt đầu từ “hàng quen”, chí ít khả năng bị lừa thấp hơn một chút.



Nếu như là bình thường, cứ trực tiếp gọi bên buôn người đưa người đến phủ sau đó từ từ chọn là được. Nhưng hôm nay là “thử thách” mà Liễu Xa đưa ra, lại liên tưởng đến câu chuyện về dân sinh, dân tâm tối hôm qua, Khương Bồng Cơ quyết định ra khỏi cửa tìm hiểu giá cả bên ngoài một chút.



Nghe người xung quanh nói, đọc những gì trong sách ghi chung quy vẫn không có sức thuyết phục bằng việc tận mắt chứng kiến.